Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1216: Anh ấy chỉ là anh trai thôi mà
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:38:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh ôm An An: "An An của chúng vẫn ngoan nha, lợi hại thế thì năm thi đại học chắc chắn thành vấn đề."
An An hì hì vui vẻ: "Vậy con tiếp tục cố gắng thôi, con còn cả một bản kế hoạch nữa ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Nói cô bé chạy , lấy bản kế hoạch cho Thịnh An Ninh xem.
Thịnh An Ninh kinh ngạc trang kế hoạch mỗi ngày An An kín mít: "An An, con nhiều thế , liệu thành ? Nếu con theo đúng thế thì vất vả quá ? Con còn thành bài tập ở trường, còn thêm nhiều bài tập ngoại khóa như , chỉ mong con gái học một cách vui vẻ, chứ đừng biến thành một con mọt sách nhỏ nhé."
An An ha ha ôm lấy Thịnh An Ninh: "Mẹ ơi ạ, năm cuối cùng , con nhất định lười biếng, nếu con sẽ thi đỗ ngôi trường thích mất."
Thịnh An Ninh đầu cô bé: "Đã nghĩ kỹ xem thi trường nào ?"
An An rạng rỡ, mày bay mắt múa: "Tất nhiên ạ, con Đại học Công nghệ Quốc phòng. Kiểm tra sức khỏe của con chắc chắn vấn đề gì, giờ chỉ còn thành tích thôi. Con mỗi năm chỉ tiêu tuyển nữ sinh ít, nếu con nỗ lực một chút, lỡ như họ chọn con thì ?"
Thịnh An Ninh giơ ngón tay cái lên: "Chỉ cần con thích thì hãy cứ cố gắng, nhất định sẽ thực hiện lý tưởng của ."
An An "oa" một tiếng: "Con ngay là nhất mà, nếu bố cũng thể khai minh như thì con hạnh phúc quá ."
Thịnh An Ninh vỗ nhẹ cái đầu nhỏ của cô bé: "Xem con kìa, bậy bạ gì đó, bố yêu con nhiều hơn con tưởng đấy. Anh chắc chắn sẽ ủng hộ con thôi."
...
Thịnh An Ninh cùng đoàn công tác xuất phát. An An vốn định tiễn , nhưng kết quả là vé máy bay buổi chiều, các con còn lên lớp, nên buổi trưa chỉ thể quyến luyến rời, ôm hết đến khác.
Thịnh An Ninh : "Con xem con kìa, càng lớn càng nhỏ thế? Hồi bé thấy con bám như thế ."
An An nũng nịu: "Đó là vì con cũng thường xuyên gặp mà. Nếu đợi đến năm con học đại học , sẽ lâu mới gặp ?"
Thịnh An Ninh "ái chà" một tiếng: "Cái nha đầu , giờ bắt đầu chuyện học đại học ?"
An An hì hì : "Đây gọi là lo xa, chuẩn ạ."
Chu Thời Huân xin nghỉ nửa ngày để đưa Thịnh An Ninh sân bay. Trên đường , Thịnh An Ninh dặn dò Chu Thời Huân: "Anh thui chột tính tích cực của An An nhé, em thấy trẻ con mộng tưởng là , đổi chủ ý đấy."
Chu Thời Huân bất lực: "Hôm đó chẳng , tán thành suy nghĩ của các con."
Nhìn thấy Thịnh An Ninh hội quân cùng các bác sĩ đồng hành, Chu Thời Huân mới rời .
Đoàn của Thịnh An Ninh tổng cộng mười một nước ngoài, dẫn đội chính là Chu Khắc Minh.
Mười một đều là những cán bộ nòng cốt của mấy bệnh viện lớn tại Kinh Thị, là học tập giao lưu, cũng là để "học lỏm" kỹ thuật, trở về đổi môi trường y tế trong nước. Mặc dù hiện tại tiến bộ hơn nhiều so với những năm , nhưng ở một phương diện, chúng vẫn còn lạc hậu hơn so với một quốc gia nước ngoài.
Trên máy bay, Chu Khắc Minh một nữa dặn dò Thịnh An Ninh: "Chúng ngoài, lúc cần khiêm tốn thì khiêm tốn, nhưng nếu đối phương cố ý gây khó dễ, chúng cũng thể nhượng bộ."
Thịnh An Ninh lòng tin: "Đó là đương nhiên , bác yên tâm, chúng ngoài đại diện cho cá nhân , kiểu gì cũng thể để mất thể diện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1216-anh-ay-chi-la-anh-trai-thoi-ma.html.]
...
An An dạo gần đây tự giác hơn nhiều. Năm lớp mười hai cơ bản đều trôi qua trong việc ôn tập, học nội dung mới của lớp mười hai, ôn các kiến thức trọng tâm của lớp mười và lớp mười một, cho nên thời gian mỗi ngày đều khẩn trương. Giáo viên thậm chí còn bảng đếm ngược còn bao nhiêu ngày nữa là đến kỳ thi đại học ở phía lớp, để đếm từng ngày, tạo một cảm giác áp bức đầy căng thẳng.
Mặc Mặc, Chu Chu và Ôn Tranh ba thì chẳng chút cảm giác căng thẳng nào, chủ yếu là vì nền tảng của cả ba quá vững chắc. Mà Mặc Mặc từ chối việc cử học thẳng, tham gia kỳ thi đại học.
Chu Chu khiến bất ngờ khi đăng ký khám tuyển phi công từ học kỳ , nhóm khám sức khỏe đầu tiên đạt yêu cầu, cộng thêm thành tích học tập ưu tú nên trực tiếp chọn luôn, đến lúc đó kỳ thi đại học chẳng qua chỉ là thủ tục cho lệ.
Ôn Tranh cũng từ chối suất cử học, vẫn cùng An An tham gia kỳ thi đại học.
Trần Kiều Kiều và Tô Mộng hai mà từ chối suất cử học, đều chấn kinh thôi.
Khi ở sân thể d.ụ.c tán gẫu cùng An An, Trần Kiều Kiều nhịn hỏi: "Anh trai tại từ chối cử học ? Nhiều trường như thế đều thể chọn, lẽ nào trường nào thích ? Còn cả Ôn Tranh nữa, cũng bấy nhiêu trường đang tranh giành, cũng trường nào thích ?"
An An rộ lên: "Thực lực của bọn họ mạnh như , còn sợ thi cử phát huy ? Ai sẽ sợ thi cử chứ, hai bọn họ đều sẽ sợ. Bọn họ chính là những tuyển thủ sinh để dành cho thi cử."
Tô Mộng chút hâm mộ: "Bọn họ đúng là thiên tài thật sự, giống chúng , cố gắng mới , thật hâm mộ loại thiên tài học tập quá."
Trần Kiều Kiều hì hì vui vẻ : "Không chỉ là thiên tài, còn trưởng thành xinh như , thư tình bọn họ nhận e rằng còn cao hơn cả sách giáo khoa của chúng ."
Tô Mộng lắc đầu: "Tớ thấy giống với nghĩ , Chu Lệ Tranh và Ôn Tranh đều quá lạnh lùng, ở trường ngoài học tập cũng thèm để ý đến khác, cho dù nữ sinh thích, cũng dám đưa thư tình cho bọn họ ."
Trần Kiều Kiều nghĩ cũng đúng, gật gật đầu: " là như thật, hơn nữa bọn họ cũng thích chơi bóng rổ, bọn họ rèn luyện thế nào mà vóc dáng vẫn như nhỉ. Cậu xem Chu Lệ Vinh còn thường xuyên chơi bóng rổ kìa. Đám nữ sinh đó đều thích . Thế nhưng, Chu Lệ Vinh đối với nữ hài t.ử luôn là một khuôn mặt nhẫn , cũng ai dám chọc ."
An An ha ha rộ lên, nghĩ đến mỗi Chu Chu nhắc tới nữ sinh, đều là một khuôn mặt ghét bỏ, cảm thấy nữ hài t.ử quá yếu đuối, quá phiền phức, đương nhiên ngoại trừ An An .
"Trong lòng Chu Lệ Vinh chỉ chơi thôi, thấy sự của nữ hài t.ử, tớ nghi ngờ cả đời cũng sẽ yêu đương mất."
Trần Kiều Kiều vội vàng lắc đầu: "Sẽ , tớ cảm thấy Nhị Ca của sẽ là một gã đào hoa, trái là đại ca , cứ thanh tâm quả d.ụ.c, giống xuất gia ."
An An "y" một tiếng: "Kiều Kiều, quan sát kỹ lưỡng nha."
Trần Kiều Kiều hì hì : "Tớ chính là thích ngắm xinh , một nhà các trưởng thành đều thật xinh nha."
Tô Mộng đột nhiên lên tiếng: " mà An An, tớ cảm thấy Ôn Tranh thích , hai cũng em ruột."
Bọn họ coi như là cùng lớn lên, Ôn Tranh đến nhà họ như thế nào, bọn họ cũng rõ ràng.
An An như là thấy phim kinh dị: "Tô Mộng, đang cái gì ? Ôn Tranh thích tớ? Chúng tớ giống như em , gì trai thích em gái. Cậu cũng nên lung tung, quá dọa ."
Tô Mộng khẳng định: "Tớ cảm thấy Ôn Tranh là thích , hơn nữa các nhiều năm cùng bàn như , đối với ai cũng lạnh nhạt, chỉ đối với là kiên nhẫn dịu dàng nhất. Đây chẳng lẽ là thích?"
Đã từng qua một hai cuốn tiểu thuyết ngôn tình, trong đầu Tô Mộng những ảo tưởng lãng mạn.
--------------------