Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1220: Thay đổi

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:38:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thịnh An Ninh vẫn Ôn Tranh bằng ánh mắt ôn hòa: "Cháu vốn liếng để tự hào, cần dùng đến những tâm kế . Hơn nữa cũng đừng tự ti, cháu xuất sắc như , con gái thể thích cho ?"

Ôn Tranh vẫn còn quá trẻ, chút bí mật trong lòng đều thím thấu. Cậu tức thì đỏ bừng tai, im lặng một lát mới : "Thím ơi, nhưng cô gái cháu thích là mặt trời, cháu để tiến gần em ."

Thịnh An Ninh bật : "Vậy thì hãy lặng lẽ bảo vệ con bé."

Nói , cô đến mặt Ôn Tranh: "Cháu bao giờ là ăn nhờ ở đậu, cũng bao giờ là gánh nặng của gia đình . Ngược , cháu là niềm tự hào của nhà chúng , là tấm gương cho các em. Một xuất sắc như cháu, nhà đều thích."

Ôn Tranh thở phào nhẹ nhõm. Cậu cũng từ lúc nào bắt đầu thích An An, cảm giác đó khác hẳn với việc bảo vệ em lúc nhỏ. Đó là kiểu yêu thích ở bên cạnh An An cả đời.

sợ tình cảm của quá rẻ mạt, đáp .

Cậu cũng An An săn đón ở trường, chỉ là tính cách con bé vô tư nên bao giờ để ý. Nhận thư tình, em vẫn tinh tế để ý đến cảm xúc của đối phương, tự tay trả thư và với rằng: "Cảm ơn bạn thích , nhưng lứa tuổi hiện tại của chúng thích hợp để nghĩ đến chuyện , chúng nên nỗ lực học tập để thực hiện lý tưởng của bản ."

Một An An như thế, thể khiến yêu thích cho ?

Thế là Ôn Tranh mới nảy sinh chút tâm tư, nỗ lực hơn nữa để An An thích , để chú và thím thấy, thể về phía . Bây giờ nghĩ , ý nghĩ của thật sự hèn mọn.

Cậu đầy vẻ hổ xin Thịnh An Ninh: "Thím, cháu xin . Là do cháu nghĩ quá hèn mọn và ích kỷ, cháu nhất định sẽ chú ý."

Thịnh An Ninh mỉm : "Nếu thật lòng yêu một , quả thực sẽ sự ích kỷ. Ích kỷ đến mức chiếm hữu, nhưng loại tình yêu thể sẽ tổn thương đối phương, nên nhất định suy nghĩ kỹ xem nên thế nào. Còn nữa, việc quan trọng nhất của các cháu hiện giờ là học tập thật , kỳ thi đại học năm tới, hy vọng tất cả các cháu đều đỗ ngôi trường lý tưởng của ."

Sau cuộc trò chuyện , Ôn Tranh dường như đổi, mà cũng thể là .

Người đầu tiên cảm nhận sự đổi của Ôn Tranh chính là An An. Cô bé chạy đến với Thịnh An Ninh: "Mẹ ơi ơi, phát hiện hiện giờ Ôn Tranh trở nên dễ gần hơn nhiều ? Tính cách cũng trở nên rạng rỡ hẳn lên."

Mấy ngày nay sức khỏe Thịnh An Ninh khá hơn nhiều, Chu Thời Huân hễ thời gian là kéo cô rèn luyện thể, nên cô cũng mấy chú ý đến sự đổi của Ôn Tranh.

"Vậy ? Thay đổi cụ thể thế nào? Con kể xem?"

An An ngẫm nghĩ: "Thì là hơn ạ. Trước đây cứ chút gò bó quá mức, đôi khi con cứ nghĩ, là vì sống ở nhà nên trong lòng thấy ngại, thế nên mới khách khí như ?"

Thịnh An Ninh khá ngạc nhiên: "Con mà cũng cảm giác như ? Ôn Tranh đối xử với con , tiền tiêu vặt đều mua đồ ăn cho con, chiều chuộng con mà."

An An "ây da" một tiếng: "Không như ạ. Sự bụng của chẳng chút cảm xúc nào cả, cứ như đối với con là một kiểu phục tùng vô điều kiện . Con chọc tức như thế mà cũng giận, thế là bình thường. Đến như Mặc Mặc tính tình như , con mà trêu nó, nó cũng sẽ mắng con mà."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thịnh An Ninh rộ lên: "Con quan sát cũng kỹ đấy chứ. Vậy con thích Ôn Tranh hiện tại Ôn Tranh lúc hơn?"

An An hề do dự: "Tất nhiên là thích Ôn Tranh hiện tại ạ, như mới giống con hơn."

Thịnh An Ninh tò mò: "Kể chi tiết hơn xem nào."

An An hì hì : "Trước đây, nếu con ăn kem, trời lạnh thế Mặc Mặc chắc chắn sẽ sống c.h.ế.t đồng ý, nhưng Ôn Tranh sẽ dẫn con , mua một cây kem bẻ đôi cho con ăn một nửa. Con con ăn nhưng nỡ từ chối con. Thế nhưng hôm nay, con bảo con ăn kem, Ôn Tranh trực tiếp từ chối luôn, còn bảo trời lạnh ăn cho sức khỏe. Trước đây sẽ là ăn nhưng thể ăn ít một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1220-thay-doi.html.]

"Làm gì dám từ chối con thẳng thừng như hôm nay."

Nói đoạn, cô bé tự nhịn mà ha ha lớn: "Con đúng là chút bệnh thật, thích quản lý."

Thịnh An Ninh mỉm nhéo tai con gái: "Con , đúng là cần quản lý, nếu với cái tính cách của con, bố chắc chắn yên tâm nổi."

...

Kỳ nghỉ đông, Thịnh Thừa An đưa Bùi Nhu và Tiểu Oản Đậu trở về. Cô bé con trông trắng trẻo mềm mại, đáng yêu vô cùng, chỉ điều là tiếng phổ thông, nhưng tiếng Quảng Đông thì thạo.

Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân sân bay đón cả gia đình ba . Thịnh Thừa An dùng đến điện thoại cục gạch, Thịnh An Ninh: "Em xem cái , thích ? Anh cũng mang về hai cái, cho em và Chu Thời Huân mỗi một chiếc nhé?"

Thịnh An Ninh vội xua tay: "Thế , hiện giờ chúng em dùng máy nhắn tin lắm , đây còn là bệnh viện đồng ý cấp cho để việc gấp thì gọi về. Anh Chu nhà em cũng chỉ dùng máy nhắn tin nội bộ thôi. Nếu mỗi chúng em cầm một cái điện thoại cục gạch thế , chẳng mấy chốc sẽ đến tìm chúng em ' chuyện' đấy."

Thịnh Thừa An vẻ mặt đầy chê bai: "Anh hai đứa đấy, cái công việc chi mà khắp nơi đều hạn chế. Chu Thời Huân thì thôi , An Ninh em cũng ngoan ngoãn thế? Với trình độ của em, đến bệnh viện nào mà chẳng cung phụng. Hay là thế , năm Cảng Thành trao trả , về mở cho em một cái bệnh viện, lúc đó em viện trưởng nhé? Cứ mở bệnh viện chuyên khoa u.n.g t.h.ư, chắc chắn hái tiền."

Thịnh An Ninh "ồ" một tiếng: "Các ý định về đây phát triển ?"

Thịnh Thừa An gật đầu: "Đương nhiên , cơ hội thế , bọn chắc chắn về. Chuyện bệnh viện đấy, em suy nghĩ kỹ , thấy khả thi đấy. Đến lúc đó bàn bạc với bố bên , họ chắc chắn cũng về."

Thịnh An Ninh lắc đầu: "Em mở bệnh viện."

Thịnh Thừa An ngạc nhiên: "Tại ?"

Thịnh An Ninh thở dài: "Hiện nay y tế phổ cập, chi phí đắt đỏ, nhiều tiền khám chữa bệnh. Mở bệnh viện em nỡ kiếm tiền của những khốn khổ đó."

Thịnh Thừa An "ây dà" một tiếng: "Không nhận đấy nhé. Bây giờ em ảnh hưởng đến mức trong lòng cả gia quốc thiên hạ , , khá khen."

Thịnh An Ninh lườm một cái: "Nếu thể, đầu tư một viện nghiên cứu d.ư.ợ.c phẩm . Thuốc nhập khẩu thực sự quá đắt, dân bảo hiểm y tế căn bản lo nổi tiền t.h.u.ố.c men."

Thịnh Thừa An cũng từ chối: "Thế cũng , cũng theo em gái và em rể cao thượng một phen."

Thịnh An Ninh chẳng buồn chấp , cô sang trêu chọc Tiểu Oản Đậu đang mặc áo phao trắng, đội mũ đỏ. Cô bé mở miệng là giọng Cảng Thành cực kỳ chuẩn.

Thịnh An Ninh thử bảo cô bé tiếng phổ thông: "Tiểu Oản Đậu, đây gọi cô nào?"

Tiểu Oản Đậu trố đôi mắt tròn xoe Thịnh An Ninh, đầy vẻ khó hiểu, đó ôm lấy chân .

Thịnh An Ninh kinh ngạc: "Tiểu Oản Đậu hiểu tiếng phổ thông ? Ở bên đó quốc ngữ ?"

Chu Chu Thịnh Thừa An một cái: "Anh trai em hằng ngày bận rộn lắm, thời gian ở bên Tiểu Oản Đậu. Bảo mẫu mời về cũng là Cảng Thành, nên ở nhà thường xuyên tiếng Cảng, Tiểu Oản Đậu vì thế mà thạo quốc ngữ."

 

Loading...