Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1347: Tiểu đoàn viên (2)

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:41:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nghỉ của An An và Ôn Tranh, hai đứa ngày nào cũng ngoài, khi thì xem phim, lúc dạo công viên, tấu ăn quà vặt đường phố. Những niềm vui bỏ lỡ suốt bao nhiêu năm qua đều bù đắp bằng sạch, tình cảm của cả hai cũng ngày một mặn nồng, nào về nhà cũng tay trong tay rời.

Chu Thời Huân sự "giáo huấn" sát của Thịnh An Ninh, cuối cùng cũng chịu thẳng sự thật, thừa nhận Ôn Tranh là con rể tương lai. Một khi chấp nhận, thái độ của ông đối với Ôn Tranh trở nên hơn nhiều.

Chu Hồng Vân hớn hở hai đứa trẻ về nhà, khỏi cảm thán với Thịnh An Ninh: "Con bảo xem thời gian trôi nhanh quá đúng ? An An và Ôn Tranh nhà đều sắp kết hôn , chẳng bà già phúc phần thấy con của An An nữa."

Tai An An thính như tai mèo, thấy câu liền chạy ôm lấy Chu Hồng Vân: "Cô nãi nãi, bà gì thế ạ? Bà chắc chắn sống thọ trăm tuổi, chỉ trông con cho con mà còn đợi đến lúc cháu nội con đời nữa chứ."

Chu Hồng Vân ha hả, vỗ nhẹ lên tay An An: "Cái con bé , hươu vượn, bà mà sống đến lúc đó chẳng thành lão yêu quái ?"

An An hì hì : "Không , , cô nãi nãi là sống thọ trăm tuổi mà."

Chu Hồng Vân : "Nhìn thấy các con từng đứa một khôn lớn là bà mãn nguyện lắm . Nếu mà thấy Mặc Mặc với Chu Chu cũng đối tượng nữa thì càng ."

Thịnh An Ninh bên cạnh mỉm lắng , nhưng trong lòng thầm nghĩ: Chu Chu và Mặc Mặc lập gia đình đối tượng chắc là chút khó khăn đây. Mặc Mặc thì căn bản từng nghĩ đến chuyện kết hôn, còn Chu Chu thì ngày ngày chỉ nhớ nhung máy bay, chẳng tâm trí mà tìm bạn gái.

Trước đây, con gái của Tống Tu Nghiên và Chung Viện là Điềm Điềm vẫn luôn nhớ thương Chu Chu, nhưng hai năm nay con bé lớn , hình như trong mộng khác .

Buổi tối khi ngủ, Thịnh An Ninh bàn với Chu Thời Huân về công việc của An An: "Sau An An việc trướng , quan tâm con nhiều một chút đấy."

Chu Thời Huân nhíu mày im lặng một lát: "Em đây là đang định nhờ cửa ?"

Thịnh An Ninh chút cạn lời: "Đấy là con gái ruột của , quan tâm một chút chẳng là lẽ đương nhiên ?"

Chu Thời Huân lắc đầu: "E là , An An sẽ đồng ý ."

Thịnh An Ninh nghĩ đến tính cách của con gái, đúng là như thật. Bà thở dài tiếp: "Sang năm cô bảy mươi chín tuổi , em định tổ chức mừng thọ tám mươi cho cô thật linh đình, mừng thọ chẳng thường sớm một năm ?"

Chu Thời Huân ý kiến: "Đến lúc đó cố gắng đều về đông đủ là ."

Thịnh An Ninh gật đầu: "Chu Chu hai năm nay cũng nghỉ phép, lúc đó em sẽ bảo Chu Chu chọn kỳ nghỉ quanh ngày sinh nhật cô, cả nhà Triều Dương, nhà Loan Thành, nhà nữa, cùng tụ họp thật náo nhiệt để mừng thọ già."

Chu Thời Huân thấy sắp xếp như , ông gật đầu tán thành: "Em cứ xem mà ."

________________________________________

Thịnh An Ninh rằng ý kiến của trong mắt Chu Thời Huân đều hảo, ông lúc nào cũng bảo "thế ", "cứ thế ", "em cứ xem mà ".

Cuối cùng bà tìm Mộ Tiểu Vãn và Chu Triều Dương để bàn bạc.

Lục Trường Phong thăng cấp một bậc, bận rộn đến mức ngày nào cũng chẳng thấy mặt mũi . Chu Triều Dương ngược trở nên thong thả hơn, vì vị trí công tác thêm nhiều trẻ tuổi, cô thể lui về tuyến hai, mỗi ngày ở văn phòng uống báo g.i.ế.c thời gian.

Thịnh An Ninh bàn chuyện cũng lựa lúc Mộ Tiểu Vãn rảnh rỗi mới . Mộ Tiểu Vãn hiện giờ còn dẫn dắt sinh viên, mỗi tuần còn đến trường giảng dạy một ngày, lịch trình vô cùng dày đặc.

Mãi mới đợi lúc Mộ Tiểu Vãn rảnh, ba họ mới gặp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1347-tieu-doan-vien-2.html.]

Chu Triều Dương gặp than thở: "Bây giờ gặp Lục Trường Phong với gặp còn khó hơn lên trời. Lục Trường Phong ở cơ sở thì cũng đang đường xuống cơ sở. Còn ở trường thì cũng đang ở hiện trường vụ án. Chỉ tớ là thành kẻ rảnh rỗi nhất."

Mộ Tiểu Vãn : "Cậu đúng là phát ghét, cuộc sống hạnh phúc thế mà còn than vãn. Tớ với Chu Loan Thành còn chung một đơn vị đây , mà chúng tớ gặp là từ ' ' đấy."

Chu Triều Dương ha hả : "Thế thì vẫn là chị dâu cả hạnh phúc nhất, ngày nào cũng gặp cả. Hơn nữa An An ba năm ngày về nhà một , Ôn Tranh mỗi tuần đều ngày nghỉ, đợi Ôn Tranh nghiệp tiến sĩ xong là kết hôn luôn ?"

Thịnh An Ninh cũng dám chắc: "Nhìn tình cảm của hai đứa thì vẻ là ."

Chu Triều Dương "a" lên một tiếng: "An An với Ôn Tranh mà kết hôn thì đáng sợ thật, chúng già thật ? Có khi hai năm nữa chúng gặp là mỗi bế một đứa bé, gọi là bà ngoại, gọi tớ là bà cô, gọi chị dâu hai là bà hai nhỉ?"

Thịnh An Ninh ngất: "Thôi , tớ thấy chúng vẫn còn trẻ trung chán, trạng thái đều . Giờ tớ chuyện chính đây, đó là tổ chức sinh nhật cho cô."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Sau khi dự định của bà, cả hai đều tán thành: "Được chứ, lúc đó tổ chức ở nhà khách sạn?"

Thịnh An Ninh đưa gợi ý: "Cô với bố đều thích ngoài ăn, cứ bảo đồ ăn ngoài ngon. Hay là tổ chức ở nhà , lúc đó mỗi chuẩn một món. Tiểu Vãn bận quá, chỉ cần về ăn cơm là ."

Chu Triều Dương gật đầu lia lịa: " đúng đúng, cứ đúng giờ về ăn cơm là , chuyện nấu nướng cứ để tớ lo."

Thịnh An Ninh : "Thực vẫn còn nửa năm nữa, chủ yếu là để cố gắng sắp xếp công việc , để dành kỳ nghỉ . Tiểu Vãn và Loan Thành thì đành chịu vì tình huống đột xuất quá nhiều, còn bên Trường Phong thì công việc của chắc sắp xếp cả mấy tháng, nhớ với một tiếng."

Chu Triều Dương gật đầu: "Không vấn đề gì."

Mặc dù Lục Trường Phong thể thường xuyên về nhà, nhưng mỗi sáng tối đều gọi điện báo cáo đúng giờ, thậm chí còn học cách nhắn tin. Những lúc rảnh rỗi, cũng học theo giới trẻ, nhắn tin hỏi Chu Triều Dương ăn cơm .

Bàn bạc xong, ba hiếm khi thời gian tụ tập nên rủ ăn lẩu. Dù đều mới ăn trưa xong, nhưng họ vẫn giữ nguyên niềm đam mê ăn uống như thời trẻ. Họ còn mua thêm ba ly sữa mà giới trẻ uống.

Tại quán lẩu, họ tình cờ bắt gặp Thịnh Thừa An đang cùng một cô gái trẻ.

Thịnh An Ninh ngay lập tức cảnh giác, nheo mắt qua giữa Thịnh Thừa An và cô gái .

Thịnh Thừa An dở dở , vội vàng kéo cả ba xuống: "Nào, giới thiệu với , đây là đóng thế và bảo vệ mà thuê cho Tiểu Oản Đậu. Hôm nay đưa cô ngoài để dặn dò xem Tiểu Oản Đậu thích ăn gì, thích ăn gì. Đây là quán thứ năm chúng ăn trong ngày hôm nay đấy, đây , mới dạy cô cách pha nước chấm xong."

Cô gái trẻ gật đầu lia lịa, vẻ mặt vô cùng khiêm tốn: "Vâng ạ, Thịnh tổng dặn em xong, Thịnh tiểu thư thích quá cay nhưng vẫn ớt, sốt mè cũng quá đặc vì cô cần giữ dáng..."

Thịnh An Ninh mà đau cả đầu, xua tay bảo đối phương đừng nữa, Thịnh Thừa An: "Anh thực sự định để Tiểu Oản Đậu phát triển mãi trong giới giải trí ?"

Thịnh Thừa An gật đầu: "Con bé thích là , vả giờ cũng chút thành tựu , cứ để con bé tỏa sáng trong ngành yêu thích . Hai năm nữa con bé lớn thêm chút, trưởng thành thì trông chừng, tránh để bắt nạt."

Ông cảm thán: "Tiểu Oản Đậu mà lợi hại như An An thì , nếu cũng chẳng lo lắng đến mức ."

Thịnh An Ninh mỉm , nghĩ đến mấy đứa trẻ trong nhà đều xuất sắc: "Chúng đều , tương lai của chúng chắc chắn sẽ còn hơn những gì chúng nghĩ. Mỗi đứa đều sẽ tỏa sáng trong lĩnh vực riêng của thôi."

 

Loading...