Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 126: Thích thì phải đi tranh thủ
Cập nhật lúc: 2025-12-27 11:57:40
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh cũng cảm thấy ngượng ngùng Chu Triều Dương, đây chính là định luật c.h.ế.t ch.óc của việc mà sụp đổ hình tượng, chắc chắn sẽ bắt quả tang mà.
Chu Triều Dương đột nhiên , Lục Trường Phong, kéo tay áo Thịnh An Ninh: “Chị dâu, mau thôi.”
Thịnh An Ninh an ủi cô : “Không , cũng nhất định thể thấy, chúng cứ thế mà ngược càng lộ vẻ chột , chúng cứ thoải mái qua chào hỏi một tiếng.”
Chu Triều Dương nghĩ cũng lý, cùng Thịnh An Ninh cứng ngắc , ngoan ngoãn như một con chim cút, Thịnh An Ninh chào hỏi Lục Trường Phong.
Thịnh An Ninh : “Anh Lục, cũng đến mua cá ? Cá tươi lắm, hợp để kho tộ đấy.”
Chu Triều Dương cổ quái liếc mắt một cái Thịnh An Ninh, lời chào hỏi của chị dâu thật đúng là miễn cưỡng.
Lục Trường Phong như là thấy sự tự nhiên của hai , khẽ gật đầu: “Thời Huân ở nhà ? qua đó.”
Thịnh An Ninh vội vàng gật đầu: “Có, , , chúng mua chút đồ nữa.”
Lục Trường Phong gật đầu: “Cá thì cần mua nữa.”
Đợi Lục Trường Phong rời , Chu Triều Dương vỗ vỗ n.g.ự.c, mạnh mẽ thở một , cảm thấy lòng bàn tay căng thẳng đến mức đổ mồ hôi.
Thịnh An Ninh tặc lưỡi một tiếng: “Cái gan bé tí của cô như thế, mà thích .”
Chu Triều Dương phục: “Anh lợi hại, đương nhiên căng thẳng .”
Quay đầu một vòng, hai tên lưu manh gây sự thấy, bác gái bán miếng lót giày cũng .
Trong lòng vẫn chút tiếc nuối, xử lý hai tên côn đồ nhỏ .
Thịnh An Ninh kéo Chu Triều Dương mua một chút đậu phụ, mua một cân giá đỗ xanh và một ít lạc rang, chuẩn món cá kho đậu phụ, nộm giá đỗ, lạc rang dầu.
Trông vẻ đơn giản, nhưng thời điểm phong phú .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Trên đường trở về, Chu Triều Dương vẫn luôn xoắn xuýt: “Hay là, cứ ở bên ngoài dạo một chút, giữa trưa thì đến căng tin ăn đại, đợi Lục Trường Phong đến.”
Thịnh An Ninh nhạo cô : “Sao cô nhát thế, cô ở mặt cả cô chẳng năng , cô cứ coi Lục Trường Phong là cả cô , cứ tùy tiện chuyện phiếm, tình cảm chẳng cứ trò chuyện tự nhiên nảy sinh .”
Chu Triều Dương thẳng tuốt lắc đầu: “Anh và cả giống với, thôi thôi, vẫn là nữa.”
Thịnh An Ninh đồng ý, kéo Chu Triều Dương trở về.
Cũng may Chu Thời Huân và Lục Trường Phong đang chơi cờ chuyện, cũng rảnh để ý đến các cô.
Chu Triều Dương liền sát theo Thịnh An Ninh vòi nước ngoài sân rửa cá, mắt còn thỉnh thoảng liếc trong nhà.
Thịnh An Ninh nghĩ một chút cổ vũ Chu Triều Dương: “Thích thì tranh thủ chứ, dù cũng độc , cô ngại ly hôn.”
Chu Triều Dương thẳng tuốt lắc đầu: “Thế thì lắm, con gái vẫn cần giữ ý tứ một chút.”
Thịnh An Ninh bật , lời con gái cần giữ ý tứ một chút thốt từ miệng Chu Triều Dương tùy tiện: “ là nên giữ ý tứ, bất quá gặp thích, vẫn cần tranh thủ một tý, nếu thất bại cùng lắm thì đổi khác mà thích.”
Chu Triều Dương giật Thịnh An Ninh, bật khanh khách: “Chị dâu, thật đúng là quá thích chị .”
Thịnh An Ninh nấu cơm ở bên ngoài, Chu Triều Dương liền xổm một bên , còn ngừng khen ngợi: “Chị dâu, món cá kho của chị màu sắc thật , thôi khẩu vị .”
“Chị dâu, cần lật một cái , dính nồi .”
“Chị dâu, đến giúp chị thái đậu phụ, cần cho bây giờ ?”
Chu Thời Huân và Lục Trường Phong đang chơi cờ trong nhà, là thể thấy tiếng líu ríu của Chu Triều Dương ở bên ngoài, ngược cũng vẻ ồn ào, trái thở cuộc sống.
Lục Trường Phong cầm quân Mã về phía một bước: “Trương Trung Nghĩa tự sát .”
Chu Thời Huân gật đầu: “Buổi sáng Triều Dương qua , dự đoán cũng là sợ hãi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-126-thich-thi-phai-di-tranh-thu.html.]
Lục Trường Phong lắc đầu: “Hắn c.h.ế.t lúc , lợi cho Chu Lục Minh, Chu Lục Minh đến lúc đó thể đẩy tất cả sự tình lên đầu Trương Trung Nghĩa, mà sự tình ba năm đây, ai cũng chứng cứ chứng minh chính là Chu Lục Minh .”
Chu Thời Huân nhíu mày: “Chu Lục Minh cơ hội lật án, nhất định gặp chuyện.”
Lục Trường Phong đột nhiên một cái: “Anh vẫn như , giữ bình tĩnh, trái hy vọng Chu Lục Minh thể điều gì đó hữu ích.”
Ví dụ như, ban đầu g.i.ế.c Chu Loan Thành như thế nào?
Thịnh An Ninh xong cơm trưa, Chu Thời Huân mới ngừng trò chuyện với Lục Trường Phong, bất quá lúc ăn cơm, khí vô cùng an tĩnh.
Chu Thời Huân vốn dĩ thích chuyện, Lục Trường Phong càng thích nhiều, Chu Triều Dương an tĩnh như chim cút, Thịnh An Ninh cũng tiện nhiều.
Nhìn Chu Triều Dương hiếm hoi ăn cơm một cách đoan trang, Thịnh An Ninh nghĩ .
Cũng may ăn xong cơm, Lục Trường Phong trực tiếp .
Chu Triều Dương bỗng chốc cảm thấy khí xung quanh đều thông thoáng, ăn cơm cũng trở nên hào sảng hơn: “Vừa mới sợ nhả xương cá nhục nhã, cũng dám ăn cá.”
Thịnh An Ninh dở dở : “Em em ngay cả cùng ăn một bữa cơm cũng căng thẳng như , đây là thích ? Em đây chẳng khác nào học sinh tiểu học gặp giáo viên.”
Chu Triều Dương liên tục lắc đầu: “Không giống a, chị gặp cả lúc đó căng thẳng ?”
Thịnh An Ninh kinh ngạc: “Tại căng thẳng?”
Chu Triều Dương bĩu môi: “Anh cả giống như Lục Trường Phong, lạnh như băng chuyện, đáng sợ bao.”
Thịnh An Ninh từng ý nghĩ như : “Đáng sợ ? thấy a, thấy cả em cũng chỉ một ý nghĩ…”
Nói xong thần thần bí bí nháy mắt.
Chu Triều Dương ngốc nghếch hỏi: “Ý nghĩ gì?”
Thịnh An Ninh hắc hắc , ngủ với !
Lời cũng dám , sợ Chu Triều Dương sợ hãi.
Hai rửa bát cũng cùng , ở bên cạnh vòi nước thầm thì ngừng.
Chu Thời Huân đều cảm thấy khó hiểu, hai khi nào tình cảm như .
Sau nghỉ trưa, Thịnh An Ninh học, Chu Triều Dương rảnh rỗi việc gì, liền ở một bên Thịnh An Ninh quần áo: “Chị học thể dẫn ?”
Thịnh An Ninh suy nghĩ một chút: “Chắc là , em ? Bất quá hôm nay buổi chiều giảng tiêm bắp, vặn mẫu, em mẫu cho .”
Chu Triều Dương lập tức lắc đầu: “Không cần cần, vẫn là phố dạo một chút, một hồi chị tan học trở về.”
Nhìn Thịnh An Ninh đeo đồng hồ, còn “y” một tiếng: “Nhị ca cũng một cái đồng hồ như , là do bọn họ phát, bất quá cái của giống như tặng cho Tiểu Nhiễm .”
Thịnh An Ninh ngây một chút: “Đồng hồ của nhị ca em tặng ?”
Vậy cái An Tú Ngọc từ tay Chu Loan Thành cạy xuống là cái gì?
Chu Triều Dương rõ vì gật đầu: “ , đồng hồ của tặng cho Tiểu Nhiễm , chị Tiểu Nhiễm đúng ? Cùng lớn lên với nhị ca từ nhỏ, thanh mai trúc mã, vốn dự định là nhị ca trở về liền kết hôn, kết quả nhị ca rốt cuộc cũng trở về.”
Nói xong giận mắng Chu Lục Minh là đồ khốn.
Đầu óc Thịnh An Ninh lúc giống như hồ dán, thời gian đến kịp, kéo Chu Triều Dương: “Đi , em theo học, chuyện hỏi em.”
Mặc dù Chu Thời Huân chuyện Chu Loan Thành thể còn sống, tiên cần cho Chung Văn Thanh.
Chính là chỗ Chu Triều Dương manh mối trọng yếu, cô cũng thể bỏ qua.
--------------------