Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1233: Cô nàng bao giờ mới chịu thông suốt đây

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:38:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An An cứ như đang xem kịch, từ cú sốc đến cú sốc khác. Dù cô đơn thuần đến mấy cũng cảm thấy Tôn Tĩnh Nhã hề đơn giản như những gì cô thể hiện.

Trương Minh Trình đợi Tôn Tĩnh Nhã tòa nhà ký túc xá mới Trần Kiều Kiều, mở miệng là giọng chất vấn: "Trần Kiều Kiều, giờ thì em lòng ? Cứ chuyện khó coi thế em mới hài lòng đúng ? Anh và cô căn bản chẳng gì cả, tại em nhất quyết chịu tin?"

"Nếu hai ở bên lấy một chút tin tưởng dành cho thì còn ý nghĩa gì nữa? Trần Kiều Kiều, em thế , chẳng lẽ phép qua với bất kỳ bạn học nữ nào ?"

Trần Kiều Kiều uất ức đến đỏ cả mắt: "Nếu hai ở bên thể cho đối phương đủ cảm giác an , thì chẳng lẽ bản đó vấn đề ? Tại ở cùng các cô gái khác em bao giờ gì, nhưng cứ ở cùng cô là em phản đối kịch liệt, hề nghĩ đến nguyên nhân ?"

Cảm xúc của Trương Minh Trình d.a.o động mạnh: "Anh bảo , và cô quan hệ gì cả, chúng chỉ là bạn học bình thường. Chỉ vì giúp đỡ cô nhiều hơn một chút mà em cứ bắt đầu gây sự dứt. Mối quan hệ thế mệt mỏi quá, Kiều Kiều, thấy chúng thôi thì hơn."

Nói xong, lưng thẳng thèm ngoảnh đầu .

Trần Kiều Kiều suy sụp nức nở, An An bên cạnh thì ngây .

An An bóng lưng Trương Minh Trình xa, định đuổi theo đ.ấ.m cho một trận, hạng nào hung dữ với con gái như thế.

Kết quả là cô Trần Kiều Kiều nắm c.h.ặ.t lấy cổ tay: "An An, đừng mặc kệ , chúng thôi."

Tuy nghỉ đông, trường học mấy , nhưng vẫn vài về phía , Trần Kiều Kiều cảm thấy thể để mất mặt thêm nữa.

An An đành kéo Trần Kiều Kiều khỏi cổng trường, một quãng đường dài tiệm KFC xuống.

Trần Kiều Kiều lặng lẽ một hồi lâu, cầm khăn giấy lau nước mắt.

An An chỉ đối diện im lặng quan sát, thấy Trần Kiều Kiều nữa mới nhỏ giọng hỏi: "Kiều Kiều, Trương Minh Trình chia tay với chị , chị cũng cần tức giận nữa, về tìm một bạn trai hơn gấp trăm ."

Kết quả là Trần Kiều Kiều xong, "oa" một tiếng rống lên.

An An đành vội vàng lau nước mắt cho chị . Cuối cùng trời cũng còn sớm, Trần Kiều Kiều mới nghẹn ngào về nhà, An An kiên quyết đưa chị về tận nơi.

Đến lầu nhà Trần Kiều Kiều, mắt cô chị vẫn còn đỏ hoe: "An An, cảm ơn em, em yên tâm chị , về nghỉ ngơi một chút là thôi."

An An nghĩ bụng cũng chẳng an ủi khác, cô cứ hễ mở miệng là Trần Kiều Kiều dữ hơn, nên chỉ đành gật đầu: "Vậy chị ngủ một giấc thật ngon nhé, ngày mai nếu vui thì cứ đến tìm em, em ở nhà mà."

Nhìn Trần Kiều Kiều lên lầu, An An mới về.

Không ngờ khỏi khu tập thể thấy Ôn Tranh đang đèn đường. Anh mặc chiếc áo phao trắng tinh, quàng khăn len màu xanh than, dáng thanh mảnh cao ráo, thẳng tắp.

Ánh đèn đường hắt xuống đỉnh đầu , tạo thành một quầng sáng lung linh, khiến cả trở nên hư ảo, cứ như nhân vật bước từ trong truyện tranh .

An An thoáng kinh ngạc vì vẻ , mới vui vẻ chạy ào về phía Ôn Tranh: "Anh đến từ lúc nào thế? Sao em ở đây?"

Ôn Tranh dịu dàng An An: "Anh thấy trời còn sớm, bèn với thím là đón em. Anh nghĩ hôm nay trạng thái của Trần Kiều Kiều , em chắc chắn sẽ đưa chị về nhà , nên đến đây chờ. Vừa nãy thấy em đưa chị trong ."

An An "oa" một tiếng: "Vạn nhất thì ? Anh đến lâu ?"

Ôn Tranh lắc đầu: "Không lâu , mới đến thôi. Đi về nhà nào, thím và đang chờ chúng về ăn cơm đấy."

An An chút ngại ngùng: "Hôm nay Kiều Kiều xảy chút chuyện ngoài ý nên em lâu, , mau về nhà thôi."

Ôn Tranh cuối cùng kìm tò mò mà hỏi một câu: "Kiều Kiều ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1233-co-nang-bao-gio-moi-chiu-thong-suot-day.html.]

An An đúng lúc đang tìm chỗ trút bầu tâm sự, bèn đem chuyện của Trần Kiều Kiều và Trương Minh Trình kể lể một tràng: "Trương Minh Trình đúng là quá đáng, chẳng thèm để ý đến cảm nhận của chị Kiều Kiều gì cả, cứ thế đòi chia tay. Còn cái cô Tôn Tĩnh Nhã , em thấy cô gái nào như thế, giả tạo thật sự. Rõ ràng là cô thích Trương Minh Trình, thế mà cứ luôn miệng bảo cố ý, hai trong sạch."

"Lúc đầu em suýt nữa thì tin đấy, cũng may mắt em đủ tinh tường."

An An đầy phẫn nộ xong, dặn dò Ôn Tranh: "Sau mà tìm bạn gái, tuyệt đối tìm như Tôn Tĩnh Nhã nhé. Lúc đó cho em xem mặt, nếu là kiểu như , chúng chắc chắn hợp ."

Ôn Tranh ngẩn , sâu trong lòng lan tỏa một nỗi đắng chát. Suy cho cùng cũng chỉ là một thiếu niên mười tám tuổi, vẫn còn đôi chút che giấu nổi tâm tình của : "Anh sẽ tìm như thế ."

An An yên tâm: "Vậy thì , thế thích kiểu như thế nào?"

Ôn Tranh bỗng chuyện nữa, im lặng một lát vẫn thành thật trả lời: "Tạm thời nghĩ tới, tính . Giờ vẫn nên lấy học tập trọng."

An An gật đầu lia lịa: " , giờ cứ lo học . Vả trường của chúng quản nghiêm lắm, cho phép yêu đương ."

Hai trò chuyện đến tận lúc về tới nhà. Thịnh An Ninh từ trong phòng , hai đứa trẻ cùng mặc áo phao trắng, tuấn tú xinh , cạnh trông thật đôi.

Cô mỉm An An: "Con với Kiều Kiều thế? Ôn Tranh chiều nay tìm con ."

An An "ả" lên một tiếng: "Ôn Tranh bảo mới mà, cả buổi chiều tìm em thế?"

Gương mặt Ôn Tranh thoáng hiện vẻ lúng túng: "Cũng lâu lắm ạ, con còn ghé qua thư viện một chuyến."

Thịnh An Ninh nể tình mà bóc mẽ: "Sắp Tết đến nơi , hai ngày nay thư viện nghỉ lễ mà. An An, lâu mà tin tức thế nhé, để lo lắng."

chỉ tâm ý của Ôn Tranh, khéo léo chuyển chủ đề để ngại.

An An Ôn Tranh một cái, hì hì tiến ôm lấy cánh tay Thịnh An Ninh: "Con ạ, việc gì con chắc chắn sẽ báo một tiếng."

Thịnh An Ninh hai đứa nhỏ: "Mau nhà ăn cơm thôi."

...

Điều khiến An An chấn động là, Trần Kiều Kiều và Trương Minh Trình ngay ngày hôm hòa!

Trần Kiều Kiều gọi điện cho An An, Trương Minh Trình hẹn chị xem phim, còn bảo bản thật chẳng , hễ thấy giọng xin của Trương Minh Trình là kìm mà tha thứ luôn.

Cúp điện thoại, An An cảm thấy thật khó hiểu, tại như mà vẫn thể hòa nhỉ?

Nếu là cô, cô chắc chắn sẽ hòa với đối phương !

Hai ngày Tết đều bận rộn, gia đình Lâm Uyển Âm cũng tới. An An tất bật mỗi ngày, cũng kịp liên lạc với Trần Kiều Kiều, nghĩ bụng hai họ hòa chắc tình cảm thỏa cả.

Mấy ngày Tết là những chuỗi ngày thăm họ hàng dứt, hai năm qua nhiều nhà họ Chu về Kinh Thành.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

, hằng ngày chúc Tết đều bận tối tăm mặt mũi.

Đợi đến khi khó khăn lắm mới nghỉ ngơi một chút thì qua mùng năm Tết. An An tính toán thời gian: "Sao nhanh thế sắp hết kỳ nghỉ đông ? Con nỡ rời nhà đấy."

 

Loading...