Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1180: Không nhận nuôi dưới danh nghĩa
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:37:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh tùy tiện tìm một cái bì thư Tiểu Vãn cho để lừa gạt Cát Hồng Đào, nhưng cũng chỉ thể tạm thời hù dọa ông . Cô trầm mặc một chút, hỏi Chu Luyến Thành: “Anh thể tìm ai mô phỏng b.út tích ? Mô phỏng b.út tích của Hoàng Văn Di cho một cái bì thư.”
Bây giờ cô chút hối hận, tại mấy năm mang những lá thư Hoàng Văn Di cho về đây chứ.
Chu Luyến Thành gật đầu: “Cái khó, trong đội nhiều nhân tài, chỉ là b.út tích của Hoàng Văn Di.”
“Không , chỗ Ôn Tranh chắc chắn là , Ôn Tranh còn nhớ Hoàng Văn Di để những thứ gì .”
Cô nhà bà ngoại của Ôn Tranh cũng coi như là thư hương thế gia, Hoàng Văn Di chắc chắn là đồ vật để .
……
An An suốt cả một ngày tâm tình đều , giờ chơi chạy cùng Trần Kiều Kiều và Tô Mộng tán gẫu.
Tiểu nha đầu miệng còn kín, về chuyện của Ôn Tranh thì một chữ cũng nhắc tới.
Tô Mộng tò mò: “An An, chủ nhật các còn thêm ?”
Câu trái khó An An, trở về, Ôn Tranh cũng về nhà cô , hình như cần kiếm tiền nữa nhỉ? Chủ nhật cô vẫn ngủ nướng cơ.
Tô Mộng thấy An An vẻ mặt mờ mịt, liền rộ lên: “Nếu các còn , tớ cũng . Hôm qua tớ với tớ một chút, bà ủng hộ tớ . Nói như chỉ thể rèn luyện năng lực giao tiếp của tớ, nâng cao trình độ khẩu ngữ tiếng Anh, mà còn thể khiến tớ tự tin hơn.”
“Mẹ tớ còn , để chúng nhân tiện giảng cho du khách về lịch sử của thủ đô, lịch sử Cố Cung. Như còn thể tăng thêm lượng kiến thức của chúng , là một hoạt động học tập thực tiễn .”
An An đến lịch sử, cái đầu nhỏ giống như Đường Tăng niệm chú Kim Cô , đau ong ong, cô xoa trán: “Đợi tớ về hỏi trai tớ , lẽ sẽ nữa, bởi vì tớ trở về .”
Tô Mộng và Trần Kiều Kiều “oa” lên một tiếng: “Mẹ về , còn nữa ?”
Nói đến chủ đề An An thích, tiểu nha đầu vui vẻ nâng cái cằm nhỏ lên: “Không nữa, tớ đều nữa, ở ngay thủ đô luôn.”
Tô Mộng và Trần Kiều Kiều liên tục chúc mừng.
Sắp lớp, An An trở chỗ , ghé sát hỏi Mặc Mặc: “Chủ nhật chúng còn bán đồ nữa ?”
Mặc Mặc lắc đầu: “Về hỏi , nhưng Tô Mộng đúng đấy, bán đồ thì thể hướng dẫn viên nhỏ miễn phí, giới thiệu lịch sử thủ đô, bảo tàng thủ đô, như môn lịch sử của em mới thể lên .”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
An An “a” một tiếng, gục xuống bàn chuyện.
Mặc Mặc bất lực, cô sắp xếp sách vở bàn. Việc buôn bán lẽ là thể tiếp nữa, đó phát hiện , sở dĩ bọn họ buôn bán là vì bọn họ bán rẻ.
Mà những lớn ăn , mỗi một thứ đồ đều tăng giá lên gấp mấy , c.h.ặ.t c.h.é.m khách là hiện tượng bình thường.
Nếu bọn họ còn nữa, chắc chắn sẽ khiến những đó chú ý, sẽ tìm bọn họ gây rắc rối.
……
Buổi trưa, Thịnh An Ninh ở nhà đợi bốn đứa nhỏ trở về, Chu Hồng Vân cũng đón Đường Đường về.
Thịnh An Ninh Ôn Tranh là cuối cùng bước viện, : “Đi rửa tay chuẩn ăn cơm , một lát nữa xem phòng của cháu ý ?”
An An là tò mò nhất: “Phòng của Phong Tranh Giấy như thế nào, cháu xem chút.”
Thịnh An Ninh kéo cô cho: “Ăn cơm , ăn cơm xong đợi Ôn Tranh xem xong, con mới .”
An An bất lực, thấy Ôn Tranh một chút cũng hiếu kỳ, chỉ thể theo rửa tay, cùng Đường Đường tranh ăn cơm, tạm thời quên mất chuyện xem phòng.
Chu Hồng Vân cứ ngừng: “An An , con ăn nhanh như , em Đường Đường chắc chắn đuổi kịp, con đợi em một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1180-khong-nhan-nuoi-duoi-danh-nghia.html.]
Tính cách của Đường Đường cũng giống Mộ Tiểu Vãn, hoạt bát hiếu động thông minh. Mới học lớp một, thành tích cũng , chỉ là khi ăn cơm thích chơi đùa, chỉ khi An An tranh ăn với cô bé, động tác mới thể nhanh hơn một chút.
Ăn cơm xong, Thịnh An Ninh đưa Ôn Tranh xem phòng.
Đẩy cửa bước , Ôn Tranh ở giữa phòng, tấm ảnh của dì treo tường, mắt bỗng chốc đỏ hoe.
Các phòng trong nhà trệt đều lớn, rộng hơn hai mươi mét vuông. Thịnh An Ninh từ trong kho tìm một tấm bình phong chắn ở trung gian, một bên phòng ngủ cho Ôn Tranh, một bên khu vực học tập của thằng bé, ảnh của dì nhỏ treo ngay phía bàn học.
Ôn Tranh đột nhiên xoay cúi chào Thịnh An Ninh.
Hành động Thịnh An Ninh nhảy dựng, vội vàng tới đỡ lấy cánh tay Ôn Tranh: "Cái đứa nhỏ , cháu gì thế? Thím những việc để cháu cảm động, mà là cháu thể coi nơi như nhà của . Cháu xem còn thiếu cái gì , thím mua."
Ôn Tranh dụi dụi mắt: "Dạ , cháu cảm ơn thím."
Thịnh An Ninh xoa đầu thằng bé: "Được, chỉ cần cháu cần gì thì cứ với thím."
Đang định bước khỏi phòng thì thấy tiếng của Mộ Tiểu Vãn: "Chị dâu ?"
Dứt lời, xông tới, lớn ôm chầm lấy Thịnh An Ninh: "A a a a, chị cuối cùng cũng trở về , chị xem chị về mà cũng gọi một cú điện thoại."
Thịnh An Ninh cô siết đến thở nổi: "Cô định siết c.h.ế.t , mau buông ."
Mộ Tiểu Vãn buông tay, Thịnh An Ninh: "Vừa lúc ăn trưa, gặp Chu Luyến Thành, chị về, liền vội vàng xin nghỉ phép chạy về đây."
Thịnh An Ninh khá kinh ngạc: "Các bây giờ bận rộn thế ?"
Mộ Tiểu Vãn thở dài một tiếng: "Thực sự bận, và Luyến Thành ở cùng một đơn vị, khi vài ngày cũng gặp . Chủ yếu là để chuẩn cho chiến tranh Á vận hội."
Thịnh An Ninh giới thiệu Ôn Tranh cho Mộ Tiểu Vãn.
Mộ Tiểu Vãn cũng Chu Luyến Thành nhắc đến Ôn Tranh, lúc đầy mắt kinh diễm thằng bé: "Trông xinh thế cơ , cháu cứ giống như bọn An An, gọi cô là nhị thẩm."
Ôn Tranh nhu thuận gọi một tiếng nhị thẩm, Mộ Tiểu Vãn móc một cái bao lì xì nhét cho Ôn Tranh: "Ha ha, ngờ tới , chuẩn sẵn bao lì xì từ , hoan nghênh bạn học nhỏ Ôn Tranh chính thức gia nhập nhà chúng ."
Thịnh An Ninh : "Cô nghĩ nhưng thật chu đáo, Ôn Tranh nhận lấy , đây là tâm ý của nhị thẩm."
Trong lòng Ôn Tranh ấm áp, siết c.h.ặ.t bao lì xì, một tiếng cảm ơn.
Thịnh An Ninh vỗ vỗ vai Ôn Tranh: "Được , cháu tìm bọn Mặc Mặc, An An chơi , một hồi nhớ học đấy."
Đợi Ôn Tranh , Thịnh An Ninh cũng kéo Mộ Tiểu Vãn hậu viện phòng : "Cô ăn cơm ?"
Mộ Tiểu Vãn vui vẻ: "Chị kéo đến tận đây mới nhớ hỏi ăn cơm ? ăn , thôi, thôi, cũng thật nhiều chuyện hỏi chị đây."
Vào phòng xong, Mộ Tiểu Vãn liền vội vàng hỏi: "Anh cả khi nào thì về, Triều Dương và Trường Phong ? Còn Hanh Hanh, cái thứ nhỏ nghịch ngợm ?"
Thịnh An Ninh : "Đều nhanh thôi, cả cô muộn nhất sang năm là thể về, bọn Triều Dương mùa thu năm nay là về , Hanh Hanh sang năm là thể lên lớp một ."
Mộ Tiểu Vãn cảm thán một tiếng: "Thời gian trôi qua thật là nhanh."
Lại nhỏ giọng hỏi thăm tình hình của Ôn Tranh.
Hỏi Thịnh An Ninh: "Chị định nhận nuôi Ôn Tranh ? Hộ khẩu nhập nhà chị ? Như thì danh nghĩa của chị tận bốn đứa con ."
Thịnh An Ninh lắc đầu: "Không, hộ khẩu của Ôn Tranh thể nhập danh nghĩa nhà , cũng thể nhập danh nghĩa bất luận cái gì của nào trong nhà chúng ."
--------------------