Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1207: Bọn nhỏ đã học được cách đoàn kết

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:38:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bốn đứa trẻ cửa sáu ngày, lúc trở về ai nấy đều phong trần mệt mỏi.

 

Vì là vé , An An cứ thế dựa Mặc Mặc mà ngủ suốt dọc đường, lúc về hai mắt đỏ hoe. Hơn nữa trong toa ghế cứng đến cả nhà vệ sinh cũng đầy , sáng sớm căn bản cách nào rửa mặt súc miệng, cho nên chỉ thể lôi thôi lếch thếch về nhà.

 

Thành An Ninh sáng sớm vẫn , thấy bốn đứa trẻ mắt đỏ sọc, bộ dạng nhếch nhác trở về thì giật một cái: "Sao các con biến thành thế , như lánh nạn về ?"

 

An An thấy , vui vẻ chạy tới ôm lấy Thịnh An Ninh: "Mẹ ơi, con nhớ quá."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Thịnh An Ninh ôm lấy An An: "Mẹ cũng nhớ các con, chơi vui ?"

 

An An gật đầu: "Vui ạ, chắc chắn là vui , chúng con nhiều chuyện để kể."

 

Hanh Hanh và Đường Đường cũng từ trong nhà lao , hai đứa nhất trí tìm An An, đòi chị kể cho chơi gặp những chuyện gì ho.

 

Nhất thời náo nhiệt hẳn lên, Thịnh An Ninh cũng cách nào hỏi bọn nhỏ quá nhiều chuyện.

 

Chu Hồng Vân cũng bất ngờ vì bọn nhỏ về hôm nay: "Bác còn tưởng ngày mai các cháu mới về cơ, về thì mau rửa mặt một chút, cô bậc nấu cho các cháu ít mì, ăn xong ngủ một giấc thật ngon. Nhìn xem đứa nào đứa nấy mắt cũng đỏ thế , buổi tối đều ngủ ?"

 

lo liệu thúc giục bọn nhỏ nhà, vội vàng bữa sáng.

 

Mấy đứa nhỏ rửa mặt xong , An An bắt đầu phàn nàn với Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh về việc gặp Lý Đạc.

 

"Thật là quá xui xẻo, nếu tại , chúng con chụp nhiều ảnh , thể chụp cả hoàng hôn và bình minh, hơn nữa chúng con còn leo một mạch lên đỉnh, thật là một việc đáng kỷ niệm. Kết quả vì mà quên hết sạch. Bất quá vẫn là Chu Chu thông minh, phát hiện mà Lý Đạc nhắm tới là Ôn Tranh."

 

Thịnh An Ninh xong giật : "Con Lý Đạc suýt chút nữa thương Ôn Tranh?"

 

An An gật đầu: " ạ, Lý Đạc thật sự kỳ diệu hết sức, còn chú Ôn hại thành trẻ mồ côi."

 

Chu Thời Huân cảm thấy cách miêu tả của An An chỗ một tý chỗ một tý chính xác, liền gọi Mặc Mặc kể chi tiết một .

 

Mặc Mặc đem diễn biến sự việc kể một , cũng Lý Đạc hiện đang ở đồn công an bên đó, còn ngoài thì bọn họ cũng rõ ràng lắm.

 

Nếu Lý Đạc nhất quyết khai báo, còn một mực chắc chắn là bọn Mặc Mặc vu khống , chứng cứ khác chứng minh thực sự hại Ôn Tranh, thì tối đa hai mươi bốn giờ sẽ thả .

 

Thịnh An Ninh nhíu c.h.ặ.t lông mày: "Chuyện ... các con gọi điện thoại về, để Nhị Thúc các con nghĩ cách, kiểu gì cũng giữ chân bên đó , thể để Lý Đạc ngoài nhanh như ."

 

An An "a" một tiếng: "Lúc đó con quên mất, vợi cái gì cũng , tổng thể đ.á.n.h một trận."

 

Bỗng nhiên cô cảm thấy: "Nếu thật sự là như , kỳ thật đ.á.n.h một trận cũng . Đánh đến khi chịu thì thôi."

 

Thịnh An Ninh Chu Thời Huân: "Anh thăm dò rốt cuộc là chuyện thế nào, thể xảy chuyện như ."

 

Lại sợ Ôn Tranh suy nghĩ gì, bà liền an ủi Ôn Tranh: "Ôn Tranh, cháu đừng áp lực tâm lý, chuyện chắc chắn liên quan gì đến bố cháu , còn cụ thể vì nguyên nhân gì, chú Chu của cháu thăm dò về sẽ ngay, dạo các cháu cửa cẩn thận một chút, gặp Lý Đạc thì tránh xa ."

 

Ôn Tranh gật đầu: "Thím, ạ, cháu sợ ."

 

Thịnh An Ninh nghĩ như : "Vẫn nên cẩn thận một chút, dù cũng ở trong tối. Các cháu ngoài cũng nên cùng vài , đừng lẻ loi một ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1207-bon-nho-da-hoc-duoc-cach-doan-ket.html.]

...

 

Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân còn bận , dặn dò xong ba đứa trẻ vội vã .

 

Chu Hồng Vân mấy đứa nhỏ ăn cơm, trông bọn chúng ngủ, sợ Hanh Hanh và Đường Đường ở nhà quá ồn ào, liền dẫn hai đứa nhỏ công viên dạo.

 

Phía Chu Thời Huân điều tra vẫn nhanh, thế của Lý Đạc buổi chiều gửi tới bàn việc của .

 

Bố Lý Đạc đều mất, hiện tại đang sống cùng bà nội ở kinh thành.

 

Cha của , là giáo viên, nhưng kỳ thật giáo viên đơn thuần, mà là nước khác mua chuộc, cung cấp ảnh chụp và một thông tin ngoại vi của căn cứ bên .

 

Vì tiền mà bán quốc gia.

 

C.h.ế.t đáng tiếc!

 

Chu Thời Huân xem xong, xem hồ sơ của Lý Đạc. Hắn lớn lên cùng bà nội, vì bà nội hộ khẩu Kinh Thị nên mới thể học ở đây, bất quá tiền đồ thì còn nữa, lên đại học sẽ nhiều hạn chế.

 

Chu Thời Huân về nhà cũng những chuyện cho bọn nhỏ, chỉ bàn bạc với Thịnh An Ninh. Thịnh An Ninh chút thể hiểu nổi: "Anh xem Lý Đạc, những việc cha từng ?"

 

Chu Thời Huân lắc đầu: "Chắc là , trong nhận thức của bà nội , cha oan uổng, chỉ là một dạy học thật thà, bắt là do oan. Dù thì vụ án một chi tiết công bố, nhà thể tin ."

 

Thịnh An Ninh: "Vậy cũng thể để con chúng thương, còn nữa, Lý Đạc Ôn Tranh là con trai của Ôn Trường Sơn? Chúng đều là tình cờ gặp mà."

 

Chu Thời Huân an ủi cô: "Em đừng nóng vội, những chuyện đều thể tra , vả sẽ mất nhiều thời gian . Bất quá, biểu dương bốn đứa nhỏ, gặp chuyện hoảng hốt, thể trầm tĩnh táo bạo, đoàn kết để gài bẫy Lý Đạc."

 

Thịnh An Ninh đồng ý: "Điều khiến thể tưởng nhất là Chu Chu thế mà thể hợp tác với Mặc Mặc, còn tưởng chúng sẽ gây gổ với suốt dọc đường cơ. Cũng định thông qua cơ hội để rèn luyện chúng một chút, ngờ kết quả khiến chúng kinh ngạc."

 

Chu Thời Huân cũng bất ngờ: " , cho nên chúng lo lắng là thừa . Chu Chu lẽ khuyết điểm khuyết điểm , nhưng những chuyện trái rõ ràng thể trầm tĩnh táo bạo, một quan điểm đúng sai chính xác là ."

 

Thịnh An Ninh đối với Chu Chu yêu cầu cũng cao: " vốn dĩ cũng nghĩ Chu Chu thể hiểu chuyện như Mặc Mặc, như mãn nguyện . Ba đứa nhỏ, lớn lên thể yêu thương ."

 

……

 

Một bên khác, Chu Chu cũng đuổi theo Mặc Mặc hỏi: "Lúc ở Thái Sơn, em hảo tâm quá mức hỏng chuyện là ý gì? Anh hảo tâm quá mức lúc nào? Đến tên ăn mày phố còn chẳng liếc mắt một cái, thể hảo tâm quá mức ? Anh thấy cho dù là hảo tâm quá mức thì đó cũng là em mới đúng."

 

Mặc Mặc tĩnh táo Chu Chu đang đỏ mặt tía tai tìm biện bạch, đợi xong mới chậm rãi mở miệng: "Anh dám , lúc thấy Lý Đạc ăn màn thầu, nảy sinh một chút đồng tình nào ?"

 

Chu Chu ngẩn một chút: "Anh thấy cho dù đồng tình thì cũng là thường tình, chẳng giáo d.ụ.c chúng như ? Phải một lòng từ bi."

 

Mặc Mặc vẫn lãnh tĩnh như cũ: "Có đôi khi lòng từ bi chỉ hại , mà còn hại đến cộng sự và nhà của , cho nên lòng từ bi mà chỗ nào cũng thể dùng."

 

Chu Chu thấy em trai chuyện phức tạp, vả căn bản rõ ràng với Mặc Mặc: "Thôi bỏ , rõ với em . Tiền tiêu vặt của em thể cho mượn một ít ? Anh thư viện một chuyến."

 

Nói xong còn bổ sung thêm một câu: "Anh đây là đang giảng hòa với em đấy nhé."

 

--------------------

 

 

Loading...