Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1187: Mau nhìn xem ai đã trở lại
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:37:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh truy hỏi thêm một nữa xem đứa nhỏ bao nhiêu tuổi .
Thịnh Thừa An mới chậm rì rì : "Sáu tháng, cô gái, trưởng thành ."
Nói đến con gái, ánh mắt Thịnh Thừa An như tan chảy , bỗng chốc biến thành kẻ nhiều: "Tên gọi là Tiểu Uyển Đậu, đừng thấy mới sáu tháng mà thông minh lắm đấy, mỗi thấy là bố bế, còn gọi bố nữa."
Thịnh An Ninh sốt ruột: "Anh đừng mấy chuyện nữa, mau Bùi Nhu và Tiểu Uyển Đậu ở , bọn họ."
Thịnh Thừa An chút khó xử: "Lần họ đến thành phố Kinh."
Thịnh An Ninh lườm một cái: "Thế nửa ngày chẳng nhảm ? Được , giờ xem tại trở về mà đến tìm ? Vừa thấy , trong nháy mắt thấy , còn tưởng là hoa mắt, là mất trí nhớ ."
Thịnh Thừa An đưa tay vỗ đầu em gái một cái: "Sao em mong cho lành chút , hở là mất trí nhớ, em dù cũng là bác sĩ mổ não, trong tình huống nào mới thể mất trí nhớ ?"
An An đến xuất thần, cảm thấy kể chuyện giống như kể cổ tích , : "Cậu ơi, ơi, mợ lợi hại lắm ạ? Có thể quản lý băng nhóm, cũng võ thuật ? Thế thể đ.á.n.h thắng bố cháu ?"
Thịnh Thừa An chút khó trả lời: "Chuyện khó trả lời nha, bố cháu thì lợi hại, thế nhưng mợ cháu cũng lợi hại, s.ú.n.g pháp của mợ cháu lắm."
An An hướng tới một chút: "Sau cháu cũng lợi hại như mợ, điều cháu sẽ lính, ơi, đến lúc đó những cứ giao cho cháu, cháu khẳng định để bọn họ một ai chạy thoát ."
Thịnh Thừa An An An trắng trẻo mềm mại, dường như còn chút nũng nịu, thể tin nổi: "An Ninh, giáo d.ụ.c gia đình cách mạng của các em đều như thế ? Đứa nhỏ mới ngần tuổi mà nhồi nhét tư tưởng như ?"
Anh khẳng định tán thành con gái lính, đó đều là việc của cánh đàn ông con trai .
Con gái thì nên nuôi dưỡng nâng niu như hoa như ngọc.
Thịnh An Ninh chê bai Thịnh Thừa An một cái: "Anh đừng lung tung, bọn nhỏ gì, chúng cho tới bây giờ đều sẽ can thiệp, cũng cố ý dẫn dắt qua."
Thịnh Thừa An "" một tiếng: "Thế thì hiểu , đây khẳng định là kết quả của việc giáo. Ai nha, nếu như , Tiểu Uyển Đậu nhà cũng giống như Bùi Nhu, lợi hại ?"
Bỗng nhiên trở nên ưu sầu.
Thịnh An Ninh Thịnh Thừa An như bệnh: "Tiểu Uyển Đậu mới sáu tháng, nghĩ mấy chuyện sớm , hơn nữa khi Cảng Thành trở về, trị an , các cũng thể đến nội địa sinh sống mà."
Cô "ê" một tiếng: "Anh đúng là lúc nào khoe khoang con gái nha."
Thịnh Thừa An hì hì , đầy mặt kiêu ngạo.
Thịnh An Ninh thời gian còn sớm: "Anh cùng trở về , vặn cũng Mặc Mặc và Chu Chu."
Thịnh Thừa An lắc đầu: "Không , còn chút chuyện bận xong, đợi vài ngày, vài ngày nữa tìm các em. Nếu hôm nay tình cờ gặp , còn gặp em . Anh dự định đợi bận xong, mới yên thăm ."
Thịnh An Ninh tuy rằng chút quyến luyến rời, nhưng cũng bên phía Thịnh Thừa An chính sự quan trọng: "Thế , Đa Đa năm nay đều sắp thi đại học , nó nhảy lớp lên thẳng lớp mười hai."
Thịnh Thừa An gật đầu: "Anh , đợi bận xong sẽ qua bọn chúng."
Quyến luyến rời chia tay ở cửa quán , Thịnh Thừa An tiêu sái vẫy tay rời , Thịnh An Ninh vẫn cảm thấy chút chân thực.
"An An, chúng thật sự thấy ?"
An An gật đầu: "Là mà, ?"
Thịnh An Ninh vẫn cảm thấy hạnh phúc đến quá đột ngột: "Cậu đều cái gì ?"
An An suy nghĩ một chút trả lời đơn giản: "Cậu mợ lợi hại, Tiểu Uyển Đậu sáu tháng , thông minh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1187-mau-nhin-xem-ai-da-tro-lai.html.]
Thịnh An Ninh đưa tay ôm c.h.ặ.t lấy An An: "A a a, An An, vui quá, , bọn họ đều cả."
An An chút khó hiểu: "Mợ lợi hại như , thể chuyện gì chứ?"
Thịnh An Ninh vỗ vỗ cái đầu nhỏ của An An: “Đợi con lớn lên sẽ hiểu thôi, nào, chúng mua đồ ăn ngon, mua thêm một cái bánh kem để chúc mừng một chút.”
An An vẫn lanh lợi, thừa cơ đưa yêu cầu với : “Vậy ơi, thể mua KFC ạ? Con còn uống Coca nữa.”
Thịnh An Ninh gật đầu: “Đương nhiên là vấn đề gì, chúng mua ngay đây.”
Hai con mua một đống đồ lớn mang về, Chu Hồng Vân chuẩn cơm trưa, Ôn Tranh và Mặc Mặc vẫn đang học tập, Chu Chu thì dẫn theo Hanh Hanh ở trong sân chơi bùn xây cầu.
Đường Đường đang theo Chu Hồng Vân học gói sủi cảo.
Nhìn thấy Thịnh An Ninh và An An xách bao lớn bao nhỏ , đặc biệt là thấy túi giấy hình ông lão trong tay An An, Hanh Hanh vội vàng dậy, đôi tay nhỏ dính đầy bùn xoa xoa lên bụng, vui vẻ chạy tới: “Chị ơi, KFC, em cũng ăn.”
Nghĩ đến sự giáo d.ụ.c của bố, nhóc vội vàng hướng về phía Thịnh An Ninh gọi một tiếng: “Bác gái.”
Thịnh An Ninh : “Hanh Hanh rửa tay với , đó gọi các và chị Đường Đường ăn đồ ăn.”
Cái thứ nhỏ nhắn ngoáy m.ô.n.g chạy bồn nước rửa tay.
Chu Hồng Vân thấy động tĩnh , thấy Thịnh An Ninh mua một đống lớn KFC, còn mua cả bánh kem, những bọc nhỏ khác hình như cũng là đồ ăn: “Sao mua nhiều thế ? Không là tìm dì ? Sao lâu thế? Cô ở đây đang gói sủi cảo .”
Thịnh An Ninh vui vẻ, lau sạch cái bàn đình hóng mát trong sân, bày hết đồ ăn lên : “Cô ơi, hôm nay cháu gặp trai cháu .”
Chu Hồng Vân vẫn phản ứng kịp: “Ai cơ?”
Thịnh An Ninh giải thích một nữa: “Anh trai cháu, Thịnh Thừa An, cô còn nhớ ? Hôm nay cháu gặp .”
Chu Hồng Vân “ôi chao” một tiếng: “Cậu trở về ? Trời đất ơi, đứa nhỏ những năm qua thế, cháu thấy vẫn chứ? Sao đến nhà?”
Bà còn hỏi Thịnh Thừa An xảy chuyện gì khác , cơ thể vấn đề gì ? Dù bao nhiêu năm nay tin tức, bà còn tưởng là còn nữa . Nếu trở về, là lành lặn trở về ?
Thịnh An Ninh gật đầu: “Tốt ạ, đều , hơn nữa và Bùi Nhu còn sinh một đứa con gái, sáu tháng .”
Vừa cô chào mời bọn nhỏ ăn đồ.
Chu Hồng Vân liên tục gật đầu: “Vậy thì đây đúng là một tin lành, hảo hảo chúc mừng một chút. Người ? Anh trai cháu tới?”
Thịnh An Ninh : “Anh còn chút việc bận, đợi bận xong sẽ qua đây ạ.”
Ở thành phố Kinh, Thịnh An Ninh vẫn yên tâm.
Chu Hồng Vân cảm thán: “Những năm qua cũng thế nào mà mất liên lạc, bây giờ bình an là , xem cần gì , đầu nhớ dẫn về nhà ăn cơm.”
Thịnh An Ninh gật đầu: “Chắc chắn ạ, bận xong nhất định sẽ tới.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Đang chuyện, Vương Đạt hăng hái bước sân: “Ai nha, An Ninh, mau xem ai trở về .”
Thịnh An Ninh đầu , liền thấy Chu Thời Huân xách hành lý theo Vương Đạt sân, mắt cô nheo , về thật là đúng lúc.
Vương Đạt vẫn đang hào hứng : “ về đến gia môn, liền thấy Thời Huân ngõ nhỏ, ái chà, nhà đúng là đại đoàn viên thật .”
--------------------