Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1190: Lão cổ hủ Chu Thời Huân
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:37:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thời Huân trở về sẽ nghỉ ngơi một đoạn thời gian mới . Thịnh An Ninh về đơn vị mới của Chu Thời Huân, ngẫm liền thấy vẫn sẽ bận rộn.
Chỉ là qua nhiều năm như , giác ngộ tư tưởng của cô nâng cao nhiều, cũng thể thấu hiểu.
Cô định bụng nhân lúc Chu Thời Huân nghỉ ngơi đoạn thời gian , nếu cô bận thì cũng xin nghỉ hai ngày, dẫn bốn đứa nhỏ chơi.
Kết quả, bệnh viện dạo gần đây bận rộn bất thường. Hiện tại giao thông hơn nhiều, bệnh ở nhiều địa phương bắt đầu chậm rãi đến Kinh Thị khám bệnh, bệnh viện vì thế mà trở nên bận bịu lạ thường.
Thịnh An Ninh nghĩ đến bảng phân ca gần đây, là tiếc nuối: "Dạo thể ở nhà bận cùng và các con , hơn nữa năm nay còn dẫn một nhóm thực tập sinh, sẽ càng bận hơn."
Chu Thời Huân ôm lấy cô: "Không , em cứ , ở nhà đưa đón bọn nhỏ."
Thịnh An Ninh bật : "Anh đưa đón con? An An bọn chúng đều học lớp chín , những năm sớm tự học về, căn bản cần đưa đón mà. Hơn nữa Mặc Mặc, Chu Chu và Ôn Tranh, ba đứa cao lớn như , bình thường cũng dám trêu chọc."
Đột nhiên nhớ tới một chuyện, cô xoay đối diện với Chu Thời Huân: "Ôn Tranh ưu tú ? Hơn nữa Ôn Tranh chỉ để tâm với mỗi An An. Trước đây thấy Mặc Mặc đủ cưng chiều em gái , nhưng mặt Ôn Tranh thì cũng bằng."
"Anh xem nếu bọn trẻ lớn lên, để Ôn Tranh con rể chúng , ?"
Chu Thời Huân nhíu mày, chẳng cần nghĩ ngợi mà từ chối ngay: "Không , chúng còn nhỏ, cân nhắc cái gì."
Thịnh An Ninh phát một cái : "Anh xem cái bộ dạng hiểu phong tình của , chẳng qua là thế thôi mà, thanh mai trúc mã lớn lên cùng thật bao? Không đang nhớ tới cô gái thanh mai trúc mã nào của đấy chứ."
Chu Thời Huân chút oan uổng: "Em bậy gì đó, gì thanh mai trúc mã nào, chỉ là nghĩ An An còn nhỏ, đừng những chuyện ."
Thịnh An Ninh hì hì : " chẳng qua là với , nghĩ nếu Ôn Tranh con rể chúng , An An của chúng cũng cần gả xa, cứ ở bên cạnh chúng , thật mấy?"
Nói xong thấy lão cổ hủ Chu Thời Huân cảm thấy hứng thú với chủ đề , cô đổi sang chuyện khác: "Ôn Tranh học kỳ sẽ tham gia thi đại học, nếu thật sự thi đỗ thì chính là sinh viên đại học nhỏ tuổi nhất . Trường Sơn và bà nội Ôn mà chắc chắn sẽ vui."
Chu Thời Huân vẫn khá bất ngờ khi Ôn Tranh học giỏi như : "Không ngờ Ôn Tranh thông minh thế, bé gì ?"
Thịnh An Ninh than thở: "Ôn Tranh ở cùng Mặc Mặc lâu , ít nhiều cũng ảnh hưởng bởi hình bóng của Mặc Mặc, tương lai nghiên cứu khoa học. mà cũng , Đại học Hàng Vũ trụ ngay tại Kinh Thị, như về nhà cũng thuận tiện."
Chu Thời Huân cảm thấy : "Trường Sơn quả thực thể an tâm . Còn An An thì ? An An gì ?"
Đã mấy năm trôi qua, lý tưởng của tiểu nha đầu đổi .
Thịnh An Ninh lắc đầu: "Không ngờ con gái kiên định như , cứ rêu rao đòi lính đấy. Chúng còn trêu con bé là thể lính văn nghệ, dù con gái cũng xinh . Kết quả An An chịu, là cái kiểu lính thể đ.á.n.h trận cơ."
Chu Thời Huân thoáng chốc nhíu c.h.ặ.t mày: "Không ."
Thịnh An Ninh dậy, đẩy Chu Thời Huân một cái: " phát hiện bây giờ tuổi càng lớn tư tưởng càng cổ hủ. Bọn trẻ gì thì cứ để chúng , chỉ cần là hướng về phía , tích cực thì chúng đều nên ủng hộ chứ. An An lý tưởng hoài bão như , chứng tỏ là một hảo hài t.ử tâm tính ngay thẳng, chịu khổ."
Chu Thời Huân giải thích thế nào với Thịnh An Ninh, một việc cũng để Thịnh An Ninh , cô buồn theo: "An An gì cũng thể chiều theo ý con bé, duy chỉ chuyện là ."
Thịnh An Ninh nghĩ tại Chu Thời Huân cố chấp như , cuối cùng ngẫm An An đến năm mười tám tuổi vẫn còn một đoạn thời gian nữa, chừng ý nghĩ của hai cha con họ sẽ đổi thì ?
...
Chu Thời Huân đột nhiên rảnh rỗi, khi bọn nhỏ học buổi sáng, chút vô sở sự sự. Đợi đến lúc sắp tan học, tới cổng trường chờ bọn nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1190-lao-co-hu-chu-thoi-huan.html.]
Nhìn thấy An An tung tăng nhảy múa bên cạnh Ôn Tranh, gương mặt tràn đầy nụ rạng rỡ, còn Mặc Mặc và Chu Chu phía hai .
Chu Thời Huân đột nhiên nghĩ đến những lời Thịnh An Ninh tối qua, ánh mắt Ôn Tranh thêm vài phần xét nét.
An An thấy bố ở đối diện đường thì phấn khích thôi, chạy ào tới: "Oa, bố ơi, bố tới đón bọn con tan học thế ?"
Chu Thời Huân mỉm , xoa xoa đầu con gái: "Khó lắm bố mới nghỉ ngơi ở nhà, nên qua đón các con tan học."
An An vui vẻ khoác tay Chu Thời Huân: "Bố ơi, con uống một chai nước ngọt mới về nhà."
Nói xong cô bé lo lắng hỏi một câu: "Bố ơi, bố tiền ?"
Dù tiền lương của bố đều lĩnh hết .
Chu Thời Huân cưng chiều vỗ nhẹ cái đầu nhỏ của An An: "Tiền uống một chai nước ngọt thì bố vẫn , thôi, uống nước ngọt nào."
Ôn Tranh im lặng một chút: "Chú ơi, thím khi ăn cơm cho An An uống nước ngọt, hơn nữa uống đồ ngọt quá nhiều , hôm qua em uống hai cốc Coca ."
Mặc Mặc cũng gật đầu theo: " thế, hôm nay An An uống nước ngọt nữa."
Chu Thời Huân hai đứa trẻ lớn nhỏ chằm chằm, thế mà chút ứng đối thế nào, An An: "Vậy bây giờ? Mẹ con chắc chắn sẽ cao hứng ."
An An thở dài một câu: "Bố ơi, bố cũng sợ ạ? Bọn con là trẻ con nên sợ, bố mà cũng sợ nữa."
Chu Thời Huân lên: "Cái phép khích tướng của con tác dụng , thôi, mau về nhà, cô của cha cơm ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
An An khoác tay Chu Thời Huân, nhảy nhót kể về những chuyện ở trường hôm nay: "Hôm nay bọn con bài kiểm tra nhỏ, con thấy con thể một trăm điểm."
Tạm nghỉ một chút cô bé : "Bố ơi, học kỳ Mặc ca ca và Phong Tranh đều tham gia cao khảo , trường quân đội thiếu niên ạ? Con cũng cố gắng thi thử xem."
Mặc Mặc nhíu mày: "Anh chỉ tham gia thi thôi, thi đỗ cũng , chúng cùng lên cấp ba."
An An hiểu: "Thi đỗ thì chứ, đề thi của các chị cấp ba đều mà, hơn nữa đạt giải thi đấu Vật lý và Olympic Toán, lợi hại như thế, cần ngày nào cũng học ."
Chu Thời Huân vỗ nhẹ đầu An An: "Anh trai kế hoạch của riêng , trái là con, nếu lính thì thể ở Kinh Thị, về nhà một chuyến khó. Chẳng lẽ con nỡ rời xa bố xa như ?"
An An để ý: "Có thể gọi điện thoại, còn thể thư, kỳ nghỉ phép thăm là thể trở về mà."
Chu Thời Huân nhíu mày: "Thế cũng , thể sẽ phân đến những nơi cực khổ, nước ngọt con uống, cũng KFC con ăn, môi trường khổ."
An An cảm thấy cũng gì: "Mẹ bố đều từng qua bãi mìn, qua những nơi cực khổ hơn, con là con gái của bố, nhất định cũng thể . Đây gọi là hổ phụ vô khuyển nữ."
An An , gương mặt nhỏ nhắn đều là vẻ kiêu ngạo.
Chu Thời Huân trực tiếp nghiêm túc hẳn lên: "An An, bố cho phép con bất luận nghề nghiệp gì, nhưng riêng chuyện lính là ."
--------------------