Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 14: Sao Thịnh An Ninh có thể làm ra chuyện như vậy với hắn
Cập nhật lúc: 2025-12-27 11:54:22
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh: “!!”
Cô mạnh mẽ hất tay Trình Cương : “ nữa, kết hôn , nhất đừng động tay động chân với , nếu đừng trách khách khí.”
Mặc dù cô sẽ ly hôn với Chu Thời Huân, nhưng tuyệt đối sẽ để mắt đến đàn ông như Trình Cương, huống chi, đạo đức cơ bản nhất cô vẫn rõ ràng, trong thời gian ly hôn với Chu Thời Huân, việc dây dưa lôi kéo với bất kỳ đàn ông nào đều là bất đúng.
Trình Cương thể tin Thịnh An Ninh, Thịnh An Ninh mê luyến đến mức nào cơ chứ?
Nếu sợ khác phát hiện, sớm ngủ Thịnh An Ninh , kết quả bây giờ đột nhiên trở mặt?
Hắn chút từ bỏ ý định tiến lên một bước, đưa tay bắt tay Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh phản thủ bắt lấy cổ tay, đợi phản ứng kịp, một cú quăng qua vai ném xuống mặt đất, lưng nặng nề đập mạnh xuống mặt đất, cảm giác lục phủ ngũ tạng đều sai vị trí.
Trình Cương đau đến mức ôm n.g.ự.c nhếch miệng, nửa ngày bò dậy nổi.
Tiêu Yến kinh ngạc Thịnh An Ninh, nguyên bản còn tưởng rằng thấy cô và đàn ông dây dưa lôi kéo, một mặt phóng đãng, nhưng nghĩ tới cô thể quăng một đàn ông to lớn xuống mặt đất.
Thịnh An Ninh liếc mắt một cái Tiêu Yến, xoay tiêu sái rời .
Trở phòng bệnh, bên ngoài trời tối hẳn, Chu Thời Huân vì d.ư.ợ.c hiệu chìm giấc ngủ sâu.
Thịnh An Ninh qua , khi xuống ghế, cảm thấy bụng đói, lúc mới nhớ tới hôm nay từ giữa trưa đến hiện tại một ngụm đồ vật cũng ăn.
Cô cầm phiếu lương thực và tiền căn tin phía mua hai cái bánh màn thầu bột tạp, căn tin còn cung cấp miễn phí dưa muối thái sợi.
Thịnh An Ninh bẻ bánh màn thầu , kẹp một ít dưa muối thái sợi trở về, tính toán ăn một chút cùng với nước sôi.
Chu Thời Huân vì quan hệ d.ư.ợ.c hiệu, thật lâu ngủ qua giấc ngủ sâu như , còn một giấc mơ dài dài, trong mơ những khuôn mặt quen thuộc , tươi chất phác vây quanh gọi đội trưởng.
Ngay đó hình ảnh chợt lóe lên, trong tiếng nổ mạnh, từng khuôn mặt quen thuộc nhuộm m.á.u, ngã trong vũng m.á.u.
Chu Thời Huân đột nhiên từ trong mộng kinh tỉnh, ánh đèn lờ mờ chút ch.ói mắt, khiến mê man một hồi, thấy âm thanh nhỏ, đầu qua.
Liếc mắt một cái thấy Thịnh An Ninh ở tủ đầu giường, bưng bánh màn thầu bột tạp đang ăn, động tác nhẹ, nhưng bởi vì bột tạp thô ráp khó nuốt xuống, thỉnh thoảng duỗi cổ.
Ánh đèn lờ mờ, rơi xuống nàng, khiến cả đều trở nên nhu hòa.
Còn cắt hình khắc ở tường, khiến phần ôn nhu trở nên chân thật.
Tâm tình Chu Thời Huân hiểu vững vàng một chút, trong lòng vẫn nghi hoặc, Thịnh An Ninh như là từng thấy qua.
Thịnh An Ninh nuốt xuống ngụm bánh màn thầu cuối cùng, liên tục rót mấy ngụm nước mới cảm thấy thoải mái, thể là bởi vì bụng đói, rõ ràng là bánh màn thầu bột tạp khó nuốt xuống, cô cảm thấy ăn ngon, còn từ trong bánh màn thầu nếm một chút hương vị ngọt ngào.
Cô đầu thấy Chu Thời Huân tỉnh, cong cong khóe mắt: “Anh tỉnh ? Bất quá bác sĩ bây giờ còn thể ăn đồ vật, nhưng thật thể uống nước, uống nước ?”
Không đề cập tới nước, Chu Thời Huân cũng cảm giác, Thịnh An Ninh nhắc tới, đột nhiên chút sốt ruột, giãy giụa dậy.
Thịnh An Ninh vội vàng tiến lên đè bờ vai của : “Anh gì? Anh thể động, bác sĩ như dễ dàng miệng vết thương bung .”
Chu Thời Huân chút khó xử, hổ với Thịnh An Ninh là vệ sinh?
Thịnh An Ninh đảo mắt, chút phản ứng , dáng vẻ Chu Thời Huân khó xử ngượng ngùng, cảm thấy chút buồn , đàn ông thời đều ngây ngô giữ kẽ như ?
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
“Muốn nhà vệ sinh? Anh xuống đem bô đêm lấy cho .”
Chu Thời Huân thấy Thịnh An Ninh chút nào ngượng ngùng , càng khó xử: “Không cần, tự là thể.”
Thịnh An Ninh cũng tính khí của : “Ai nha, bảo xuống thì xuống , bác sĩ còn cử động lung tung, xuống giường cũng đợi sáng mai. Anh yên đừng nhúc nhích!”
Không rằng, cô ấn Chu Thời Huân xuống, lấy cái bô đêm mang đến nhét trong chăn, một tay kéo quần Chu Thời Huân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-14-sao-thinh-an-ninh-co-the-lam-ra-chuyen-nhu-vay-voi-han.html.]
Chu Thời Huân ngờ Thịnh An Ninh mạnh bạo như , trong vẫn còn dư âm t.h.u.ố.c mê tan, tay cũng dùng sức , căn bản đẩy Thịnh An Ninh nổi.
Anh chỉ thể nhắm mắt , tùy ý Thịnh An Ninh nhét đồ bô đêm.
Thịnh An Ninh bắt đầu thấy hổ một cách chậm chạp, cảm giác còn sót đầu ngón tay nóng rát.
Tuy rằng trong mắt bác sĩ phân biệt nam nữ, nhưng Chu Thời Huân giống với, đàn ông là trượng phu danh nghĩa của cô hiện tại.
Mặt cô lập tức đỏ bừng, xách bô đêm vội vã nhà vệ sinh.
Chu Thời Huân cũng chẳng khá hơn là bao, thương nặng, cũng là đồng đội ở bên cạnh chăm sóc, khi nào từng tiếp xúc mật với phụ nữ như .
Cả khuôn mặt và cổ đều nhuộm màu đỏ.
Thịnh An Ninh đợi trong nhà vệ sinh một hồi lâu, rửa tay sạch sẽ, cảm thấy dơ, thế mà nảy sinh tà niệm với Chu Thời Huân, cô vỗ vỗ trán.
Cô mới lề mề trở phòng bệnh.
Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân nhất thời đều nên gì, khí yên lặng chút ngượng ngùng.
Vẫn là Chu Thời Huân phá vỡ sự bình tĩnh : “Cô về nhà ?”
Thịnh An Ninh lắc đầu: “Vẫn , vội, đợi đỡ hơn một chút .”
Chu Thời Huân gật đầu, nên gì.
Thịnh An Ninh cũng ngượng ngùng, cố gắng tìm chủ đề: “Bác sĩ khi xì là thể ăn uống, ăn gì ?”
Chu Thời Huân lắc đầu: “Không .”
Thịnh An Ninh cảm thấy cuộc trò chuyện căn bản thể tiếp tục, cũng mặc kệ Chu Thời Huân , cô tự : “Vậy hầm cho chút canh gà.”
Ở thế giới vốn của , ngoài công việc cô thích b.ắ.n cung, cưỡi ngựa, đua xe, hơn nữa mỗi môn cô đều chơi giỏi.
Ngay cả Thịnh cũng thường , Thịnh An Ninh sinh nhầm giới tính, những thứ cô thích đều là đồ con trai thích.
Không ngờ sở thích của cô, ở thế giới còn thể trở thành phương tiện mưu sinh.
Trong phòng bệnh hai cái giường, Thịnh An Ninh đối phó một đêm cái giường khác, sự bận rộn suốt ngày khiến cô ngã giường là ngủ ngay lập tức.
Ngược , Chu Thời Huân ngủ , mãi cho đến khi phương Đông hửng sáng mới mơ màng ngủ .
Thịnh An Ninh dậy sớm, bắt vịt trời thì lúc rạng đông hoặc chạng vạng, ban ngày nhiều cũng tiện.
Thấy Chu Thời Huân vẫn đang ngủ, cô rón rén mò mẫm trong bóng tối ngoài.
Khi đến bờ sông, trời vẫn còn tối, chỉ phía chân trời xa xa lờ mờ ánh sáng.
Thịnh An Ninh tìm thấy bụi lau sậy nơi vịt trời trú ngụ, bởi vì nó ở bãi sông, dễ qua, hơn nữa vịt trời tính cảnh giác cao, cho nên cũng ai đến bắt.
Xung quanh cũng công cụ nào thể dùng để qua, cho dù b.ắ.n trúng vịt trời, mang nó về?
Thịnh An Ninh suy nghĩ một hồi, nhặt mấy viên đá nhỏ bằng viên bi từ bờ sông, buộc ruột van xe đạp mua hôm qua lên cành cây, thành một cái ná cao su đơn giản.
Cô ném một viên đá về phía bụi lau sậy, một đám vịt trời vỗ cánh bay lên.
Thịnh An Ninh nhanh ch.óng chộp lấy ná cao su, nhắm chuẩn b.ắ.n về phía vịt trời…
Cô quá mức chuyên chú, chú ý tới cách bờ sông xa còn đang một đàn ông…
--------------------