Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1317: Đứa trẻ là một sự ngoài ý muốn
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:41:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Vĩnh Chí khuôn mặt chút vặn vẹo của Chu Bắc Khuynh, thở dài: "Bà cứ nên thấp giọng một chút, cẩn thận vẫn hơn, rằng Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh cũng chẳng hạng ngu ngốc ."
Chu Bắc Khuynh lạnh: " đương nhiên , còn Thịnh An Ninh tinh ranh đến mức nào. Năm đó cô giả vờ vẻ mặt vô tội, con cái cô cũng chẳng vấn đề gì, mà cô cứ giả vờ đáng thương mặt , chịu tha thứ cho . Bố thấy hổ thẹn với Chu Thời Huân nên chỉ thể c.ắ.n răng nhận , khiến đến Tết cũng chẳng chỗ mà ."
"Nếu tại họ, giờ vẫn đang giảng viên đại học, công việc yêu thích nhất. Nhắc đến chuyện , còn cả Chu Triều Dương nữa, chẳng qua chỉ là đứa trẻ bố nhặt về nuôi, mà cũng dám ngang ngược như thế. Nếu cô ở giữa châm chọc, bố thể ghét bỏ đến ?"
Chu Vĩnh Chí chỉ Chu Bắc Khuynh kể chuyện nhà họ Chu, ông cũng cảm thấy bố Chu Bắc Khuynh là quá đáng. Dù thấy với đứa con trai tìm về thì cũng thể đến mức con gái ruột cũng nhận. Lại còn lời con dâu và con gái nuôi mà đối xử tệ với Chu Bắc Khuynh.
Nếu thì Chu Bắc Khuynh chẳng nảy sinh tính cách như thế . Ông đưa tay ôm vai Chu Bắc Khuynh, chút xót xa: " bà chịu nhiều khổ cực, cũng bà để tâm đến bố . Bà đừng giận nữa, nhất định giữ bình tĩnh thì mới khiến bọn họ nhận lấy báo ứng . Yên tâm , chuyện đều ông trời chứng giám. Lượng Lượng sắp tan học , bà sửa soạn một chút, tối nay đưa hai con ăn đồ Tây."
Chu Bắc Khuynh thu vẻ dữ tợn mặt, trở nên dịu dàng: "Sao tự nhiên ăn đồ Tây, ăn ở nhà chẳng hơn . Còn thì ?"
Chu Vĩnh Chí lắc đầu: "Không cần quản bà , thôi, Lượng Lượng thích ăn ?"
________________________________________
Chu Triều Dương từ khi con trai Hanh Hanh lên cấp ba lùa ở nội trú, lấy danh nghĩa là con quấy rầy thế giới hai của cô và Lục Trường Phong.
Hanh Hanh tuy than vãn nhưng cũng bất lực, bởi vì chỉ cần là chuyện quyết định, dù đúng sai thì bố cũng sẽ đồng ý. Nếu sai, bố sẽ lén lút đưa tiền cho đó để tha cho .
Mặc dù bố thiên vị, nhưng khiến "kho tiền nhỏ" của rủng rỉnh, còn lén dùng tiền để chơi chứng khoán. Những chuyện , Chu Triều Dương và Lục Trường Phong đều .
Chu Triều Dương cảm thấy mấy ngày cùng Lục Trường Phong ngoài ăn cơm. Hai ăn ở nhà ăn đơn vị về nhà, cùng ăn thì tình cảm sắp phai nhạt mất. Chiều nay cô hẹn Lục Trường Phong xem phim và ăn đồ Tây.
Đối với đồ Tây, sự tò mò của Chu Triều Dương lớn hơn sự yêu thích. Với cô, ăn một bữa lẩu xương cừu một bát mì trộn tương còn đời hơn, nhưng Thịnh An Ninh bảo cô rằng ăn đồ Tây là ăn cái khí. Đó là một kiểu khí yên tĩnh và văn nhã.
Nhìn Lục Trường Phong cắt bít tết, Chu Triều Dương nhịn lẩm bẩm: "Em chẳng thấy văn nhã chỗ nào cả, em thấy chúng dùng đũa ăn mới văn nhã chứ. Em thấy bọn nước ngoài chắc chắn là do tiểu não phát triển , ngón tay linh hoạt nên dùng đũa, mới dùng dĩa để xiên mà ăn."
Lục Trường Phong mỉm đưa phần bít tết cắt sẵn cho Chu Triều Dương: "Đổi khẩu vị chút cũng mà. Nếu em ăn no, lát nữa chúng phố Quỷ ăn tôm hùm đất em thích nhé?"
Mắt Chu Triều Dương sáng lên, nhưng sờ sờ mặt: "Không , dạo em béo lên , buổi tối ăn uống bừa bãi."
Cô hếch cằm chỉ về phía cô gái bàn bên: "Anh xem vóc dáng cô bé kìa?"
Lục Trường Phong bất lực: "Em cũng béo, cần ngày nào cũng đòi giảm cân , ăn là phúc mà. Đừng so với mấy cô bé, trạng thái bây giờ của em mới là nhất."
Chu Triều Dương nhịn : "Lục Trường Phong, em phát hiện dạo ngày càng lời đường mật nhé. Ngày xưa lúc nào cũng trưng bộ mặt lạnh như tảng băng trôi, giờ thì khéo dỗ dành. Anh mà hồi đó dỗ dành thế thì Hanh Hanh nhà chắc giờ đại học ."
Lục Trường Phong nuông chiều: "Là của , học hỏi nhiều hơn. Nếu thời gian ngược , nhất định sẽ để Triều Dương của chờ lâu như thế."
Chu Triều Dương đỏ bừng mặt, lườm Lục Trường Phong một cái đầy vẻ nũng nịu: "Già mà chẳng nghiêm túc gì cả."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1317-dua-tre-la-mot-su-ngoai-y-muon.html.]
Nói đoạn cô nhịn . Tuy rằng trải qua nhiều trắc trở mới đến với Lục Trường Phong, nhưng khi ở bên , thực sự chiều chuộng cô. Trước đây cô luôn ngưỡng mộ sự sủng ái vô điều kiện mà trai dành cho Thịnh An Ninh, ít nhưng chu đáo bề. Sau , Lục Trường Phong đối với cô còn chu đáo hơn thế, đến mức con trai ngày nào cũng tị nạnh.
Quan trọng hơn là, bất kể cô gặp vấn đề gì trong công việc cuộc sống, chỉ cần tìm Lục Trường Phong là bảo đảm giải quyết êm xuôi cho cô.
Lục Trường Phong : "Được , mau ăn kẻo nguội mất ngon."
Chu Triều Dương sực nhớ : " , lát nữa chuyện với , giờ đang ăn cơm nên kẻo mất ngon."
Vừa dứt lời, khóe mắt cô chợt thoáng thấy gia đình ba nhà Chu Bắc Khuynh bước , cô tặc lưỡi: " là... khéo thật đấy!"
Lục Trường Phong tiếng lẩm bẩm của vợ thì đầu một cái, thấy là gia đình Chu Bắc Khuynh, thản nhiên mặt .
Chu Bắc Khuynh thấy Lục Trường Phong. Đã bao nhiêu năm trôi qua, cô vẫn thể nhận ngay đàn ông từng yêu năm nào. Anh vẫn khí chất phi phàm, vóc dáng vẫn như xưa, thanh mảnh và hiên ngang.
Nhìn gã Chu Vĩnh Chí phát tướng bên cạnh, tay Chu Bắc Khuynh đang khoác tay ông bỗng buông lỏng, biểu cảm cũng trở nên lạnh nhạt: "Mau tìm cái bàn mà , giữa tuần mà vẫn đông thế ."
Chu Vĩnh Chí vẫn nhận sự khác thường của vợ, ông đang hào hứng thảo luận với con trai Chu Văn Lượng: "Lượng Lượng, con ăn gì? Bố nhớ sườn cừu ở đây ngon lắm, lát nữa gọi một phần ?"
Chu Văn Lượng mập mạp, béo tròn nhưng trắng trẻo, cũng thừa hưởng nét mặt của Chu Bắc Khuynh. Lúc bé vui vẻ: "Dạ ạ, con còn ăn một phần bít tết thăn ngoại và một phần mì Ý nữa."
Chu Bắc Khuynh nhíu mày: "Buổi tối ăn nhiều thế gì? Con xem con béo thành cái dạng gì ?"
Cô oán trách Chu Vĩnh Chí: "Ông cứ chiều nó , nó cũng giống ông, thành một gã béo cho xem."
Chu Vĩnh Chí thấy khó hiểu: "Trẻ con ăn chẳng , vả nó đang tuổi lớn, cho nó ăn thì gì?"
Nói đoạn ông cũng bực , dắt con trai tìm chỗ . Thật chẳng khéo chút nào, bọn họ ngay bàn bên cạnh Chu Triều Dương và Lục Trường Phong. Chu Vĩnh Chí còn gọi Chu Bắc Khuynh mau : "Bắc Khuynh, nhanh lên, chỗ !"
Sắc mặt Chu Bắc Khuynh một nữa khó coi, cô cảm thấy tiếng hô hoán của Chu Vĩnh Chí khiến mất mặt. Cô bước tới xuống, tuyệt nhiên về phía Chu Triều Dương, coi như thấy.
Chu Triều Dương thầm cảm thán trong lòng, đúng là chữ "khéo" hoa. Kinh thành rộng lớn thế mà ăn cơm cũng gặp , còn sát vách.
Lục Trường Phong ảnh hưởng, cắt xong một phần bít tết đưa cho Chu Triều Dương: "Mau ăn , lát nguội ngon ."
Chu Triều Dương hớn hở ăn, bỗng thấy một trận hỗn loạn. Có kẻ cầm d.a.o phay xông , c.h.é.m loạn xạ mục đích.
Thấy con d.a.o sắp c.h.é.m tới cạnh Lục Trường Phong, Chu Bắc Khuynh đột ngột lao định ngăn cản tên hung thủ.