Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1168: Đầu óc kinh doanh
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:36:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An An tức đến phồng cả má, định giơ tay nhéo Chu Chu, nhưng Chu Chu ha ha lớn chạy mất hút.
An An vui Mặc Mặc: "Anh, xem Chu Chu kìa."
Mặc Mặc an ủi cô bé: "Không , nghỉ hè chúng hảo hảo bổ túc kiến thức là ."
An An đến hai chữ "bổ túc" thì thà rằng đuổi theo Chu Chu còn hơn, thế là hai đứa nhỏ một đường chạy thẳng về nhà.
Chu Hồng Vân thấy ba đứa trẻ trở về, vội vàng chào hỏi: "Các cháu về đúng lúc lắm, rửa tay là thể ăn cơm . Chu Chu, cháu mau lên, chạy gọi ông nội về ăn cơm, ông đang dắt Cực Quang dạo ở bờ sông hộ thành đấy."
Cực Quang những năm già ít, hành động cũng chậm chạp, mà Mặc Mặc dường như cũng còn bài xích Cực Quang như , tất nhiên cũng là thích.
Chu Chu quăng cặp sách xuống, chạy nhanh như một cơn gió ngoài.
An An rửa tay xong : "Cô của cha, tối nay ăn gì ạ? Đường Đường ? Em vẫn tan học ?"
Chu Hồng Vân : "Thím hai của cháu đón Đường Đường , chắc cũng sắp về tới nơi. Tối nay ăn thịt kho tàu, cá sốt khô, còn món thịt heo xào tương Bắc Kinh mà cháu thích nhất nữa."
An An "oa" một tiếng: "Cô ơi, hôm nay là ngày lành gì mà nhiều món ngon thế ạ?"
Chu Hồng Vân càng tươi hơn, mắt híp thành một đường kẻ: "Tiểu nha đầu, cháu đoán đúng đấy, hôm nay đúng là một tin tức thiên đại. Mẹ cháu hôm nay gọi điện về, nghỉ hè là thể điều chuyển công tác về kinh thành, nữa."
An An "oa oa" liên tục mấy tiếng, vui sướng ôm chầm lấy Chu Hồng Vân xoay vòng vòng: "Cô ơi, là thật ? Mẹ cháu thực sự sắp về ? Vậy còn cha cháu thì ?"
Chu Hồng Vân thở dài: "Cha cháu e là còn đợi thêm một thời gian."
An An tuy chút thất vọng, nhưng thể trở về cũng , buổi tối ăn cơm cô bé còn nhịn mà ăn thêm một chén.
Chu Nam Quang cũng cảm thấy : "An Ninh thể trở về thật sự , các bệnh viện ở kinh thành đều đang tranh cô đấy, dù kỹ thuật của An Ninh cũng vững vàng."
Mộ Tiểu Vãn tán đồng: "Chị dâu thật sự lợi hại, với năng lực của chị , đáng lẽ sớm thể về chủ nhiệm ."
Chu Nam Quang quan tâm xong chuyện của Thịnh An Ninh, hỏi Mộ Tiểu Vãn: "Đơn vị của con và Luyến Thành sắp phân nhà , các con nhường nhà cho đồng nghiệp cần hơn, thì ? Lần dự định gì ?"
Mộ Tiểu Vãn lên kế hoạch xong: "Bố, hiện tại chẳng chính sách mới, khuyến khích cư dân mua nhà trả góp ? Con phía chỗ chúng ở xa sắp xây nhà thương phẩm, con và Luyến Thành bàn bạc , mua. Chỉ là dễ lấy suất mua thôi."
Chu Nam Quang gật đầu: "Đã chính sách mới thì chắc chắn sẽ mạnh mẽ quảng bá, bố sẽ giúp các con ngóng quy trình mua bán, nếu tiền bên các con đủ..."
Mộ Tiểu Vãn vội vàng ngăn : "Đủ ạ, những năm con và Luyến Thành ăn ở nếu ở nhà thì cũng là ở đơn vị, Đường Đường do chăm sóc, tiền lương của hai đứa con cơ bản đều để dành, mua nhà chắc chắn thành vấn đề."
Hơn nữa cô đoán giá cả cũng thể đắt đến mức vô lý, nếu thì ai mà mua nổi.
Chu Hồng Vân xong nhịn cảm thán: "Thế thì quá, nếu chút tiền tích góp, đợi đơn vị phân nhà thì thể tự mua nhà . Thật nhiều , cả một gia đình lớn cứ chen chúc cùng một chỗ."
Chu Nam Quang suy nghĩ một chút: "Tiểu Vãn, đợi chị dâu con về, hỏi cô xem mua nhà ."
Trong nhà dù cũng ba đứa trẻ, trong quan niệm của ông vẫn cảm thấy chuẩn nhà tân hôn cho con trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1168-dau-oc-kinh-doanh.html.]
Mộ Tiểu Vãn gật đầu: "Con cũng ý đó, đến lúc đó chúng vẫn thể ở gần ."
An An vẫn còn chìm đắm trong sự phấn khích khi sắp trở về, lúc ăn cơm xong bài tập, cứ vài chữ là nhịn hỏi Mặc Mặc: "Anh, xem về mà thấy thành tích của em kém thế , tức giận ?"
Mặc Mặc nghĩ đến bài thi lịch sử thê t.h.ả.m nỡ của An An, lắc đầu: "Sẽ , em chỉ là lệch môn thôi, môn lịch sử nghỉ hè bổ túc một chút là ."
An An chút hiểu: "Tại học lịch sử xa xôi như chứ, học một chút lịch sử cận hiện đại là ?"
Mặc Mặc nhíu mày: "Chúng luôn cần về lịch sử phát triển của nhân loại, hiểu rõ rốt cuộc trong lịch sử từng xảy những chuyện gì."
An An vẫn rõ: "Vậy những lịch sử chúng học đều là thật ? Người cổ đại ghi chép thế nào? Những chuyện thật sự từng xảy ư? Ai thấy chứ."
Mặc Mặc thở dài một : "Mỗi triều đại đều sử quan chuyên phụ trách ghi chép, sẽ ghi mỗi năm xảy những chuyện gì."
An An kinh ngạc: "Vậy sử quan vì để hoàng đế vui lòng mà chỉ ghi chuyện ghi chuyện ? Còn nữa, lúc họ ghi chép tư thù cá nhân ? Kiểu như về thích đặc biệt xa . Có lẽ sự thật là, đó đến mức thì ?"
Mặc Mặc bỗng chốc An An hỏi đến hình, đau đầu bóp bóp chân mày: "Những thứ cần chúng lo lắng, em chỉ cần nhớ kỹ trọng điểm sách giáo khoa là ."
An An bĩu môi: "Em tại em thích lịch sử , bởi vì nó thuyết phục em."
Mặc Mặc bất đắc dĩ thở dài: "Em hảo hảo bài tập , một hồi nữa còn học thuộc lòng văn bản."
An An xoắn ngón tay vui, chỉ cần bài tập là cảm thấy ngón tay đều đang đau.
Ngày hôm học, ba em gặp Ôn Tranh ở cổng trường, bởi vì hôm qua Ôn Tranh chủ động đưa vở ghi chép cho An An, An An vui vẻ theo chào hỏi Ôn Tranh: "Ôn Tranh, chào buổi sáng nha."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Ôn Tranh liếc mắt cô một cái, mà đáp một câu: "Chào buổi sáng."
An An vì Ôn Tranh đáp lời nên vẫn khá vui vẻ, bên cạnh kề bên Ôn Tranh trong khuôn viên trường, còn giòn giã hỏi: "Ôn Tranh, bữa sáng ăn cái gì? Nhà tớ bữa sáng ăn bánh bao, là bà mợ tớ mang đến, hương vị lắm. , bà mợ tớ còn mở một cái tiệm ở gần đây đấy, tên là tiệm bánh bao chị dâu Vương, nếu cơ hội thể ăn thử. Hương vị thật sự ngon."
Chu Chu nhịn tới kéo An An: "Em đợi một chút, chuyện."
An An còn thấy kỳ quái, chỉ thể Ôn Tranh , đó đầu Chu Chu: "Anh gì ? Chẳng chút lễ phép nào cả, thấy em đang chuyện với bạn học ? Hơn nữa đang chuyện quan trọng?"
Chu Chu kinh ngạc: "Em mới một đống lớn như , là chuyện quan trọng?"
An An nghiêm túc gật đầu: " , em cho Ôn Tranh bánh bao nhà bà mợ ngon, như Ôn Tranh sẽ nhịn mua một cái, ăn một sẽ phát hiện bánh bao nhà bà mợ quả nhiên ngon thật. Sau thường xuyên mua."
"Nếu các nữ sinh trong trường Ôn Tranh ngày nào cũng mua bánh bao nhà bà mợ, chắc chắn cũng sẽ theo. Như chẳng là mang việc kinh doanh cho bà mợ ?"
Chu Chu đều phản ứng kịp: "Ôn Tranh mua bánh bao, những nữ sinh tại ?"
An An chê bai liếc Chu Chu một cái: "Anh thật ngốc, trong trường nhiều nữ sinh đều thích Ôn Tranh đấy, các chị lớp tám lớp chín đều thích , còn bạn học nữ thư tình cho nữa."
Chu Chu thể tưởng : "An An, những thứ em từ tới ?"
An An kiêu ngạo: "Là Kiều Kiều và các bạn cho em mà."