Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1243: Đối mặt với tình cảm
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:39:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An An thở dài: "Thế thì , thể tùy tiện xin nghỉ chứ, em trẻ con mà vì nhớ nhà là đòi nghỉ. Lý do e là nhà trường cũng chẳng duyệt cho ."
Mặc Mặc : "Nói cũng đúng, An An của chúng giờ là nữ chiến sĩ dũng cảm , quả thực thể tùy tiện xin nghỉ, thì để bọn đến thăm em."
An An vội vàng dặn dò Mặc Mặc: "Anh tuyệt đối đừng với bố nhé, họ mà chắc chắn sẽ lo lắng lắm. Nhất là bố, lúc đó thế nào cũng đòi đến cho xem, nhờ vả quan hệ để chiếu cố em, thế thì chút nào."
Mặc Mặc gật đầu: "Biết , , em gặp chuyện gì thì cứ nhớ gọi điện cho là ."
An An hớn hở: "Đó là đương nhiên , thôi thôi, chúng mau ăn món gì ngon ."
Hai cũng xa, tìm một quán lẩu xương cừu gần trường, gọi hai phần lớn.
Tâm trạng An An : "Ôi chao, thấy là em thấy ăn ngon hẳn lên, thể chén sạch chỗ luôn đấy."
Mặc Mặc giúp cô gắp xương cừu bát: "Em ăn từ từ thôi, tất cả chỗ đều là của em hết, ai tưởng em mấy năm trời gặp đấy."
An An gặm xương lắc đầu, lúng b.úng: "Cái đó giống ."
Nuốt vội miếng thịt, cô Mặc Mặc: "Anh giấc mơ đó của em chân thực đến mức nào , chính là lúc thương , m.á.u chảy đầm đìa, chỗ đùi m.á.u cứ phun ngoài, suýt nữa thì dọa em c.h.ế.t khiếp, em vội vàng bịt , gọi Chu Chu đến băng bó cho ."
"Cái chính là lạ lắm nhé, lúc đó còn nổi giận cơ, trách Chu Chu cố chấp theo ý khiến đội ngũ tổn thất nặng nề. Thế nhưng, vẫn cứu Chu Chu mà."
Yết hầu Mặc Mặc khẽ chuyển động, cúi đầu giả vờ rót để che giấu nỗi bi thương nơi đáy mắt.
An An thế mà mơ thấy một chuyện của tiền kiếp, đó là đầu họ nghiệp thực hiện nhiệm vụ. Tính cách của Chu Chu vốn tự phụ và lỗ mãng, nhưng năng lực đầu.
Chính vì quá tự tin, một mực theo ý dẫn đến hành động bại lộ, vì cứu Chu Chu mà chân thương nặng.
An An lúc đó hoảng loạn vô cùng, thét gọi Chu Chu lấy dây garô, Chu Chu cũng mang bộ mặt đầy hối chạy giúp băng bó, còn xin , hứa nhất định sẽ bao giờ cố chấp như thế nữa.
An An thấy trai gì, bèn nghiêng đầu : "Anh? Anh ơi? Anh đang nghĩ gì thế? Sao em thấy mỗi em đến chuyện là căng thẳng thế nhỉ. Không lẽ tưởng nó sẽ xảy thật ? Không , nghĩ thôi thấy thể nào , suốt ngày ở trong phòng nghiên cứu, Chu Chu thì bay trời, chỉ em là chạy lông nhông khắp nơi thôi."
Mặc Mặc cô một cái, gật đầu: "Ừm, sẽ . Anh nãy chỉ đang nghĩ, nếu chuyện như xảy thật, chúng cũng đảm bảo ai phép thương."
An An gật đầu: "Em mà, để bố lo lắng, yên tâm , em nhớ kỹ ."
Mặc Mặc lúc mới yên tâm, xác định An An chỉ mơ thấy một chút mảnh vụn, nhưng cũng khỏi thắt lòng, liệu An An còn mơ thấy những chuyện nữa ?
Nhờ trai đến thăm một chuyến, An An vui vẻ suốt nhiều ngày, cũng còn mơ thấy những chuyện lộn xộn nữa.
Một ngày vòng tuyển chọn, An An bất ngờ khi thấy Ôn Tranh trong hàng ngũ học viên mới.
Kinh ngạc đến mức đầu cô cứ ngừng ngoái về phía Ôn Tranh. Những học viên mới đều tuyển chọn từ khắp cả nước, đó tham gia vòng sơ khảo, trải qua năm vòng đào thải, ai trụ đến cuối cùng mới thể ở .
An An tò mò vì Ôn Tranh mà cũng tuyển , càng tò mò hơn Ôn Tranh thể trụ đến vòng nào.
Lần trong nhóm học viên chỉ năm bạn nữ, ngoài An An , bốn còn đều đến từ các địa phương khác .
Năm cô gái sắp xếp ở chung một phòng ký túc xá, bốn tuổi đời đều lớn hơn An An một chút, trông trưởng thành và chững chạc hơn nhiều.
Vì năm bạn nữ cũng sẽ thi đấu cùng với các bạn nam nên chia đội riêng biệt.
An An thầm cầu nguyện phân cùng đội với Ôn Tranh. Cô nghĩ quen thì dễ bề hỗ trợ, hơn nữa cô rành khu , còn thể chăm sóc Ôn Tranh một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1243-doi-mat-voi-tinh-cam.html.]
tính bằng trời tính, cô phân cùng đội với Ôn Tranh, trong lòng chút tiếc nuối nhưng vẫn tìm cơ hội để chuyện với .
Lúc nghỉ ngơi, nam nữ tách riêng nên càng gặp .
Trần Bình Bình tìm đến, bên bức tường thấp chuyện với An An: "Các phân khu nhà ? Mình còn bảo qua đây thử vận may xem gặp đấy."
An An hớn hở: "Mình còn đang bảo đợi cơ hội sẽ tìm đây, nhưng hiện tại thì , bọn đây là ngoài, hôm nay còn nới lỏng một chút chứ từ ngày mai sẽ nghiêm ngặt hơn, chỗ cũng đến ."
Trần Bình Bình bên bức tường đưa cho An An một túi sữa: "Vị dâu thích nhé. Không , kiểu gì chẳng lúc nghỉ, thể đến tìm mà. , trai trúc mã của cũng tới đấy."
An An kinh ngạc: "Chuyện mà cũng ? Tin tức của nhạy bén thật đấy."
"Đương nhiên , chỉ trai trúc mã của đến, mà còn cùng một nữ học viên khác nữa, trông hai quan hệ vẻ khá . Bên ngoài đồn bọn họ khi đang yêu đấy."
Trần Bình Bình quan sát biểu cảm của An An.
An An sững sờ, lắc đầu: "Không , lẽ họ cùng học một trường nên quen thôi."
Trần Bình Bình chống cằm: "Sao dám khẳng định thế? Cậu thích thì khác thích là chuyện bình thường mà. Các bạn nữ từng gặp đều bảo Ôn Tranh tuyệt đối là trai nhất, thể tuyển đội tiêu binh luôn ."
Đầu óc An An chút rối loạn, hiểu cô thể chấp nhận việc Ôn Tranh bạn gái.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
ngặt nỗi cô cơ hội chuyện với Ôn Tranh, cũng cơ hội hỏi .
Trần Bình Bình hài lòng sự đổi khuôn mặt cô nhóc: "Chà, cũng chẳng mà, dù cũng thích , nếu bạn gái thì thêm một chị dâu, thêm một yêu thương thôi."
An An nhíu mày: "Hình như đúng, như thế."
Trần Bình Bình bật : "Cậu cái mặt kìa, nhăn như khỉ ăn gừng , khó nghĩ thế ?"
Lại nỡ khó An An, cô xua tay: "Thôi, về đây, lát nữa đội kiểm soát thấy thì rắc rối to, nhớ uống sữa nhé."
An An theo bóng Trần Bình Bình rời mới lững thững về phòng, trong đầu là chuyện Ôn Tranh bạn gái.
Nghĩ thế nào cũng thấy thể chấp nhận .
An An cảm thấy còn giống chính nữa, rõ ràng là trai mà, bạn gái thể chấp nhận cơ chứ.
Cô đổi hướng suy nghĩ, nếu Mặc Mặc và Chu Chu bạn gái, cô chấp nhận ?
Nghĩ như , câu trả lời là chắc chắn , thậm chí cô còn thấy hiếu kỳ xem bạn gái của Mặc Mặc và Chu Chu là thế nào, cô cần chuẩn món quà gì để tặng cho họ.
An An chợt dừng bước: Chẳng lẽ thích Ôn Tranh? Không kiểu tình cảm trai em gái?
Bả vai đột nhiên vỗ một cái, là bạn cùng phòng mới Mã Tĩnh, một cô gái xinh và rạng rỡ.
Mã Tĩnh cô: "Chu Dĩ An? Cậu đang nghĩ gì thế?"
An An vội đáp: "Không gì, đang nghĩ về chuyện thi khảo sát thôi."
Mã Tĩnh bảo: "Cậu mà cũng lo nghĩ ? Ôn Tranh với , siêu lợi hại luôn đấy."