Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1266: Cơ thể rách nát không chịu nổi một đòn
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:39:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An An là phát hiện sự bất thường của Tô Lạc Lạc đầu tiên, cô gọi lớn: "Anh ơi, mau lên, đưa bạn bệnh viện!"
Mặc Mặc kịp suy nghĩ gì khác, bế thốc Tô Lạc Lạc chạy ngoài. Anh ngạc nhiên nhận cô gái trong lòng nhẹ bẫng, cảm giác như chẳng chút trọng lượng nào.
An An dốc sức chạy cổng trường chặn xe, lúc Mặc Mặc đuổi tới thì vặn chặn một chiếc taxi. Mấy vội vàng lên xe, giục tài xế chạy đến bệnh viện gần nhất.
Sắc mặt Tô Lạc Lạc càng thêm trắng bệch, cô ôm bụng tựa Mặc Mặc rên rỉ. Đột nhiên thấy An An ở bên cạnh, cô vươn tay ôm lấy cánh tay An An: "Bụng đau quá, chắc sắp c.h.ế.t , còn bao nhiêu món ngon ăn mà. Á, An An, bạn xem c.h.ế.t ? Nếu c.h.ế.t, sẽ để hết tiền cho bạn."
An An toát cả mồ hôi hột: "Trời ạ, bạn năng linh tinh cái gì thế, mà c.h.ế.t . Bạn chỉ là bạo ẩm bạo thực, ăn quá nhiều thôi, lát nữa bệnh viện khám là khỏi ngay."
Đến bệnh viện, một hồi kiểm tra, kết quả đúng như An An dự đoán: Tô Lạc Lạc vì ăn uống quá độ nên mới dẫn đến khó chịu.
Tuy nhiên, bác sĩ còn cho thêm, Tô Lạc Lạc bệnh tim nặng, ăn uống vô độ vì sẽ gây áp lực cho tim, hơn nữa nhiều thứ cô phép ăn.
An An xong, ánh mắt chút chột của Tô Lạc Lạc mà khỏi chấn kinh: "Lạc Lạc, bạn rõ cơ thể , ăn những thực phẩm nhiều muối nhiều dầu mỡ , mà bạn vẫn liều mạng ăn? Bạn sống nữa ?"
Tô Lạc Lạc nhếch môi khổ: "Cái gì cũng ăn, suốt ngày sống dựa đống t.h.u.ố.c thì sống còn ý nghĩa gì nữa."
An An thở dài: "Thì cũng dưỡng bệnh chứ, bạn tùy tiện như thế nữa. Có cần thông báo cho nhà bạn ?"
Tô Lạc Lạc vội vàng níu lấy áo An An: "Đừng, đừng mà, nghìn vạn đừng thông báo cho nhà . Nếu họ , khỏi cửa mất. Hai bạn thì cho trót, đừng đấy nhé. Cùng lắm thì ăn bừa bãi nữa là chứ gì."
Sau một hồi lăn lộn ở bệnh viện, thời gian của An An cũng chẳng còn nhiều. Cô đồng hồ, dặn dò Mặc Mặc và Đường Đường một tiếng, tạm biệt Tô Lạc Lạc: " đến đơn vị báo danh , việc gì bạn cứ gọi điện cho nhé."
Tô Lạc Lạc phận của An An thì "oa oa" ngưỡng mộ thôi: " bảo thích bạn đến thế mà. Lý tưởng của cũng là lính đấy, tiếc là cơ thể tranh khí, ôi chao, cứ sống dặt dẹo rách nát thế đây. Bạn mau , khi nào nghỉ nhớ tìm chơi nhé."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
An An còn dặn Mặc Mặc nhớ đưa Tô Lạc Lạc về nhà an .
Sau khi An An , Mặc Mặc cũng bảo Đường Đường về trường , đợi Tô Lạc Lạc khỏe hơn một chút mới đưa cô về.
Đường Đường , Mặc Mặc cũng chẳng chuyện gì để với Tô Lạc Lạc, khí trong phòng bệnh trở nên khá trầm mặc.
Tô Lạc Lạc trề môi, vẻ vui, cô liếc Mặc Mặc đang im thin thít: "Chu Lệ Tranh, em gái thường khi nào thì nghỉ? Mỗi tháng về nhà một ? Khi chị về, thể đến nhà chơi ?"
Mặc Mặc cau mày: "Cô Tô, những vấn đề cô thể hỏi trực tiếp cô . Giữa chúng chỉ là quan hệ hợp tác, hy vọng cô thể dưỡng cơ thể, đừng ảnh hưởng đến tiến độ dự án."
Tô Lạc Lạc há miệng, mặt ỉu xìu: "Yên tâm , sẽ chậm trễ công việc ."
Cô tò mò hỏi: "Trình độ của mạng lợi hại , còn tìm đến ?"
Mặc Mặc im lặng một lát: "Nước ở lĩnh vực còn yếu kém, mạng nội bộ thường xuyên tấn công. Một lo xuể, hơn nữa mời cô thiết lập một hệ thống phòng thủ mạnh mẽ, thể chống hàng nghìn đợt tấn công từ nước ngoài mỗi ngày."
Tô Lạc Lạc "ồ" một tiếng: "Không vấn đề gì, nhưng cũng một yêu cầu."
Mặc Mặc cô: "Cô ."
Tô Lạc Lạc suy nghĩ bảo: " thích việc ban đêm, ngủ ngày, nên ban ngày đừng tìm . Còn ban đêm , sợ ma nên dám ngoài một , đến đón mới ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1266-co-the-rach-nat-khong-chiu-noi-mot-don.html.]
Mặc Mặc cau mày: "Thói quen sinh hoạt của cô hại cho cơ thể."
Tô Lạc Lạc khẽ ho hai tiếng: "Chẳng cả, mỗi ngày sống bây giờ đều là mượn của Diêm Vương gia cả đấy, mãn nguyện lắm . Được , giờ thấy khỏe hơn nhiều , đưa về nhà ."
Mặc Mặc luôn cảm thấy gương mặt Tô Lạc Lạc trắng bệch như một tờ giấy, cảm giác như một cơn gió cũng thể thổi bay . Anh đột nhiên cảm thấy mất kỳ vọng hợp tác , đúng hơn là mất lòng tin.
Tô Lạc Lạc xỏ giày xong, ngẩng đầu thấy ánh mắt phức tạp của Mặc Mặc, cô thẳng : "Có nghi ngờ năng lực của ? Hay nghi ngờ đảm đương nổi nhiệm vụ? Anh yên tâm , đừng cơ thể rách nát thế , chứ một sớm một chiều c.h.ế.t ngay ."
Mặc Mặc một nữa nhíu mày, Tô Lạc Lạc: "Cô còn nhỏ, đừng hở là treo chữ c.h.ế.t đầu môi. Hơn nữa y học bây giờ phát triển, bệnh tim cũng là bệnh thể chữa."
Tô Lạc Lạc híp mắt rộ lên: "Chu Lệ Tranh, tuổi cũng lớn, năng cứ như ông cụ non thế, còn mê tín dị đoan nữa. Yên tâm , cái cơ thể hỏng hóc của còn trụ lâu lắm."
Mặc Mặc đáp : "Đi thôi."
Nói là đưa Tô Lạc Lạc về nhà, nhưng cô khăng khăng đòi Mặc Mặc đưa về chỗ cũ: "Anh cứ đưa đến cổng tòa nhà thí nghiệm là , tự về ."
Mặc Mặc chút khó hiểu: "Nếu , đưa thẳng cô về nhà hơn , việc gì trường một chuyến?"
Tô Lạc Lạc kiên trì: "Anh đừng quản, tự ý đồ của ."
Mặc Mặc còn cách nào, đành đưa Tô Lạc Lạc đến cổng tòa nhà thí nghiệm. Nhìn bóng dáng cô lon ton rời , nghi ngờ là sức khỏe cô cũng tệ như tưởng.
Buổi tối, Mặc Mặc vẫn tăng ca trong phòng thí nghiệm như thường lệ. Đột nhiên, tài khoản QQ đang đăng nhập nhận tin nhắn.
Mặc Mặc lướt qua, là tin nhắn từ một biệt danh "Lạc Lạc là phù thủy". Đó là một chuỗi mật mã dài, đó kèm theo một lời nào.
Mặc Mặc lưỡng lự một chút nhập mã , hóa đó chính là đoạn mã cho bức tường lửa mà họ bàn luận hôm nay, và cách của Lạc Lạc độ bảo mật cao hơn nhiều.
Lát , "Lạc Lạc là phù thủy" gửi tới một chuỗi mã dài nữa, biểu tượng trạng thái tối sầm .
Người ngoại tuyến.
Mặc Mặc mở đoạn mã , đó là một mã giải mật. Anh mất gần hai tiếng đồng hồ mới giải , kết quả chỉ hai chữ: "Chúc ngủ ngon".
Mặc Mặc nhịn mà mỉm . Cái cô nàng Tô Lạc Lạc bảo thích An An đến thế, cô cũng sự tinh quái giống hệt An An.
Làm việc cũng thật đặc biệt, chỉ điều cơ thể cô ...
Mặc Mặc cau mày. Cơ thể của Tô Lạc Lạc thực sự thích hợp để thức đêm.
Trưa ngày hôm , Thịnh An Ninh bất ngờ khi Mặc Mặc đến tìm . lúc là giờ nghỉ trưa, bà cũng việc gì bận nên dẫn Mặc Mặc xuống nhà ăn: "Trưa nay con đến đây việc gì ?"
Mặc Mặc suy nghĩ hỏi: "Mẹ, nghiên cứu gì về lĩnh vực bệnh tim ạ?"
Thịnh An Ninh ngạc nhiên: "Mẹ chuyên sâu lắm, nhưng chuyện gì xảy ? Hay là quen nào của con mắc bệnh tim?"