Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1200: Bọn nhỏ lần đầu tiên ra cửa

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:37:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

An An chớp chớp mắt: “Là nam sinh ạ, nhưng mà liên quan gì đến chuyện nam nữ.”

 

Thịnh An Ninh hiếu kỳ: “Thế là vì cái gì?”

 

Cô vốn rõ An An cũng là thành viên của hội “cuồng cái ”, chỉ thích những ai ngoại hình xinh xắn. Vừa An An bạn học mới, Thịnh An Ninh còn tưởng là do bạn cùng bàn mới trông trai cơ.

 

An An quanh thấy ai, bèn ghé sát tai Thịnh An Ninh thì thầm: “Mẹ ơi, con thấy bạn học mới đó cứ lạ lạ thế nào , nên con chằm chằm .”

 

Thịnh An Ninh dở dở : “Sao thế? Con còn sợ bạn học mới là gián điệp ?”

 

An An hì hì rộ lên: “Dạ , con chỉ thấy bạn nam đó quen thuộc, kiểu quen thuộc một cách kỳ quái ạ.”

 

Nghe , Thịnh An Ninh cũng bắt đầu thấy tò mò: “Bạn học mới tên là gì? Sao cảm giác quen thuộc nhỉ?”

 

An An lắc đầu: “Tên bình thường lắm ạ, tên là Lý Đạc. Chính vì thấy quen nên con mới cùng bàn với , để xem rốt cuộc quen .”

 

Thịnh An Ninh những suy nghĩ kỳ quái của An An từ , nhưng nếu con bé đổi chỗ: “Mẹ thấy chuyện con nên bàn bạc với , mà nên trao đổi với Ôn Tranh một chút. Bao nhiêu năm nay hai đứa vẫn luôn cùng bàn, con với .”

 

An An thở dài một tiếng: “Ôn Tranh chắc chắn sẽ đồng ý . Nếu con cùng bàn với , sẽ cách nào giám sát con học tập . Trước giáo viên tách chúng con , còn tìm giáo viên, là nếu hai đứa cùng bàn thì thành tích của con sẽ giảm xuống. Thế là giáo viên để hai đứa con cạnh .”

 

Ôn Tranh nuông chiều cô, nhưng riêng chuyện học hành thì càng ngày càng nghiêm khắc.

 

Đặc biệt là khai giảng sẽ lên lớp mười hai, Ôn Tranh đang cố gắng để An An và thi cùng một trường đại học, chính là trường Thanh Đại.

 

An An cảm thấy bản quá giỏi, hơn nữa cô trường quân đội.

 

Thịnh An Ninh thấy bộ dạng ủ rũ của An An thì đưa tay dí nhẹ trán cô bé: “Con đấy, thật là đủ. Những năm nay nếu Mặc Mặc và Ôn Tranh, thì cái đồ nha đầu lười biếng như con liệu thành tích thế ? Vừa Ôn Tranh đều là vì cho con thôi. Tiểu nha đầu, con kẻ vô ơn nhé.”

 

……

 

Kỳ nghỉ hè, mấy đứa nhỏ quyết định tự du lịch một chuyến, leo núi Thái Sơn.

 

Mặc Mặc và Ôn Tranh cùng nên Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân đều yên tâm, chỉ là năm bảy lượt dặn dò An An: “Gặp chuyện bình tĩnh, việc đầu tiên là hỏi các , đừng tự bốc đồng, cuối cùng bản thương.”

 

An An chơi thì vui vẻ, hớn hở gật đầu: “Mẹ yên tâm, con sẽ quản bản mà.”

 

Thịnh An Ninh : “Con , đúng chuẩn là tướng ở ngoài, quân lệnh thể nhận. Dù con cũng nhớ kỹ, nếu con thương, bố sẽ đau lòng đấy.”

 

Đường Đường và Hanh Hanh các chị chơi thì tỏ ngưỡng mộ.

 

Hanh Hanh cũng , chạy tìm Chu Triều Dương và Lục Trường Phong: “Anh và chị chơi, thể dắt con theo ? Con cũng ạ.”

 

Chu Triều Dương chẳng cần suy nghĩ mà từ chối luôn: “Thế chắc chắn là . Con nghịch ngợm như , ai mà trông cho nổi. Đến lúc đó con lạc mất cũng , nhưng các chị sẽ tự trách lắm.”

 

Hanh Hanh kinh hãi : “Mẹ ơi, con mà lạc mất thì buồn ạ?”

 

Chu Triều Dương suy nghĩ một chút gật đầu: “Chắc chắn là sẽ buồn chứ, nhưng mà cũng buồn quá lâu , và bố con sinh thêm một đứa bé khác là .”

 

Lục Trường Phong là bất lực Chu Triều Dương: “Em đừng hù dọa Hanh Hanh.”

 

Anh kéo Hanh Hanh mặt: “Con còn quá nhỏ, ngoài thể tự chăm sóc , mà các chị cũng đều là trẻ con, còn chăm sóc con thì sẽ mệt c.h.ế.t . Đợi khi nào con lớn bằng các chị bây giờ, con cũng thể chơi.”

 

Hanh Hanh chút cam lòng: “Vậy bố đưa con chơi , bố lâu lắm đưa con chơi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1200-bon-nho-lan-dau-tien-ra-cua.html.]

Lục Trường Phong nghĩ ngợi: “Đợi bố bận nốt mấy ngày sẽ đưa con chơi.”

 

Hanh Hanh lúc mới hài lòng, Chu Triều Dương cũng cảm thấy ba nhà thật lâu cùng chơi, liền bàn bạc với bọn Thịnh An Ninh: "Sau chúng đều thời gian , gọi cả nhà Chung Nguyên cùng chơi ."

 

Thịnh An Ninh cảm thấy việc khó thực hiện, tuy bây giờ chế độ nghỉ hai ngày cuối tuần, nhưng bệnh viện bận rộn chẳng khác gì ngày nghỉ, Chu Luyến Thành và Mộ Tiểu Vãn càng cần .

 

Những khác cũng chẳng khá hơn là bao, ngày nào cũng bận rộn.

 

Muốn mấy gia đình cùng chơi thì thật thực tế: "Có thể cùng ăn một bữa cơm là , hẹn ngày nào đó cùng ăn một bữa nhé?"

 

Chu Triều Dương nghĩ cũng thấy đúng: "Vậy thì hẹn cùng ăn một bữa cơm, coi như tiễn chân bọn An An."

 

Họ hẹn một tối Chủ nhật, mấy gia đình dẫn theo bọn nhỏ cùng tụ tập.

 

Tại khách sạn Kinh Bắc, họ đặt hai bàn, bọn nhỏ một bàn, lớn một bàn.

 

Con gái của Chung Nguyên và Tống Tu Ngôn là Điềm Điềm năm nay mười một tuổi, lớn lên xinh khả ái, vẫn giống như lúc nhỏ, thích nhất là Chu Chu, chỉ là Chu Chu hiện tại cao hơn một thước tám, cô bé mặt trông vẫn nhỏ bé.

 

Cô bé càng dám tìm Chu Chu chơi, mà tụ tập chơi cùng Đường Đường.

 

Chung Nguyên Mặc Mặc, Chu Chu và Ôn Tranh, nhịn khen ngợi: "Cậu thật là may mắn, mấy đứa con ngoan thế , chúng nó xem, đứa nào đứa nấy đều trưởng thành thành những trai trẻ . Cậu thì vẫn chẳng đổi chút nào. Nếu cùng chúng ngoài, ai mà tin của chúng chứ. Nhìn cứ như chị gái ."

 

Thịnh An Ninh vui vẻ : "Vẫn là Chung Nguyên an ủi khác, cũng còn trẻ nữa ."

 

cô cũng thể cảm thán, sinh con sớm cũng cái lợi , con cái lớn mà cô vẫn còn trẻ.

 

Chung Nguyên liếc con gái, nhỏ giọng với Thịnh An Ninh: "Chu Chu cũng càng lớn càng trai, tính cách cũng hơn ."

 

Thịnh An Ninh thấy : "Chu Chu bây giờ là yên tĩnh hơn một chút, giống lúc nhỏ nghịch ngợm như thế, nhưng cũng suy nghĩ riêng của ."

 

Chu Chu khi trưởng thành vẫn hợp với Mặc Mặc, chỉ là sẽ đ.á.n.h như lúc nhỏ, mà âm thầm luôn so kè ở trong tối, nào cũng cố gắng vượt qua Mặc Mặc.

 

nào cũng Mặc Mặc thắng một cách nhẹ nhàng.

 

thấy vài , Chu Chu vì thành tích kém hơn Mặc Mặc mà buồn bực.

 

Trong lòng cô vẫn chút lo lắng, sẽ thế nào?

 

Chung Nguyên lắc đầu: "Cậu cũng cần quá lo lắng, chỉ cần bản tính Chu Chu thiện lương thì sẽ vấn đề lớn, nó vượt qua Mặc Mặc chứng tỏ nó lòng hiếu thắng. Có lòng hiếu thắng là chuyện mà."

 

Thịnh An Ninh mỉm : "Hy vọng là như ."

 

Chung Nguyên đột nhiên rộ lên: "Điềm Điềm nhà cứ thích Chu Chu thôi, lúc nào cũng Chu Chu, Chu Chu, còn trêu nó, bảo lớn lên con dâu cho Chu Chu, Tống Tu Ngôn còn bảo đừng đùa linh tinh đấy."

 

Thịnh An Ninh vui vẻ: "Đừng nữa, nếu Điềm Điềm con dâu , nhất định sẽ đối xử với con bé như đối với An An, hai cứ yên tâm ."

 

Chung Nguyên gật đầu: "Đó là đương nhiên , cũng thích Chu Chu mà."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Thịnh An Ninh sang bàn của bọn nhỏ, Chu Chu bên cạnh An An, bên là Mặc Mặc. Hai chẳng trao đổi gì mấy.

 

Kỳ thật kỹ lưỡng nghĩ , sự tương tác của Chu Chu và Mặc Mặc vẫn luôn ít...

 

--------------------

 

 

Loading...