Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1318: Cô ta đừng hòng thắng được tôi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:41:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Triều Dương tốc độ còn nhanh hơn, vèo một cái lách đến khu vực an , còn Lục Trường Phong thì một tay đẩy mạnh Chu Bắc Khuynh , tung một cú đá về phía tên hung thủ, chỉ hai chiêu khống chế .
Lúc đẩy Chu Bắc Khuynh, cũng chẳng hề nương tay, khiến cô va thẳng cái bàn bên cạnh ngã nhào xuống đất.
Chu Vĩnh Chí còn kịp phản ứng, thấy Chu Bắc Khuynh ngã mới vội vàng chạy đỡ .
Chu Triều Dương thấy Lục Trường Phong đạp tên hung thủ chân mới thong thả bước : "Chuyện gì thế ? Lại còn kẻ xông đây gây rối ?"
Nhân viên phục vụ báo cảnh sát, cảnh sát đến nhanh và áp giải tên hung thủ , đồng thời đưa cả Lục Trường Phong và Chu Triều Dương về đồn biên bản. Chu Bắc Khuynh mà chủ động yêu cầu cùng: "Vừa thấy, chính là xông c.h.é.m ."
Chu Triều Dương nén , Chu Bắc Khuynh đầy ẩn ý. Cả nhà hàng đều tận mắt thấy kẻ cầm d.a.o phay xông , cần gì cô chứng? Tuy nhiên cô thì cứ , để xem cô định giở trò gì.
Chu Bắc Khuynh vẻ như lạ, thèm đoái hoài đến Chu Triều Dương và Lục Trường Phong, chỉ gọi Chu Vĩnh Chí cùng đến đồn cảnh sát.
Việc điều tra diễn nhanh, gã đàn ông cầm d.a.o là do công việc đắc chí nên nảy sinh tâm lý trả thù xã hội. Lục Trường Phong xem như là thấy việc nghĩa hăng hái , nhưng vì phận đặc thù của nên cảnh sát chỉ hỏi vài câu để họ rời trong lặng lẽ, rình rang.
Bước khỏi phòng thẩm vấn, Lục Trường Phong mỉm nắm tay Chu Triều Dương: "Vừa lắm, phản xạ vẫn còn nhạy đấy."
Chu Triều Dương tự hào: "Đương nhiên , chẳng lẽ em hiểu bản lĩnh của ? Hơn nữa đây chúng giao hẹn , nếu gặp nguy hiểm kiểu , em phụ trách chạy còn phụ trách bọc hậu, gây thêm gánh nặng cho là sự giúp đỡ nhất ."
Nói xong cô còn cảm thán một câu: "Anh còn là 'Lục tám tuổi' năm nào cần chị Triều Dương bảo vệ nữa ."
Lục Trường Phong vợ đang trả đũa chuyện lúc nãy gọi cô là "Tiểu Triều Dương", liền : "Ừ, nếu gặp nguy hiểm nhỏ, vẫn cần chị Triều Dương bảo vệ đấy."
Chu Triều Dương nắc nẻ: "Lục Trường Phong, em phát hiện càng già thì da mặt càng dày lên đấy nhé."
Màn tương tác ngọt ngào của hai đều lọt mắt Chu Bắc Khuynh bước đó. Cô nheo mắt im lặng một hồi, đột nhiên lớn tiếng gọi: "Triều Dương, Trường Phong..."
Chu Triều Dương và Lục Trường Phong , đồng thời dừng bước, đầu Chu Bắc Khuynh.
Chu Bắc Khuynh bỏ mặc Chu Vĩnh Chí và con trai, rảo bước đến mặt hai : "Triều Dương, Trường Phong..."
Chu Triều Dương híp mắt: "Chẳng đều coi như quen , giờ gọi chúng gì?"
Chu Bắc Khuynh mím môi, ánh mắt dừng Lục Trường Phong vài giây Chu Triều Dương: "Triều Dương, cô vẫn còn hận . Bố... sức khỏe vẫn chứ?"
Chu Triều Dương vẫn giữ nụ : "Rất . Nếu việc gì thì chúng đây. , liên lạc gì là nhất."
Nói xong, cô kéo Lục Trường Phong thẳng, thèm ngoảnh đầu .
________________________________________
Chu Vĩnh Chí lúc mới dắt con trai tới, theo bóng lưng Chu Triều Dương và Lục Trường Phong: " bảo , nhà họ Chu là cáo già cả. Bà nhất đừng hành động thiếu suy nghĩ."
Chu Bắc Khuynh gì, nhưng khóe miệng nở một nụ quái dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1318-co-ta-dung-hong-thang-duoc-toi.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
________________________________________
Chu Triều Dương kéo Lục Trường Phong lên xe, càng nghĩ càng thấy : "Hôm nay gặp Chu Bắc Khuynh là quá khéo , còn gặp thêm một gã điên, chẳng lẽ còn khéo hơn ? Cô mà định xông đến mặt để bảo vệ , là càng điên hơn ? Anh xem Chu Bắc Khuynh định gì?"
Lục Trường Phong bận tâm: "Kệ cô , cô gì thì , cuối cùng cũng chỉ là gậy ông đập lưng ông thôi."
Chu Triều Dương cũng để Chu Bắc Khuynh mắt, chỉ là đột ngột thấy thì ngạc nhiên: "Em thấy Chu Bắc Khuynh đấy, nãy còn định diễn trò 'mỹ nhân cứu hùng' cơ. Tiếc là cho cơ hội."
Lục Trường Phong liếc cô một cái: "Nếu thực sự gặp nguy hiểm, vợ thể cứu , cần gì đến khác?"
Chu Triều Dương ha hả: "Lục Trường Phong, cũng thông minh đấy chứ."
Cười đùa xong, cô vẫn tiếp tục phân tích xem Chu Bắc Khuynh rốt cuộc gì. Chu Triều Dương nhận định: "Chu Bắc Khuynh chắc chắn sẽ bỏ qua , hơn nữa ý đồ xuất hiện của cô hôm nay chắc chắn để cứu , lẽ còn mục đích khác. Em một dự cảm chẳng lành, em thấy Chu Bắc Khuynh trở về trở nên thâm độc hơn nhiều. Biết cô hại c.h.ế.t em, vì cô hận em nhất mà. Em con gái nhà họ Chu nhưng hưởng thụ hết tình yêu thương của bố ."
Lục Trường Phong im lặng một lát: "Em đừng lo lắng nhiều quá, ở đây sẽ để em thương . Tối nay về tứ hợp viện ở nhé?"
Chu Triều Dương lập tức gật đầu: "Hảo a hảo a, em về ngay với chị dâu, buôn chuyện một chút mới ."
Vốn dĩ định dạo phố, hai lập tức đầu xe trở về tứ hợp viện.
Nhóm Thịnh An Ninh cũng ăn tối xong, đang định rủ Chu Thời Huân tản bộ thì thấy Lục Trường Phong và Chu Triều Dương đột ngột về, ai nấy đều ngạc nhiên: "Sao hai đứa về đột xuất thế? Ăn cơm ? Tối nay cô nấu món lòng lợn hầm, vị ngon lắm đấy."
Chu Triều Dương thấy thế mắt sáng rực lên: "Vậy thì con ăn một ít mới , lúc nãy ăn đồ Tây con chẳng thấy no gì cả."
Chu Hồng Vân lập tức hớn hở hâm nóng đồ ăn: "Lúc nãy cô còn đang bảo Triều Dương là thích món nhất, giá mà nó về thì ."
Chu Triều Dương theo bếp, nồi lòng hầm thơm phức và những miếng đậu phụ rán thấm đẫm nước dùng, vui mừng khôn xiết: "Lần món cô cứ gọi điện cho con nhé, con xách cặp l.ồ.ng sang ăn."
Chu Hồng Vân dở dở : "Cô chỉ sợ cháu bận thôi. Trong nồi vẫn còn một ít, cô định mai mang qua nhà cho cháu đấy. Cháu xem cháu với Trường Phong hai đứa ngày nào cũng chẳng chịu nấu nướng t.ử tế, còn bắt Hanh Hanh ở nội trú nữa."
Chu Triều Dương khì: "Con trai mà cô, rèn luyện nhiều một chút."
Đợi Chu Hồng Vân hâm nóng xong, cô kiên nhẫn mà múc ngay một bát lớn, bưng phòng ăn ăn, gọi Thịnh An Ninh chuyện. Còn Chu Thời Huân và Lục Trường Phong thì thư phòng.
Chu Triều Dương đợi Chu Hồng Vân rời bếp về phòng mới ăn kể cho Thịnh An Ninh chuyện gặp Chu Bắc Khuynh hôm nay.
Thịnh An Ninh "A" lên một tiếng: "Sao mà khéo thế? Trưa nay cô cũng mới tìm chị xong, chị còn thảo luận chuyện với cả bữa cơm."
Chu Triều Dương nhíu mày: "Theo hiểu của em về Chu Bắc Khuynh, cô chắc chắn là đang âm mưu. Chúng thể thế , chủ động xuất kích, kẻo cô tưởng chúng dễ bắt nạt."
Nói xong, cô đột nhiên một cách tinh quái: "Từ nhỏ chơi trò chơi, Chu Bắc Khuynh bao giờ thắng nổi em! Lần cũng đừng hòng."