Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1263: Một đời bình an thuận lợi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:39:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hanh Hanh và An An kéo Mặc Mặc chạy tận cổng lớn, nhưng nào thấy bóng dáng mỹ nữ nào như lời Hanh Hanh .
An An quanh một lượt: "Chị gái xinh ?"
Hanh Hanh gãi đầu: "Vừa nãy rõ ràng ở đây mà? Sao loáng cái biến mất ."
Mặc Mặc hai đứa em cho cạn lời: "Được , hai đứa nếu ăn cơm thì về , tối chúng cùng ăn lẩu. Còn nếu ăn trưa thì bây giờ chúng ngay."
Hanh Hanh định bảo ăn trưa, nhưng An An kéo : "Không ăn nữa, ăn nữa , tụi em về đây, tối gặp ăn lẩu nhé."
Mặc Mặc gật đầu: "Vậy hai đứa về cẩn thận, chiều sẽ về sớm."
An An vẫy vẫy tay với Mặc Mặc: "Ok trai, mau , em với Hanh Hanh về đây."
Mặc Mặc tuy thấy lạ vì An An đột nhiên dứt khoát thế, nhưng vì hai đứa nhóc thúc giục chuyện yêu đương đến nhức cả đầu, nên cũng chỉ đành vội vàng phòng thí nghiệm.
Hanh Hanh vẫn hài lòng: "Chị An An, chị ăn no chứ em còn đang đói bụng đây . Sao tự dưng về? Đồ ăn trường Mặc Mặc ngon lắm, nhất là món sườn xào chua ngọt, là món ngon nhất em từng ăn đấy."
An An liếc nhóc một cái đầy vẻ ghét bỏ: "Em chỉ ăn thôi, Mặc Mặc về thì hai đứa vẫn ăn mà."
Hanh Hanh khó hiểu: "Thế ăn cùng Mặc Mặc luôn?"
"Chúng mất quá nhiều thời gian của , em sẽ hiểu thôi. Giờ thì ăn, em ăn gì nào?" An An giọng thần thần bí bí.
Hanh Hanh vốn dễ lừa: "Phố bên cạnh quán lòng bộc đỗ ngon lắm, qua đó ."
An An ý kiến gì, sức ăn của cô vốn khá, ăn thêm một chút cũng chẳng .
Hai chị em ăn xong, An An đồng hồ: "Chị qua bệnh viện tìm , em ?"
Hanh Hanh cực kỳ bài xích bệnh viện, đầu lắc như trống bỏi: "Em , em về nhà đợi . Lỡ mợ cả thấy em lôi khám sức khỏe thì ."
An An lấy lạ: "Khám sức khỏe thì ? Chẳng qua là lấy của em tí m.á.u thôi mà?"
Hanh Hanh chịu: "Thôi thôi, em về đây. Đừng quên vụ ăn lẩu buổi tối nhé, em về nhà đợi."
Nói xong, nhóc chạy biến như làn khói.
An An bóng Hanh Hanh chạy xa, chỉ đành một đến bệnh viện tìm Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh đợi An An cả buổi trưa, giờ thấy con gái một tới: "Hanh Hanh cùng con ? Hai đứa ăn trưa ở chỗ Mặc Mặc ?"
An An gật đầu: "Ăn ạ, Hanh Hanh sợ bắt khám sức khỏe nên chạy mất dép ."
Thịnh An Ninh dở dở : "Thằng bé khỏe mạnh như thế, lôi nó khám gì."
Bà khựng một chút An An: " con thì đúng là kiểm tra một chút đấy."
An An tỏ vẻ cả: "Vâng ạ, con sợ lấy m.á.u ."
Thịnh An Ninh đưa An An đủ loại xét nghiệm, xác định vấn đề gì mới yên tâm.
An An khoác tay Thịnh An Ninh: "Con bảo là mà, cứ lo xa quá."
Thịnh An Ninh hừ lạnh một tiếng: "Con câu : Nuôi con trăm tuổi, lo lắng chín mươi chín năm. Chừng nào còn ở đây, ngày đó vẫn sẽ lo cho con."
An An hì hì , tựa đầu vai Thịnh An Ninh: "Có như thật là tuyệt vời nhất đời."
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1263-mot-doi-binh-an-thuan-loi.html.]
Bữa tối, mặt cả Chu Nam Quang, ngay cả Chu Chu cũng hiếm khi nghỉ về nhà. Thấy An An và Ôn Tranh về, Chu Chu cũng khá bất ngờ, hào hứng kéo An An khoe đủ thứ chuyện ở trường .
Hanh Hanh bên cạnh mà nhức đầu: "Ôi trời, ôi trời, em thuộc lòng luôn . Nào là giáo quan của cực kỳ lợi hại, kỹ thuật bay đỉnh cao, từng tham gia nhiều phi vụ xua đuổi quân địch, thì đối xử với các thiết diện vô tư thế nào..."
Chu Chu tức cốc đầu Hanh Hanh một cái: "Nhóc con như em thì cái gì, cho em mở mang tầm mắt. À , đợi đến kỳ đại duyệt binh, giáo quan sẽ dẫn đội bay qua, cho em tha hồ mà ngắm."
Hanh Hanh "ồ" lên một tiếng, chút ngưỡng mộ: "Thế thì đúng là lợi hại thật."
Chu Chu vênh mặt tự hào: "Đương nhiên , cũng sẽ trở thành một phi công lợi hại như thế."
Thịnh An Ninh thấy việc con một thần tượng như là . Hơn nữa nửa năm qua Chu Chu đổi nhiều, còn kiêu ngạo bốc đồng như .
An An mỉm Chu Chu. Cô Chu Chu ngốc nghếch chẳng gì cả, nhưng cô vui khi thấy vui vẻ như , nhớ khi là chuyện .
Đồng thời, cô cũng hiểu tại đây Chu Chu và Mặc Mặc hợp .
Ở kiếp , Chu Chu vốn coi trọng Mặc Mặc, cảm thấy Mặc Mặc giống như một "bà quản gia", suốt ngày quản thúc họ. Anh còn cho rằng tính cách Mặc Mặc ưu tư quyết đoán quá mức, nhiều thể giải quyết vấn đề trực tiếp nhưng vì Mặc Mặc phân tích bác bỏ kế hoạch của nên mới lỡ mất cơ hội nhất.
Kể cả cuối cùng khi nhiệm vụ thất bại, khi hy sinh, Chu Chu vẫn còn oán trách là do Mặc Mặc chỉ huy sai lầm nên họ mới rơi cảnh khốn cùng, mà quên mất rằng chính sự độc đoán của mới là nguyên nhân dẫn đến t.h.ả.m kịch.
Chu Chu mang theo luồng oán niệm đó mà đầu thai, nên từ nhỏ mắt Mặc Mặc, luôn tìm cách bắt nạt .
Còn Mặc Mặc vì rõ tất cả nên luôn nhường nhịn Chu Chu. Anh cảm thấy việc chăm sóc cho Chu Chu và An An chính là trách nhiệm của .
An An nghĩ đến đây, trong lòng khẽ thở dài: Làm cả mệt thật đấy.
Bữa tối, cả nhà đến Đông Lai Thuận đặt một phòng bao lớn, chia hai bàn mới đủ.
An An tự nhiên cạnh Ôn Tranh, còn chỉ huy Hanh Hanh sang bàn lớn mà .
Hanh Hanh chịu: "Sao chị sang đó? Em ."
An An thở dài: "Bởi vì em cùng chị sẽ tranh thịt cừu với chị mất. Chị ăn nhanh lắm, em chắc chắn tranh , vả Ôn Tranh gắp thịt cho chị , em thắng nổi ."
Hanh Hanh tức nổ đom đóm mắt: "Em tay em tự gắp , thật đáng ghét!"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
An An ha ha. Vẫn giống hệt như hồi nhỏ, lúc bắt đầu nhúng thịt cừu, đôi đũa của cô cứ giữ c.h.ặ.t miếng thịt trong nồi rời, chỉ sợ ai nẫng mất.
Hanh Hanh vẫn ở bên cạnh kêu oai oái: "Không công bằng! Anh Mặc Mặc, giúp chị An An, Ôn Tranh giúp chị , thiên vị thế chứ!"
Nhìn mấy đứa trẻ ồn ào náo nhiệt, nhóm Thịnh An Ninh đều bật .
Chu Nam Quang cảm thán: "Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà bọn trẻ lớn thế ."
Mộ Tiểu Vãn gật đầu: " thế, An An mấy đứa kìa, đều lên đại học cả . Em cứ cảm giác như chị dâu mới sinh mấy đứa hôm qua thôi ."
Chu Triều Dương Lục Trường Phong: "Anh thấy Hanh Hanh nhà kéo lùi đội hình ? Xem kìa, lớn tướng mà vẫn trẻ con thế."
Bao nhiêu năm qua, Lục Trường Phong vẫn như một chiều chuộng Triều Dương và con trai: "Tự Hoành , tính cách thằng bé cũng , chắc chắn sẽ là một đứa trẻ ngoan."
Ông cũng là duy nhất mấy năm qua gọi con trai bằng tên ở nhà.
Chu Triều Dương bật : "Trong mắt thì Hanh Hanh là ưu điểm thôi."
Thịnh An Ninh mỉm tiếp lời: "Hy vọng khi trưởng thành, bọn trẻ vẫn thể vô tư lự như ngày hôm nay."
Bất kể là tình cảm sự nghiệp, đều bình bình an an, thuận thuận lợi lợi...