Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1249: Thử thách lớn hơn
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:39:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh bước lên tàu hỏa, An An và Ôn Tranh sân ga tươi vẫy tay, nước mắt cô tài nào kìm .
Chu Thời Huân lấy khăn tay đưa cho Thịnh An Ninh: "Em đừng , cẩn thận kẻo con thấy. Trước đây cho em là vì sợ em nhịn thế đây."
Thịnh An Ninh hít mũi một cái thật mạnh: "Em đương nhiên là thương con , nhưng thà để em còn hơn. Nếu em , chẳng hằng ngày em cũng sống vô tâm vô tính ."
Chu Thời Huân an ủi cô: "Cũng may là An An ký ức của kiếp , đây cũng coi như là một điều may mắn."
Thịnh An Ninh theo bóng dáng các con càng lúc càng xa khi đoàn tàu chuyển bánh, đôi mắt nhòe lệ: " chẳng An An đang mơ , ngộ nhỡ một ngày nào đó con bé nhớ thì ?"
Chu Thời Huân vỗ vai cô trấn an: "Sẽ , mà nếu đến ngày đó thật thì tự khắc sẽ cách giải quyết."
Thịnh An Ninh lặng lẽ rơi lệ, trong lòng vẫn thể chấp nhận cách của Chu Thời Huân.
...
An An và Ôn Tranh sân ga, đợi đoàn tàu khuất mới về.
An An chắp tay lưng phía Ôn Tranh: "Ôn Tranh, hai ngày nay tớ vui lắm, vì bố tớ đến thăm chúng ."
Ôn Tranh đầu : "Ừ, cũng vui. Dạo em nghỉ ngơi , quầng thâm mắt rõ đấy."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
An An đưa tay sờ mắt: "Rõ thế ? Tớ ngủ lắm mà, huấn luyện mệt thế , tớ chẳng còn tâm trí mà nghĩ ngợi linh tinh, ngày nào xuống giường là ngủ ngay, khi còn chẳng mơ."
Ôn Tranh chậm , song song với An An: "Anh đến đây vốn dĩ cho em một bất ngờ, cứ ngỡ chúng sẽ chia cùng một đội, ngờ . Anh cũng chẳng cơ hội chuyện với em. Mấy học tiết công khai, thấy trạng thái của em lắm, em chú ý kết hợp nghỉ ngơi nhé."
An An "" một tiếng: "Tiết công khai chúng học cùng ? Sao tớ thấy nhỉ?"
Nghĩ đoạn cô tiếp: "Mà cũng đúng thôi, đông thế , ai cũng mặc quân phục giống hệt , nếu kỹ thì cảm giác ai cũng như ai."
Ôn Tranh mỉm , vạch trần việc An An hai học tiết công khai đều đang thả hồn treo ngược cành cây: "Chúng xe buýt về nhé."
An An gật đầu: "Được thôi, dù vẫn còn thời gian."
Trên đường bến xe buýt, một đoạn đường vắng , chẳng hiểu An An đột nhiên thấy căng thẳng. Vốn dĩ nhiều chuyện với Ôn Tranh, nhưng lúc cô đột nhiên gì.
Cuối cùng cả hai rơi im lặng, cô lẳng lặng theo chân Ôn Tranh lên xe buýt, lặng lẽ cạnh .
Ôn Tranh thấy tâm trạng An An cao, cứ ngỡ là vì Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân về nên cô buồn, nghĩ mãi mới lời an ủi: "Em đừng buồn nữa, chẳng qua một tháng nữa là nghỉ nửa tháng , lúc đó em thể về nhà mà."
An An sang Ôn Tranh: "Lúc đó định tỉnh ? Tớ thể cùng ?"
Ôn Tranh ngạc nhiên An An: "Chỉ nửa tháng thôi, khi mất phân nửa thời gian là ở đường , hơn nữa vé tàu mùa hè khó mua, sẽ vất vả lắm đấy."
Không giống như về Kinh Thị, chỉ mất ba tiếng đồng hồ, cũng về .
An An bĩu môi: "Anh cứ xem cho tớ thôi? Nếu chê tớ cùng phiền phức thì tớ nữa."
Ôn Tranh lắc đầu: "Không em , mà là vất vả quá, em theo chịu khổ."
An An phục: "Thế mà tính là chịu khổ cái gì, tớ từng tỉnh, cũng chẳng từng tàu hỏa lâu như thế."
Ôn Tranh đột ngột hạ quyết tâm: "Được, em cùng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1249-thu-thach-lon-hon.html.]
An An tươi rạng rỡ: "Thế quyết định nhé, đến lúc đó chúng cùng xếp hàng mua vé."
Ôn Tranh gật đầu: "Đến lúc đó sẽ tìm em."
Lúc sắp về đến trường, An An vẫn thốt những lời trong lòng, cuối cùng nghĩ thôi, cứ đợi thêm xem : "Ôn Tranh, cố gắng lên nhé."
Ôn Tranh mỉm xoa nhẹ mái tóc cô: "Em cũng cố gắng lên."
Có lẽ vì sắp tới thể tỉnh cùng Ôn Tranh, cũng lẽ vì An An tự giải tỏa khúc mắc trong lòng, nên dạo gần đây huấn luyện và lên lớp cô còn lơ đễnh nữa.
Ngay cả khi Mã Tĩnh nhắc đến Ôn Tranh trong ký túc xá, cô cũng còn quá kích động.
Mã Tĩnh đang cùng mấy cô gái khác thảo luận về Ôn Tranh: "Ôn Tranh đội giỏi dã man luôn, am hiểu về s.ú.n.g ống thế , cấu tạo nguyên lý, thiết kế buồng đạn, cái gì cũng tuốt."
Một cô gái tên là Vương Mẫn cũng đến Ôn Tranh: "Anh ở đội tớ cũng nổi tiếng lắm, cứ như một huyền thoại sống . Trong đội phục, đòi tìm đấu tay đôi, kết quả Ôn Tranh đ.á.n.h cho mấy chiêu là phục sát đất ngay."
Mã Tĩnh rộ lên: " thế, thực sự giỏi. An An, lớn lên cùng , kể chuyện hồi nhỏ của ."
An An gọi tên thì ngẩn một chút: "Ôn Tranh hả? Anh từ nhỏ giỏi , thi lúc nào cũng thứ hai, bao giờ đổi."
Mã Tĩnh và Vương Mẫn kinh hô: "Trời đất, giỏi thế, nào cũng thứ hai? Thế thứ nhất chắc là thiên tài, còn giỏi hơn nữa ?"
An An gật đầu, chút tự hào: " thế, hạng nhất là trai tớ, cả. Anh giỏi lắm, năm nào cũng nhất."
Mã Tĩnh "oa" một tiếng: "Trước tớ nhà sinh ba, hai cũng giỏi, ngờ giỏi đến mức . Có ba xuất sắc như , áp lực của chắc lớn lắm nhỉ?"
An An nghĩ ngợi: "Cũng bình thường thôi, các dẫn tớ cùng học mà, nên tớ học thấy mệt, vì phương pháp các đều tổng kết giúp tớ cả ."
Vương Mẫn thể tưởng tượng nổi: "An An, hạnh phúc quá mất, tớ ước gì đầu t.h.a.i nhà , ba chiều chuộng thì thích mấy."
Mã Tĩnh gật đầu: "Phải đấy, nhà tớ chỉ mỗi một con, thực sự ghen tị với vì trai, còn những ba ."
An An mím môi, nhỏ giọng nhắc nhở: "Chỉ hai thôi, Ôn Tranh tính."
Vương Mẫn và Mã Tĩnh đều rõ An An lẩm bẩm cái gì, vẫn đang nhiệt liệt thảo luận về lợi ích của việc nhà đông chị em, đầy vẻ ngưỡng mộ và hướng về.
...
Càng về huấn luyện càng trở nên nghiêm ngặt, hệ nguy hiểm cũng cao.
Việc bầm tím, bong gân là chuyện thường tình. Đến tối, An An thường cùng Mã Tĩnh và các bạn khác xoa bóp, bấm huyệt cho , bôi dầu xoa bóp tan m.á.u bầm.
An An lấy lọ dầu t.h.u.ố.c mà Thịnh An Ninh đưa cho để xoa cho Mã Tĩnh và Vương Mẫn : "Dầu hiệu nghiệm lắm, xoa xong sáng mai dậy là hết đau ngay."
Vương Mẫn nước mắt sắp trào : "Tớ cứ tưởng cũng thuộc dạng đồng da sắt , va chạm bao giờ , nhưng đúng là huấn luyện kiểu ác ma, định lột của tụi một lớp da ? Tớ cảm giác ngày mai chân tớ sắp gãy đến nơi ."
An An bảo: "Chắc chắn là , sáng mai dậy là tụi tràn đầy sinh lực ngay."
Mã Tĩnh cũng ỉu xìu, còn vẻ lạc quan như : "Tớ huấn luyện ngày mai còn ác liệt hơn, và sẽ bắt đầu đào thải đợt đầu tiên. An An, chuẩn sẵn sàng ?"