Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 117: Chu Thời Huân, anh nói dối!
Cập nhật lúc: 2025-12-27 11:57:23
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Bắc Khuynh Chu Lục Minh hết sức xa lạ, gương mặt đó còn chút dịu dàng nào như , đó là sự âm trầm và độc ác, cô sợ hãi lùi một bước: "Anh..."
Chu Lục Minh chế nhạo: " cả cô, cả cô là Chu Thời Huân, chẳng bây giờ cả nhà các đều xoay quanh ?"
Chu Bắc Khuynh hoảng sợ trong lòng, giọng tự chủ mà run rẩy: "Anh tĩnh táo một chút, đừng tái phạm nữa, nghĩ đến Hồ Lăng và hai đứa nhỏ , tự thú ."
Chu Lục Minh lạnh: "Cô nghĩ bây giờ còn đường lui ? Không còn, căn bản là ! Người một nhà các trở mặt vô tình, cô Chu Loan Thành vì c.h.ế.t ?"
Chu Bắc Khuynh dồn ép lùi thêm một bước nữa, sát tường: "Anh tĩnh táo một chút, nhiều chuyện sai như , tại còn sai tiếp nữa, bao nhiêu năm nay bố đối xử với , tại đủ?"
Chu Lục Minh khẩy: "Biết đủ? Những năm vẫn sống sự sắc bén của Chu Loan Thành. , thua kém hơn thông minh, thua kém hơn học tập , thua kém hơn giỏi xã giao. tại khi phục viên trở về bắt đến một đơn vị nhàn rỗi căn bản tiền đồ?"
Chu Bắc Khuynh chuyện , lúc Chu Lục Minh cơ quan công an, kiểm sát, tòa án, kỳ thật chỉ cần ông nội và bố một câu, thể dễ dàng những đơn vị .
Hoặc tiến cử học tập nâng cao ở trường, tương lai cũng thể con đường quan.
Chỉ là Chu Song Lộc và Chu Nam Quang đều từ chối thỉnh cầu của Chu Lục Minh, bảo phục tùng phân phối, là vàng thì cũng thể tỏa sáng.
Về chuyện , Chu Bắc Khuynh đồng ý với cách của ông nội và bố, dù thì mấy em bọn họ, từ nhỏ đến lớn hưởng thụ bất luận cái gì đặc quyền nào, ngay cả Chu Triều Dương cũng , khi nhập ngũ thì đến khu vực Tây Tạng gian khổ nhất, khi trở về dựa nỗ lực của bản thi đậu Viện Hai.
ở tổng bộ Viện Hai tại Kinh Thị, mà đến địa phương hết sức hẻo lánh , thể ở suốt cả một đời.
Chu Lục Minh thấy Chu Bắc Khuynh , tiến gần một bước, ánh mắt âm hiểm chằm chằm cô: "Trong lòng cô cũng cho rằng bọn họ đúng ? Chu gia các thật sự là cao thượng! mà nghĩ tới ? là trộn lẫn t.h.ả.m nhất trong một đám ở sân viện đó."
Chu Bắc Khuynh sợ đến nức nở: "Con đường của mỗi đều do tự chọn, bây giờ dừng tay vẫn tới kịp."
Chu Lục Minh nheo mắt Chu Bắc Khuynh, nụ càng thêm âm độc mấy phần, lười nhiều lời thêm một câu, đưa tay nắm lấy cổ tay Chu Bắc Khuynh kéo cô trong miếu đổ nát.
Chu Bắc Khuynh hoảng loạn, liều mạng phản kháng: "Chu Lục Minh! Anh gì, buông , gì."
Chỗ hẻo lánh như , căn bản nào ngang qua.
Chu Lục Minh : "Làm gì? sống , Chu gia cũng đừng hòng , Chu Bắc Khuynh, cô hướng về ? Cô giúp một tay ."
Vừa dùng sức đẩy trong miếu đổ nát, đưa tay kéo áo của Chu Bắc Khuynh .
Anh điên , là Chu Thời Huân ép điên.
Anh tới Long Bắc Thị mới phát hiện, rể Trương Trung Nghĩa khống chế, nổ tung quốc lộ quân sự, còn thể sống ?
Đến lúc đó, cách nào giao đãi với Hồ gia, mà cũng thể về Kinh Thị.
Rốt cuộc Chu Thời Huân từ khi nào? Lần thương rõ ràng cũng là cố ý, chính là vì dẫn lộ .
Anh vẫn cho rằng ở trong tối giăng lưới cho Chu Thời Huân, kỳ thật là tự chủ động chui cái bẫy Chu Thời Huân giăng sẵn.
Chu Bắc Khuynh kinh hãi đến mức thể kêu thành tiếng, thậm chí cảm thấy tay chân đều dùng sức, Chu Lục Minh xé quần áo, nhào xuống, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Ngay tại lúc Chu Bắc Khuynh tuyệt vọng c.h.ế.t, cửa miếu đổ nát đá văng, Lục Trường Phong dẫn theo một đàn ông tuổi tác tương đương , một cước đá văng Chu Lục Minh đang bò Chu Bắc Khuynh, đầu cởi áo ném cho Chu Bắc Khuynh: "Mau mặc ."
Chu Bắc Khuynh run run dậy, ôm quần áo tay run rẩy mặc .
Chu Lục Minh đá lăn mấy vòng mặt đất, trần truồng bò dậy, mặt bất kỳ hoảng sợ nào, Lục Trường Phong: "Anh tưởng Chu Thời Huân thắng ? chờ hối hận cả đời!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-117-chu-thoi-huan-anh-noi-doi.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Vừa móc từ túi áo một cái chai, định đổ miệng thì Lục Trường Phong nhanh hơn một bước đá văng cái chai .
...
Thịnh An Ninh ngủ đến nửa đêm, mơ mơ màng màng thấy gõ cửa, tiếp đó là tiếng Chu Thời Huân bên cạnh chậm rãi xuống giường, cô lập tức tỉnh táo.
Cô bò dậy kéo dây đèn, vội vàng mặc áo len xuống giường theo, Chu Thời Huân đến cửa, đầu thấy Thịnh An Ninh mặc xong quần áo, mới kéo cửa ngoài, nhỏ vài câu với bên ngoài, trở nhà.
Thịnh An Ninh vội vàng qua đỡ cánh tay : "Có xảy chuyện gì ?"
Chu Thời Huân gật đầu: "Đã bắt Chu Lục Minh , Chu Bắc Khuynh hiện đang ở bệnh viện."
Thịnh An Ninh ngờ nhanh như bắt Chu Lục Minh, cũng bất ngờ Chu Bắc Khuynh bệnh viện: "Thế nào ? Có nghiêm trọng ?"
Chu Thời Huân ý của Lục Trường Phong, là Chu Bắc Khuynh tổn thương thực chất, chỉ là hoảng sợ.
Cuối cùng vẫn hô Chung Văn Thanh và Chu Triều Dương cùng bệnh viện thăm Chu Bắc Khuynh.
Thịnh An Ninh cũng cùng đến bệnh viện, cô thì ngược quan tâm Chu Bắc Khuynh, chỉ là xem cô nàng đầu óc tự hành hạ bản thành cái dạng gì .
Bởi vì quan hệ với Chu Thời Huân, Lục Trường Phong đặc biệt giao đãi sắp xếp cho Chu Bắc Khuynh một phòng bệnh đơn, tuy rằng thất , nhưng rốt cuộc cũng chuyện gì vẻ vang.
Khi đến phòng bệnh viện, Chu Bắc Khuynh vẫn đang mặc áo khoác của Lục Trường Phong, mặt sưng, khóe miệng cũng rách, ánh mắt ngây dại ngoài cửa sổ.
Chung Văn Thanh thấy con gái như , đau lòng tức giận, hốc mắt lập tức đỏ lên, qua ôm lấy con gái: "Không , trở về là , đừng bốc đồng như nữa."
Chu Triều Dương cũng khá buồn, qua giúp chị vuốt tóc: "Không , chị, Chu Lục Minh bắt , chắc chắn sẽ tha cho ."
Hơn nữa may mắn Lục Trường Phong đến kịp thời, nếu hậu quả thật sự dám nghĩ.
Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân giống như ngoài cuộc, ở một bên ba con ôm , thể , vận mệnh của Chu Bắc Khuynh vẫn khá .
Hành hạ hai , vẫn thể bình an trở về, nếu còn giữ chừng mực, sẽ còn may mắn như nữa .
Chu Bắc Khuynh chút sợ hãi, nhưng cũng cảm thấy những chỗ Chu Lục Minh chạm ghê tởm c.h.ế.t , ôm Chung Văn Thanh lóc đòi về nhà, ở Long Bắc thị.
Thịnh An Ninh nghĩ thầm mau , cô Chu Bắc Khuynh cũng thấy phiền lòng.
Cuối cùng, Chung Văn Thanh và Chu Triều Dương ở cùng Chu Bắc Khuynh, bảo Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân trở về nghỉ ngơi.
Trên đường trở về, Thịnh An Ninh đỡ Chu Thời Huân, tò mò hỏi: "Các tìm thấy Chu Lục Minh , chuyện cũng quá dễ dàng ?"
Chu Thời Huân im lặng một chút: "Cũng dễ dàng."
Thịnh An Ninh đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: "Chu Thời Huân, chân của sẽ cố ý gãy chứ? Rồi để dụ Chu Lục Minh đến Long Bắc."
Càng nghĩ càng thấy khả năng lớn!
Chu Thời Huân thì ngược , bất ngờ Thịnh An Ninh phản ứng nhanh như .
--------------------