Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1246: Không nói thì ly hôn

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:39:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi Ôn Tranh xin nghỉ , An An dẫn cả nhà đến quán lẩu xương cừu, vẫn đúng vị trí cùng Mặc Mặc.

An An vui vẻ tựa Thịnh An Ninh: "Mẹ ơi, đồ ăn ở đây ngon lắm, vị y hệt như ở Kinh Thị , còn cả màn thầu rán phết đậu phụ thối, cực kỳ cực kỳ ngon luôn."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thịnh An Ninh xoa đầu An An: "Con đấy, chỉ ăn thôi, chẳng thấy nhớ gì đến chuyện về nhà thăm bố cả."

An An hì hì: "Chẳng là con thời gian , đợi lúc nào rảnh con nhất định sẽ về."

Thịnh An Ninh gọi Ôn Tranh ăn cơm, hỏi thăm tình hình gần đây của , còn khen ngợi với Chu Thời Huân: "Nửa năm gặp, Ôn Tranh rắn rỏi lên nhiều, hình như cao thêm ."

Ôn Tranh chút ngượng ngùng: "Thím, xin thím, đây con dối. Con sợ lo lắng nên mới . Thi xong còn nửa tháng nghỉ hè, con định lúc đó mới thăm bố và bà nội."

Thịnh An Ninh gắp cho một miếng thịt: "Không cần xin , chỉ cần cháu việc gì thì chú thím đều ủng hộ cháu. Cháu lý tưởng của , đó là chuyện ."

Nói xong cô dặn dò: " bất kể gì cũng chú ý an , để thương."

Ôn Tranh gật đầu: "Thím yên tâm, con nhất định sẽ chú ý ạ."

An An gặm thịt cừu Ôn Tranh, cuối cùng vẫn nhịn xuống hỏi gì cả. Ăn cơm xong, Chu Chu kéo Ôn Tranh tìm giáo quan của , còn mỹ miều : "Con và Ôn Tranh nhường chỗ cho đấy, bố cứ thong thả chuyện riêng với An An nhé."

Thịnh An Ninh lườm một cái: "Sao, chúng còn chuyện gì cần phòng con ?"

Chu Chu hi hi kéo Ôn Tranh mất.

An An dẫn bố dạo công viên gần đó, Thịnh An Ninh cảm thán: "Tuy trường các con, nhưng môi trường bên ngoài cũng thật, đối diện là Đại học Quân y ?"

An An gật đầu: "Vâng, gần đây còn doanh trại nữa nên khu yên tĩnh, phía là khu cán bộ lão thành ở."

Đó là những dãy nhà lầu nhỏ kiểu Tây, tường trắng ngói xám ẩn hiện trong lùm cây xanh mướt, thanh nhã và biệt lập.

Thịnh An Ninh tán thưởng: "Môi trường ở đây đúng là tệ, còn hơn cả Kinh Thị."

An An hì hì: "Đó là vì thành phố con nên mới thấy đặc biệt đấy."

Thịnh An Ninh nghiêm túc gật đầu: "Phải, cho nên con chút lương tâm, rảnh rỗi thì thường xuyên gọi điện về nhà."

An An tinh nghịch chào kiểu quân đội: "Tuân lệnh, thưa mẫu đại nhân!"

Thịnh An Ninh bật : "Con cái bộ dạng xem, chẳng giống quân nhân tí nào, vẫn cứ như con khỉ nghịch ngợm . , Ôn Tranh cùng nhóm với các con, các con cũng thường xuyên gặp ?"

An An lắc đầu: "Không ạ, huấn luyện chia riêng, ăn cơm cũng . Vì bọn con còn giải đấu đối kháng, chắc chắn để tụi con tiếp xúc quá nhiều."

"Để tránh việc quen với bài bản của đối phương, đến lúc đó sẽ đối phó ."

Thịnh An Ninh nắm tay An An, Chu Thời Huân: "Anh đợi con em ở đây một lát, em với An An vệ sinh cái ."

Nhân lúc kéo An An vệ sinh, Thịnh An Ninh hỏi: "An An, con đang tâm sự ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1246-khong-noi-thi-ly-hon.html.]

An An thở dài, thoát khỏi mắt , cô vò vò tóc: "Mẹ, con thấy dạo trở nên nhỏ mọn quá. Thấy bạn nữ nào thiết với Ôn Tranh là con bực , còn thấy bạn nữ đó chẳng gì nữa."

Thịnh An Ninh chẳng hề ngạc nhiên: "Vậy nếu Chu Chu Mặc Mặc thiết với bạn nữ khác, con giận thế ?"

An An lắc đầu: "Chắc chắn là ạ. Chỉ thấy Ôn Tranh con mới thế thôi, trong lòng cứ thấy chua xót khó chịu lắm. Trần Bình Bình bảo con thế là thích, nhưng mà con với Ôn Tranh lớn lên cùng mà, hồi nhỏ con còn thấy cả ảnh cởi truồng của , chẳng nhà ? Sao thể là thích ?"

Thịnh An Ninh rộ lên: " các con dù cũng em ruột. Hồi nhỏ con còn nằng nặc đòi gả cho Ôn Tranh mà, lớn lên định lật lọng ?"

An An "ây da" một tiếng: "Đó là hồi nhỏ con hiểu chuyện linh tinh thôi. Với lớn lên con cứ thấy Ôn Tranh như trai . Thật đây, Tô Mộng với con là Ôn Tranh thích con."

Thịnh An Ninh dáng vẻ rối bời của con gái: "Vậy con nghĩ thế nào?"

An An thành thật: "Lúc đó con nghĩ thích Ôn Tranh, con yêu sớm. Nếu yêu sớm con sẽ thể dồn hết sức theo đuổi ước mơ . Thế nên con cũng chẳng nghĩ gì khác. dạo gần đây, con thực sự càng lúc càng giống chính nữa."

Thịnh An Ninh bảo: "Vậy là giờ con thích Ôn Tranh , đúng ?"

An An gật đầu: "Vâng, con nghĩ là con thích . con tình cảm của Ôn Tranh đối với con là thế nào, hơn nữa con thấy bản , sẽ là một bạn gái . Vì con nghĩ , con thể vì yêu đương mà quên mất mục tiêu của . nếu con vẫn cố chấp với lựa chọn của , con sợ sẽ khổ con yêu."

Thịnh An Ninh hiểu ý của An An: "Con thích Ôn Tranh, nhưng sợ thích , vì công việc của các con định sẵn là thể ở bên mỗi ngày, khi cả năm chẳng gặp mặt một ?"

An An gật đầu: "Vâng, tình cảm như thật công bằng với đối phương, nên con nghĩ nhất là đừng thích nữa."

Thịnh An Ninh âu yếm xoa đầu con gái: "An An của thực sự lớn , suy nghĩ thấu đáo như chứng tỏ con nghĩ cho cảm nhận của khác. chuyện tình cảm vốn chẳng lý trí nào can thiệp ."

An An : "Vậy bảo con bây giờ? Con nên tỏ tình với Ôn Tranh ?"

Thịnh An Ninh suy nghĩ một chút: "Hãy thuận theo trái tim, điều con , điều khiến con hối tiếc. Còn kết quả cứ để ông trời định đoạt, nghĩ ông trời sắp đặt cả ."

An An đột nhiên tươi: "Mẹ ơi, thể chuyên gia tư vấn tình cảm đấy, xong con thấy hình như hiểu chút đỉnh ."

Hai trò chuyện một lát, thực tế cũng chẳng vệ sinh gì cả, tìm Chu Thời Huân.

Chu Thời Huân thừa hiểu Thịnh An Ninh đuổi là để chuyện về Ôn Tranh với con gái. Về tình cảm của hai đứa trẻ, cũng thông suốt , con gái lớn , con "sói" lạ nào tha , thà để một thuộc ở bên cạnh còn hơn.

Ít nhất hiểu rõ Ôn Tranh, mới thể yên tâm.

An An ngoài quá lâu, khi đưa Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân về nhà khách, cô liền vội vàng rời .

Thịnh An Ninh bóng lưng con gái chạy lon ton, lòng đầy an ủi: "Con bé ngốc nhà thực sự lớn , suy nghĩ cho khác."

Chu Thời Huân hừ lạnh một tiếng: "Biết suy nghĩ cho khác thì gì mà đáng mừng, nó thèm nghĩ cho chúng chút nào . Cái con bé , đúng là đồ lương tâm mà."

Thịnh An Ninh đột nhiên nhớ điều gì, phắt Chu Thời Huân: "Em vẫn hỏi , chuyện gì của An An? Anh và Mặc Mặc rốt cuộc cái gì? Đừng dỗ dành em như con ngốc nhé, nếu hôm nay , về nhà chúng ly hôn!"

Chu Thời Huân bàng hoàng Thịnh An Ninh: "Em cái gì cơ?"

 

Loading...