Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1322: Hóa ra là như vậy

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:41:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Thời Huân lo lắng cho An An, Lục Trường Phong thể thấu hiểu: "An An là một cô bé lanh lợi, chắc chắn sẽ ."

Chu Thời Huân lắc đầu: "An An lanh lợi, nhưng con bé lòng quá , cũng dễ chịu thiệt thòi."

Lục Trường Phong an ủi Chu Thời Huân: "Yên tâm , An An tuy lòng mềm yếu, nhưng con bé vẫn thông minh, kiểu trẻ con lòng thương hại tràn lan . Nó lanh lợi lắm, đây và Triều Dương còn với rằng, trong mấy đứa nhỏ thì An An là đứa lanh lợi nhất, gương mặt nhỏ nhắn đó cực kỳ dễ đ.á.n.h lừa khác."

Chu Thời Huân vẫn hề cảm thấy an ủi. Từ khi đến sự tồn tại của đứa con nuôi đó của Chu Bắc Khuynh, vẫn luôn thao thức yên, lo lắng cho An An. Liệu Chu Bắc Khuynh tính kế cả phía An An ?

Nếu Chu Bắc Khuynh thật sự tính kế cả An An, thì hậu quả sẽ nghiêm trọng.

Lục Trường Phong rời khỏi văn phòng của Chu Thời Huân, lái xe chuẩn về nhà. Khi qua đèn giao thông, vô tình liếc đường bên cạnh, đột nhiên một phụ nữ mặc áo khoác gió, quấn khăn trùm đầu thu hút sự chú ý của .

Bóng lưng phụ nữ trông quen mắt.

Trong đầu Lục Trường Phong thoáng hiện qua một vài hình ảnh, lập tức chuyển hướng, rẽ tấp xe lề đường đuổi theo phụ nữ .

Bước chân nhanh, nhưng phụ nữ đó còn nhanh hơn.

Lục Trường Phong gọi lớn một tiếng: "Cô định trốn ?"

Người phụ nữ dừng bước, tháo kính râm Lục Trường Phong, cũng mấy ngạc nhiên: "Đã thế vẫn nhận , Lục Trường Phong, thật sự coi thường ."

Lục Trường Phong đảo mắt Trang Tĩnh. Đã bao nhiêu năm gặp, Trang Tĩnh gầy hơn so với năm đó, chỉ vóc dáng và bóng lưng vẫn y hệt như xưa.

"Trang Tĩnh, chuyện với cô."

Trang Tĩnh lắc đầu: " nghĩ chuyện gì để với ."

Lục Trường Phong cũng bận tâm: "Cô cũng , nhưng lẽ lúc đó cô sẽ quan tâm đến tung tích của một đấy."

Nói xong về phía xe. Trang Tĩnh do dự vài giây, Lục Trường Phong đang nhắc đến ai, bèn vội vàng đuổi theo bước chân , mở cửa ghế phụ bước lên xe.

Lục Trường Phong lời nào, trực tiếp lái xe rời cho đến khi tới ven công viên. Tìm một chỗ đậu xe xong, mới một câu: "Xuống xe."

Trang Tĩnh ngoan ngoãn theo xuống xe. Đi một đoạn, cô mới mở lời: "Lục Trường Phong, điều gì?"

Lục Trường Phong Trang Tĩnh: "Cô và Liễu Cẩm Vân đến Kinh Thị gì? Cô quan hệ hợp tác thế nào với Chu Bắc Khuynh?"

Trang Tĩnh bật : "Anh nghĩ sẽ cho ? Lục Trường Phong, năm đó chúng đều , bây giờ lợi hại thế , chúng dám đụng ? Bác gái chẳng qua là chút cam tâm chuyện năm xưa, nhưng cho cùng vẫn là con trai bà , bà thể hại chứ?"

Nói xong cô khổ một tiếng: "Chắc hẳn cũng điều tra về . Sau kết hôn, nhưng cuộc sống hôn nhân gì. Hai năm ly hôn, giờ đây mang đầy bệnh tật, gì còn tâm trí tính kế ?"

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Lục Trường Phong lên tiếng, chỉ im lặng Trang Tĩnh, rõ ràng là tin lời cô .

Đặc biệt là khi thấy bóng lưng của Trang Tĩnh lúc nãy, đột nhiên nhớ đến một vụ án vẫn đang gác : Có tiếp xúc với gián điệp nước ngoài và lấy một tài liệu khu quân sự, đó chỉ chụp một bóng lưng!

Dưới ống kính camera là một bóng lưng mờ, nhưng thể rõ đó là một phụ nữ, dáng cao ráo, rõ tuổi tác.

Nhóm của Lục Trường Phong xem xem đoạn video, phân tích kỹ lưỡng bóng lưng nhưng vẫn kết quả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1322-hoa-ra-la-nhu-vay.html.]

Vừa nãy, khi bóng lưng Trang Tĩnh băng qua đường, nó lập tức chồng khít với bóng lưng mờ nhạt trong video . Khi xuống xe đuổi theo, một nữa khẳng định, chỉ là cái bóng trong video, mà chính là Trang Tĩnh.

Trang Tĩnh đột nhiên Lục Trường Phong với vẻ ấm ức: "Lục Trường Phong, ý gì? Anh thấy bây giờ sống đủ t.h.ả.m ? kết hôn nhiều năm con, nhà chồng hắt hủi, chồng con riêng bên ngoài, khi ly hôn trắng tay. Bây giờ chẩn đoán khối u trong não, đến Kinh Thị là để chữa bệnh. Nếu tin thể đến bệnh viện tổng hợp kiểm tra bệnh án của ."

" nghi ngờ gì, nhưng tự nghĩ xem, hiện giờ thế thì còn gì? Lục Trường Phong, luôn một lòng một với , tại thể ngoảnh một ? Năm đó mất hết mặt mũi, cũng từng oán hận . Giờ đây gặp , thế mà vẫn nghi ngờ ."

" bản lĩnh lớn đến mức nào mà hại ? Lục Trường Phong, thật sự chút lương tâm nào ?"

Nói đoạn, nước mắt cô lăn dài nhưng cũng đưa tay lau, cứ thế bướng bỉnh Lục Trường Phong.

Lục Trường Phong nhíu mày: "Được thế thì nhất. Nếu bệnh thì lo mà tịnh dưỡng, đừng gần Chu Bắc Khuynh quá, cũng đừng gần Liễu Cẩm Vân quá."

Trong lòng Trang Tĩnh mừng thầm, cứ ngỡ Lục Trường Phong thật sự tin lời , thật sự quan tâm , bèn đưa tay lau nước mắt má: "Lục Trường Phong, yên tâm, và Chu Bắc Khuynh tuy liên lạc nhưng cũng là do cô tìm đến . Cô hận nhà họ Chu thế nào mà, càng hận Chu Triều Dương hơn. Cô tìm chia rẽ và Triều Dương."

" lượng sức , thể chia rẽ và Triều Dương chứ? Hơn nữa, với cái xác , còn lo cho xong, lấy tâm trí chuyện khác."

Lục Trường Phong gật đầu: "Được thế là nhất."

Nói xong rời , để Trang Tĩnh đó một .

Trang Tĩnh thở phào một , Lục Trường Phong tin lời , nhưng chuyện cô khối u trong não là thật. Có điều cô định điều trị trong nước, đợi khi kiếm đủ tiền sẽ nước ngoài chữa trị, y học bên đó phát triển hơn.

Nhìn bóng lưng Lục Trường Phong, trong mắt cô vẫn hiện lên sự cam tâm.

...

Sau khi lên xe, Lục Trường Phong lái xe suy nghĩ về chuyện của Trang Tĩnh. Một sự việc vốn đầu mối, khoảnh khắc đột nhiên câu trả lời.

Trang Tĩnh và Chu Bắc Khuynh đang lợi dụng lẫn để đạt mục đích: một kẻ bán nước, một kẻ trả thù gia đình. Còn Liễu Cẩm Vân chỉ vì hận sự tuyệt tình của bao nhiêu năm qua nên mới dây dưa với Trang Tĩnh.

Mạch lạc câu chuyện đột nhiên trở nên rõ ràng.

Lục Trường Phong tâm trạng khá đón Chu Triều Dương tan . Chu Triều Dương nhận điện thoại của thì khá ngạc nhiên: "Hôm nay bận rộn như rảnh rỗi thế, em đang tính mua sắm với Chung Viện, để em với cô một tiếng."

Chu Triều Dương lên xe, vẫn thấy lạ: "Sao hôm nay tan sớm thế?"

Lục Trường Phong nắm lấy tay cô: "Vừa nãy thấy Trang Tĩnh, với cô vài câu."

Chu Triều Dương tò mò: "Sau đó thì ? Cô gì?"

Lục Trường Phong lắc đầu: "Không gì cả, nhưng mấy ngày tới, lẽ sẽ tìm cô nữa, sẽ những tiếp xúc riêng tư."

Chu Triều Dương bật : "Anh với em là sợ em hiểu lầm ? Yên tâm , chẳng lẽ em còn hiểu ?"

Cô quá hiểu rõ, một thể khiến Lục Trường Phong đích tiếp xúc thì đó nhất định quan trọng! Chuyện còn đơn thuần là tư thù cá nhân nữa . Và cô cũng nên hỏi thêm.

 

 

 

Loading...