Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1245: Thịnh An Ninh phát hiện điểm bất thường
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:39:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh dở dở Chu Chu: "Con sắp lên năm hai đại học , vẫn còn thiếu chín chắn thế ."
Chu Chu chẳng bận tâm: "Chủ yếu là vì kích động thôi ạ. Bố bàn bạc xong khi nào ?"
Thịnh An Ninh gật đầu: "Ừm, sáng thứ Bảy tuần , tối Chủ nhật về."
Chu Chu đầy vẻ tiếc nuối: "Chỉ hai ngày thôi ạ? Con cứ tưởng ở đó thêm vài ngày chứ."
Nghĩ thấy mãn nguyện: "Hai ngày thì hai ngày, con cũng nhiều thời gian, bọn con khai giảng sớm, đầu tháng Tám là tập huấn khép kín ."
...
Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân đưa Chu Chu cùng Thạch Thị. Ban đầu định đưa cả Mặc Mặc theo, nhưng nghỉ hè Mặc Mặc ở phòng thí nghiệm cùng thầy đề tài.
Buổi tối hôm lên đường, Mặc Mặc đặc biệt về nhà một chuyến, chuyện hồi lâu với Chu Thời Huân trong thư phòng. Thịnh An Ninh tò mò hai cha con những gì, kết quả cả hai trả lời nhất quán là về một vấn đề trong thí nghiệm của Mặc Mặc.
Thịnh An Ninh tin, hỏi Chu Thời Huân: "Chuyện thí nghiệm của Mặc Mặc tại bàn với ? Chắc cũng rành lắm nhỉ."
Chu Thời Huân nghiêm túc hẳn: "Sao rành? Chúng nghiên cứu về trạm gian, ở Viện 2 bao nhiêu năm như , vẫn nắm nhiều liệu đấy."
Thịnh An Ninh chằm chằm Chu Thời Huân một hồi lâu, xác định thấy một tia sơ hở nào: "Được , nhất là đừng chuyện gì giấu em."
Trên đường Thạch Thị, Chu Chu ngừng kể về việc giáo quan của giỏi giang và phi thường thế nào. Thịnh An Ninh mà dở dở . Phải rằng đây Chu Chu kiêu ngạo, ít khi giao tiếp với bố , chứ đừng là nhiều như thế .
cô mừng khi thấy con trai đang phát triển theo hướng tích cực, tràn đầy năng lượng.
Cô Chu Chu: "Giỏi như , hôm nào mời giáo quan của con về nhà dùng cơm mới ."
Chu Chu lập tức lắc đầu: "Không , giáo quan của con chắc chắn sẽ đến, tính bác nóng nảy lắm."
Thịnh An Ninh tò mò: "Vậy mà con vẫn sùng bái bác thế ?"
Chu Chu thở dài, năng chút vẻ cụ non: "Tuy bác nóng tính nhưng kỹ thuật thì cực đỉnh. Lúc nào rảnh bố thể tra cứu xem."
Rồi bắt đầu giới thiệu cho Thịnh An Ninh đủ loại lịch sử bay của giáo quan , bao gồm cả việc bay qua eo biển, đối đầu trực diện với chiến đấu cơ địch.
Cậu thao thao bất tuyệt cho đến khi tàu ga, khiến Thịnh An Ninh cũng bắt đầu chút hứng thú với vị giáo quan : "Nếu cơ hội, và bố cũng gặp giáo quan của con, xem nhân vật huyền thoại ."
Chu Chu đầy vẻ tự hào: "Đó là đương nhiên , thần tượng của con nhất định là giỏi nhất."
...
Cuối tuần, nhóm An An cũng nghỉ hai ngày để chỉnh đốn nội vụ và học lý thuyết, chuẩn cho hai tuần huấn luyện sinh tồn dã ngoại sắp tới.
Được nghỉ An An cũng chẳng chỗ nào để , thể về khu học xá tìm Trần Bình Bình, cô giặt quần áo xong là ở trong ký túc xá sách. Đôi khi thẫn thờ nghĩ về Ôn Tranh, mà hai ngày nay cô gặp.
Vì chia nhóm khác , thời gian huấn luyện cũng khác nên cơ bản là gặp mặt.
Mà Mã Tĩnh cùng nhóm với Ôn Tranh, ngày nào họ cũng gặp .
Nghĩ đến Mã Tĩnh, tâm trạng An An trở nên vi diệu. Nghĩ đến cảnh Ôn Tranh và Mã Tĩnh ở bên , cô chẳng thể nào vui nổi.
Mãi đến khi thấy tìm ở cổng lớn, cô mới chần chừ . Thấy là bố và Chu Chu, gương mặt nhỏ nhắn của An An lập tức rạng rỡ nụ , chạy như bay tới ôm chầm lấy Thịnh An Ninh: "Mẹ, ! Sao tới đây? Đột ngột quá, con giật cả ."
Thịnh An Ninh xoa đôi má nhỏ của An An: "Để xem nào, gầy thế ? Có dạo cường độ huấn luyện lớn quá ? Cứ đà con gió thổi bay mất thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1245-thinh-an-ninh-phat-hien-diem-bat-thuong.html.]
An An hì hì: "Làm gì mà dễ thế ạ, thấy con gầy nhưng là cơ bắp đấy."
Nói xong cô chào bố, Chu Chu: "Anh, rảnh mà tới đây? Chẳng lúc bảo nghỉ hè bận lắm ?"
Chu Chu sờ mũi: "Sợ đến thì nhớ đến phát , nên tới thăm em chút thôi."
An An bĩu môi tin, khoác tay Thịnh An Ninh: "Mẹ, ở mấy ngày? Tiếc là con ngoài , chỉ thể dẫn loanh quanh gần đây thôi."
Thịnh An Ninh con gái: "Không , thấy con là yên tâm ."
An An sực nhớ : " , Ôn Tranh cũng ở đây, nhưng bọn con cùng nhóm, hình như hôm nay cũng nghỉ."
Thịnh An Ninh ngạc nhiên: "Vậy ?" Cô giục Chu Thời Huân: "Anh hỏi xem, xem Ôn Tranh ngoài ."
Trong lúc Chu Thời Huân hỏi, Thịnh An Ninh An An: "Hai đứa là bàn bạc với ? Chẳng Ôn Tranh bảo nghỉ hè về thăm bố , cuối cùng cũng ?"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
An An giơ bàn tay nhỏ lên thề: "Mẹ, bọn con hề bàn ạ! Con cũng là mới , vả từ lúc Ôn Tranh đến đây, bọn con còn cơ hội chuyện với . Con cũng khi nào mới viếng mộ chú Ôn nữa."
Thịnh An Ninh kinh ngạc: "Ở gần thế mà cũng cơ hội chuyện?"
An An gật đầu: "Vâng, quản lý nghiêm lắm ạ. Học viên nam nữ phép sang phòng , càng riêng tư trò chuyện gặp gỡ. Trừ lúc lên lớp và huấn luyện thì cơ bản đều ở trong ký túc xá của . Trừ phi tụi con cùng một đội mới ."
Đang chuyện thì Chu Thời Huân , bảo Ôn Tranh sẽ ngay.
Mắt An An sáng lên, ngoái đầu cổng trường.
Hành động nhỏ đều Thịnh An Ninh thu tầm mắt. Cô thầm nghĩ, con bé chắc chắn là rung động .
Ôn Tranh nhận điện thoại của Chu Thời Huân cũng bất ngờ, chạy bộ suốt quãng đường tới, chào hỏi Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân: "Chú, thím, đột ngột tới đây ạ?"
Thịnh An Ninh Ôn Tranh trông rắn rỏi hơn nhiều, trách yêu: "Chúng mà tới thì còn chẳng cháu cũng lén lút đến Thạch Thị đấy."
Ôn Tranh chút ngượng ngùng: "Thím, con xin , nên giấu ."
Thịnh An Ninh để tâm: "Có gì , các cháu lớn , ước mơ riêng và nỗ lực vì nó là chuyện , gì xin cả."
An An mắt cong cong Ôn Tranh: "Anh xin nghỉ ? Chúng cùng ăn cơm . Lần Mặc Mặc đưa em ăn lẩu xương cừu ngon lắm, chúng ăn món đó ."
Thịnh An Ninh ngạc nhiên: "Mặc Mặc đến thăm con từ bao giờ? Thằng bé kỳ bận tối mắt tối mũi, đến cuối tuần cũng hiếm khi nghỉ mà."
An An phát hiện lỡ lời, vội vàng chữa cháy: "Chắc cũng cả tháng ạ. Là lúc gọi điện con bảo nhớ các quá, tưởng con ở đây chịu uất ức nên cuối tuần lặn lội đến thăm con."
Thịnh An Ninh nghi hoặc An An, trong lòng cô tin. Vì mỗi An An gọi điện thư về nhà đều là "con nhớ lắm", nhớ tất cả .
Cũng thấy Mặc Mặc đây lo lắng An An chịu uất ức mà đến thăm, bận rộn thế mà đến bằng ?
Chu Thời Huân thấy Thịnh An Ninh tin, vội vàng : "Đi thôi, ăn cơm , thời gian của bọn trẻ gấp gáp lắm."
Câu càng khiến Thịnh An Ninh nghi ngờ hơn. Chu Thời Huân chắc chắn điều gì đó.
Cô lặng lẽ liếc Chu Thời Huân, định bụng ăn cơm xong sẽ tính sổ. Hôm nay nếu hỏi điều gì, Chu Thời Huân đừng hòng mà ngủ yên!