Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 142: Mỗi người trong lòng đều có một bí mật

Cập nhật lúc: 2025-12-27 11:57:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thời Huân thấy hai ăn uống vui vẻ, bỗng nhiên nhớ tới chuyện của Lục Trường Phong, giả vờ như vô tình : “Hai Lục Trường Phong vì ly hôn ?”

 

Thịnh An Ninh suýt chút nữa quên mất chuyện : “ , vì ly hôn, với ?”

 

Chu Thời Huân gật đầu: “Bởi vì vợ sống riêng hai nơi, điều về Ma Đô.”

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc: “Chỉ vì cái ? Vậy vợ của quá hiểu chuyện .”

 

Chu Triều Dương gắp cơm bỏ miệng, nhưng bỏ sót bất kỳ một chữ nào.

 

Thịnh An Ninh hỏi: “Vậy và vợ quen thế nào?”

 

Chu Thời Huân nguyên xi lời của Lục Trường Phong một : “Quen từ nhỏ, thanh mai trúc mã.”

 

Thịnh An Ninh liếc mắt Chu Triều Dương một cái, thấy vẻ mặt cô đổi, cũng hề tiếp tục hỏi nữa. Nếu ly hôn mà tình cảm với vợ vẫn , còn rung động đây.

 

Nếu vợ tìm đến, tái hợp ?

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Nghĩ thôi thấy đau đầu .

 

Ăn cơm trưa xong, Chu Thời Huân bảo các cô nghỉ ngơi, ngoài giải quyết chút việc.

 

Thịnh An Ninh cũng hỏi, cảm thấy chắc là vẫn tìm hiểu xem rốt cuộc cô thương là do cố ý ngoài ý .

 

Đợi Chu Thời Huân , cô gọi Chu Triều Dương rửa chén xong cùng giường trò chuyện. Sợ Chu Triều Dương buồn, cô còn cẩn thận tránh nhắc đến Lục Trường Phong.

 

Chu Triều Dương bỗng nhiên vui vẻ: “Chị dâu, chị cảm thấy em sẽ buồn ? Không , em yếu ớt đến thế, em là nữ chiến sĩ từng lên cao nguyên đấy.”

 

Thịnh An Ninh gật đầu: “Ừm, hơn nữa em ưu tú như , ai cưới em cũng như nhặt một khối bảo bối.”

 

Chu Triều Dương khúc khích , trong lòng vẫn chút đau nhói khó chịu, chỉ là cô quen để quan tâm lo lắng, cho nên nào cũng che giấu .

 

sớm Lục Trường Phong và vợ là thanh mai trúc mã, hơn nữa tình cảm hai . Có một cô còn bắt gặp Lục Trường Phong kéo tay vợ , giọng điệu dịu dàng còn mang theo sự cầu xin.

 

Đó là Lục Trường Phong mà cô từng thấy bao giờ.

 

Trong mắt cô, Lục Trường Phong vẫn luôn lạnh lùng cứng rắn như khối thép, nghiêm túc, đối với chiến sĩ thì nghiêm khắc.

 

Cô gái mười tám tuổi nên gặp Lục Trường Phong, càng nên gặp ở khu vực Tạng, tình đầu chớm nở thoáng cái là cuối đời.

 

Biết gia đình, cô vẫn âm thầm thích. Nghe ly hôn, cô bỗng nhiên lấy hết dũng khí chạy đến Long Bắc, nhưng khi thực sự gặp , dám nhận .

 

Chẳng lẽ trực tiếp với Lục Trường Phong rằng, cô chính là cái thằng nhóc đen nhẻm cứu trong ổ tuyết ở khu vực Tạng ?

 

Chu Triều Dương ngẫm thấy phiền lòng, dứt khoát nghĩ nữa, Thịnh An Ninh: “Chị dâu, gần đây chị và em gặp nhiều chuyện bất lợi quá, thật sự nên tìm một vị Bồ Tát mà bái bái.”

 

Thịnh An Ninh : “Em còn mê tín phong kiến như ? Không , cứ coi như nghỉ ngơi vài ngày , mấy ngày nay lên lớp cũng mệt c.h.ế.t , còn ngủ nướng một giấc nào .”

 

Chu Triều Dương vui vẻ: “Vậy cũng , em cũng nghỉ ngơi một chút cho khỏe, hơn nữa thật sự là bận quá, ăn cơm cũng giống như đ.á.n.h trận .”

 

Hai trò chuyện đến cuối cùng đều mệt nhọc, cứ chuyện lơ mơ, thoáng cái khiến cả hai ngủ .

 

*

 

Chu Thời Huân tìm Lục Trường Phong, bây giờ chân cẳng tiện, chuyện đều cần Lục Trường Phong giúp việc.

 

Lục Trường Phong đưa kết quả điều tra cho Chu Thời Huân: “Lại một nữa điều tra cho thấy, vẫn là ngoài ý , hơn nữa cũng tìm vài chuyện riêng , đều sai biệt lắm. Còn về Đái Học Minh mà , lúc đó cũng ở phía , mà đang ở phía giúp chuyển đá, cho nên thời gian gây án.”

 

Chu Thời Huân nghĩ như : “An Ninh khẳng định lúc đó giẫm lên tay cô .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-142-moi-nguoi-trong-long-deu-co-mot-bi-mat.html.]

 

Lục Trường Phong hiếm khi thấy Chu Thời Huân mặt chấp nhất như : “Có khả năng nào là những trong lúc hoảng loạn cẩn thận giẫm ?”

 

Chu Thời Huân lắc đầu: “ tin An Ninh, cô sẽ dối.”

 

Lục Trường Phong chút mắng : “ dối, , khi nào là cô cảm nhận sai ?”

 

Chu Thời Huân vẫn lắc đầu: "Anh cứ điều tra, tất cả những mặt hôm đó, quan hệ xã hội đều điều tra một ."

 

Lục Trường Phong cũng đành chịu, Chu Thời Huân mà cố chấp thì đúng là một đường thẳng, khi gật đầu đồng ý, còn khuyên một câu: "Về mặt tình cảm, đừng cố chấp như thế, nếu chịu khổ đấy, đầu cẩn thận kết cục giống ."

 

Chu Thời Huân trầm mặc một chút, trả lời một câu: "An Ninh và Trạm Tĩnh giống ."

 

Lục Trường Phong dùng ngón tay chỉ Chu Thời Huân mấy cái, phản bác , cuối cùng hừ một tiếng: "Lời của nhớ , sẽ chờ tiểu t.ử ngươi hối hận cái ngày đó."

 

Chu Thời Huân từ văn phòng Lục Trường Phong , ở ven đường trầm mặc thật lâu.

 

Phải là Lục Trường Phong trúng nỗi khủng hoảng trong lòng , sợ Thịnh An Ninh sẽ đột nhiên một ngày biến mất.

 

bây giờ tuyệt giống đây, thể tĩnh táo đối mặt với Thịnh An Ninh, cô nguyện ý ly hôn sống đều .

 

Trong lòng sinh lòng tham, nhiều hơn, Thịnh An Ninh vĩnh viễn vui vẻ như thế ở bên .

 

……

 

Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương ngủ một giấc tỉnh nửa buổi chiều, thấy động tĩnh bên cạnh, hẳn là Chu Thời Huân trở về.

 

Thịnh An Ninh vặn vẹo tấm lưng còn đau dậy, hoãn một chút qua phòng bên cạnh.

 

Chu Triều Dương lười biếng nhúc nhích, cũng quấy rầy thời gian ngọt ngào của và chị dâu hai .

 

Thịnh An Ninh nhẹ nhàng hoạt động bả vai, phòng, thấy Chu Thời Huân quy củ ở ghế dài sách, hỏi một câu: "Thế nào ? cảm thấy cũng kết thù với ai, đối phương g.i.ế.c c.h.ế.t ."

 

Điều khiến cô nghĩ , chỉ là mâu thuẫn với An Tú Ngọc, nhưng điều đó cũng đủ để g.i.ế.c c.h.ế.t cô chứ?

 

Chu Thời Huân lắc đầu: "Tạm thời vẫn manh mối, bất quá đối phương , khẳng định sẽ lộ sơ hở."

 

Thịnh An Ninh ngẫm , Chu Thời Huân bọn điều tra sự kiện chỉ thể bí mật điều tra, khẳng định sẽ nhanh như , nếu cô nghi ngờ Đái Học Minh, bằng chính cô quan sát thử xem.

 

Nghĩ đến việc xuống đối diện Chu Thời Huân, chuẩn rót chút nước uống, mới phát hiện Chu Thời Huân cứng ngắc, hơn nữa còn phi thường mất tự nhiên.

 

Có chút nghi ngờ : "Anh ngoài là chuyện gì với ?"

 

Chu Thời Huân vội vàng lắc đầu: "Không ."

 

"Vậy thế? Chẳng lẽ bệnh kín gì ? Ví dụ như trĩ vân vân, khiến cứng ngắc như ?" Thịnh An Ninh từ xuống quét mắt Chu Thời Huân, hai con mắt như là tia X-quang, giống như thấu nội tâm Chu Thời Huân.

 

Chu Thời Huân trầm mặc một chút, chút mất tự nhiên từ túi áo lấy một cái khăn lụa đỏ gấp vuông vắn đưa cho Thịnh An Ninh: "Vừa trở về đường thấy thì mua, tặng em."

 

Thịnh An Ninh chút kinh ngạc, nghĩ tới Chu Thời Huân sẽ mua khăn lụa cho cô , mặc dù màu sắc quá mức tươi tắn, là màu sắc lưu hành trong niên đại .

 

Tâm tình âm u còn sót một chút trong đáy lòng mất , đưa tay nhận lấy khăn lụa: "Anh nghĩ đến việc mua khăn lụa ?"

 

Chu Thời Huân mím khóe môi: "Nhìn thấy thì mua."

 

Thịnh An Ninh dáng vẻ câu nệ của Chu Thời Huân, trong lòng đột nhiên khó chịu, nếu như một ngày cô rời khỏi thế giới , sẽ luyến tiếc đàn ông ?

 

--------------------

 

 

Loading...