Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1164: An An là giỏi nhất
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:35:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thời Huân và Chu Luyến Thành gần như cùng lúc chạy tới với nhân viên công tác, khi quan sát thì phát hiện miệng hố quá nhỏ, lớn căn bản thể xuống.
Người phụ nữ gào , thấy bọn Chu Luyến Thành như thấy cứu tinh, bà nắm c.h.ặ.t lấy áo họ: "Cầu xin các , cứu con trai với, nó mới năm tuổi. Cầu xin các ."
Nói bà định quỳ xuống, nhưng Chu Thời Huân giữ : "Chị hãy bình tĩnh một chút, chúng sẽ nghĩ cách cứu đứa nhỏ."
Ngay cả Thịnh An Ninh và Mộ Tiểu Vãn cũng thử qua, họ cũng xuống .
Chu Luyến Thành một vòng: "Chỉ trẻ con mới xuống ."
trẻ con mặt tại hiện trường chỉ Mặc Mặc, Chu Chu và An An, hơn nữa vóc dáng vô cùng thích hợp.
Không ai ngờ rằng, An An dũng cảm là đầu tiên , chớp đôi mắt to linh động: "Bố, con thể, con thể xuống cứu em trai, con xuống mà sức con lớn nữa."
Quả thực cần một đứa trẻ sức lực lớn, hơn nữa thắt nút dây thừng để buộc c.h.ặ.t đứa nhỏ .
Chu Thời Huân cần suy nghĩ mà từ chối ngay: "Không , con thể ."
An An chút hiểu: "Tại ạ, bố, con mà, con nhất định thể cứu em trai lên."
Chu Luyến Thành ở một bên giải thích: "An An, chỉ đơn giản là xuống là xong, mà còn thắt nút dây thừng, nếu dây thừng buộc c.h.ặ.t, giữa đường tuột thì sẽ gây tổn thương thứ hai cho em trai."
An An nghiêm túc gật đầu: "Con mà, con , bố dạy chúng con cách thắt nút dây thừng . Cái con , con chắc chắn ."
Chu Thời Huân An An , tuy An An ham học tập nhưng năng lực động thủ vẫn mạnh, vẫn hề suy nghĩ mà : "Con , để trai thử xem."
Chưa đợi Mặc Mặc lên tiếng, Chu Chu tranh lấy lời: "Bố, con thể."
Chu Thời Huân Chu Chu, Mặc Mặc: "Được, Chu Chu thử ."
Nếu , hy vọng sẽ gửi gắm lên Mặc Mặc.
An An vui lắm mà bĩu môi, mấy chú đang cố định dây thừng Chu Chu, cô bé vẫn nắm tay Thịnh An Ninh từ bỏ ý định: "Mẹ, con thật sự mà, tại cho con thử, sức của con lớn hơn Chu Chu mà."
Thịnh An Ninh nắm lấy tay cô bé: "Bố chắc chắn sự cân nhắc của bố."
Chu Thời Huân hỏi phụ nữ về cân nặng của đứa trẻ, phụ nữ nhất thời cũng nhớ : "Khoảng hai mươi kg."
Chu Thời Huân Chu Chu: "Con thể ? Đó là hai phần ba cân nặng của con đấy."
Chu Chu là đứa gầy nhất trong ba đứa trẻ, sức lực bình thường, để bé kéo một đứa trẻ nặng bằng hai phần ba cân nặng của lên thì vẫn chút khó khăn.
Chu Chu vẫn thử, Mặc Mặc đột nhiên lên tiếng: "Bố, để An An . An An phù hợp hơn."
Chu Thời Huân sâu mắt Mặc Mặc, thấy thần sắc bé kiên định, mới gọi An An: "An An, con đây."
Thịnh An Ninh chút lo lắng, nhưng cô tin Mặc Mặc sẽ chuyện gì gây hại cho An An, cũng sẽ lấy sự an của An An mạo hiểm.
Dây thừng An An cố định xong, phụ nữ chút kìm , thậm chí nghi ngờ: "Con bé ? Nó cũng là một đứa trẻ mà."
Tuy rằng đều nuôi dưỡng như , nhưng con bé xuống liệu nguy hiểm , và nó thể cứu con trai bà lên ? Vạn nhất giữa đường chịu nổi mà buông tay, chẳng đứa nhỏ thương .
Chu Luyến Thành Chu Thời Huân đang dắt An An nhỏ giọng dặn dò các điều cần lưu ý, đầu giải thích với phụ nữ: "Chị yên tâm , cho dù An An ôm nổi con chị thì vẫn dây thừng buộc nó, cũng sẽ bảo vệ an cho nó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1164-an-an-la-gioi-nhat.html.]
Chu Thời Huân đeo đèn hầm mỏ lên đầu An An, xác định cố định chắc chắn nhiều , nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô bé: "Nếu kiên trì nổi nữa, nhất định gọi một tiếng, bố sẽ lập tức kéo con lên."
Khoảnh khắc , đột nhiên một sự ích kỷ từng , cứu cố nhiên quan trọng, nhưng sự an nguy của An An còn quan trọng hơn.
An An trịnh trọng gật đầu: "Bố, bố yên tâm , con bảo đảm thành nhiệm vụ."
Nói xong còn dí dỏm chào theo kiểu quân đội.
Chu Thời Huân dậy, đáp An An bằng một cái chào quân lễ tiêu chuẩn.
Thịnh An Ninh chút hiểu, nhưng cô kịp nghĩ nhiều, chỉ thấy Chu Thời Huân bế An An lên, để đầu con bé hướng xuống , từng chút một thả xuống.
Mộ Tiểu Vãn siết c.h.ặ.t nắm đ.ấ.m: "An An gan lớn thật đấy."
Mặc Mặc cũng căng thẳng nắm c.h.ặ.t t.a.y, chằm chằm miệng hố.
Thịnh An Ninh tự chủ mà đỏ mắt, tim cũng thắt vì lo lắng An An chịu nổi. Đừng nha đầu bình thường huấn luyện sợ khổ, nhưng thực cũng kiêu kỳ, chỉ cần trầy da một chút là sẽ tìm cô rầm rì lẩm bẩm cả buổi.
Chu Thời Huân lo lắng khi giao dây thừng cho bất luận kẻ nào, nửa quỳ bên cạnh miệng hố, quấn dây thừng một vòng tay nắm c.h.ặ.t, theo tia sáng ngày càng nhỏ dần, cuối cùng trở nên mơ hồ.
Trước đó đo qua, hố sâu gần mười thước, đất đai bên tơi xốp nước, cho nên đứa nhỏ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Chu Luyến Thành cũng chút căng thẳng kéo dây thừng ở phía , dù chuyện còn liên quan đến an của nha đầu nhỏ.
Không qua bao lâu, An An sức lắc lắc dây thừng, Chu Thời Huân và Chu Luyến Thành nhanh ch.óng kéo lên. Chỉ thấy An An mồ hôi đầy đầu, khuôn mặt nhỏ vì treo ngược quá dài nên đỏ bừng lên.
Lên tới nơi, con bé vội vàng : "Bố ơi, một cái chân của em trai kẹt ở đó con dám động , hơn nữa..."
Thịnh An Ninh vội vàng bước tới: "Bị kẹt ở chỗ như thế nào? Con thể mô tả một chút ?"
An An dùng tay nhỏ bé hiệu một chút: "Là một cành cây to chừng , đầu của cành cây chắn ngang ở đó, con bẻ gãy ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Thời Huân lập tức nắm lấy cánh tay con bé: "An An, con tìm cách cưa đứt phần cành cây thừa , phần kẹt chân thì cần xen , cứ mang theo cả lên đây, đến lúc đó sẽ điều trị cho em. Có ?"
An An suy nghĩ một chút: "Con thể , bố ạ."
Cứ như , An An thả xuống. Xem xét việc ở quá lâu một sẽ thiếu oxy, cứ cách mười phút họ kéo lên để An An hít thở khí.
Cứ như năm , An An dọn sạch một cây cành cây còn thô hơn cả đùi , buộc đứa nhỏ thật chắc chắn, còn treo ngược một tay nắm lấy tay đứa nhỏ, một tay che chở đầu cho em, từ từ treo lên.
Đứa nhỏ cứu lên, Thịnh An Ninh và bác sĩ chạy đến vội kiểm tra vết thương cho đứa bé.
Chu Thời Huân ôm c.h.ặ.t An An lòng: "An An, con lợi hại, là một tiểu chiến sĩ đủ tư cách."
Mặc Mặc cũng ở bên cạnh mỉm hiểu ý.
An An chút tự hào và kiêu ngạo: "Bố ơi, cái đơn giản lắm, con cảm giác đây con từng qua mấy trăm , quá dễ dàng. Sau nhiệm vụ như , cứ giao cho con."
Chu Luyến Thành lúc mồ hôi lưng vì căng thẳng vẫn tan, An An : "Đừng nữa, các cháu chơi cũng cẩn thận, nhất thiết để xảy chuyện."
An An nheo mắt : "Nhị Thúc, bởi vì cháu lợi hại mà."
--------------------