Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1160: Anh em đánh nhau

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:35:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh Minh Viễn sắm một bộ nhà tây ở Thượng Hải, gần đường Nam Kinh Tây. Đó là một tòa nhà nhỏ màu đỏ, bên ngoài tường những hàng cây ngô đồng cao lớn, tán lá rậm rạp.

 

Lâm Uyển Âm gọi nhà lên lầu, nhỏ với Thịnh An Ninh: “Bố con mua ba bộ nhà như thế , đến lúc đó chia cho con và Đa Đa mỗi một bộ. Còn trai con thì chắc chắn là lấy .”

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: “Con cũng lấy .”

 

Lâm Uyển Âm lườm cô: “Con ngốc đấy? Nhà cho con, tại con lấy? Nếu con lấy, ba đứa cháu ngoại của tính ? Bây giờ tranh thủ mua sân vườn , con mua ở ngoại ô thành phố Kinh Thị , giải tỏa đền bù nhiều lắm. Cứ một cái sân tùy tiện thôi, giải tỏa là thể đền bù mấy chục triệu, còn chuyện gì kiếm tiền dễ hơn thế ?”

 

Thịnh An Ninh chút bất lực: “Mẹ, quên , phận hiện tại của con và Chu Thời Huân kinh doanh, đầu tư. Việc mua nhà cũng hạn chế.”

 

Lâm Uyển Âm suy nghĩ một chút: “Ồ đúng , ? Thế thì và bố con cứ tích góp cho bọn Mặc Mặc, cho chúng nó.”

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: “Không cần , con thể kiếm tiền mà, yên tâm .”

 

Lâm Uyển Âm lầm bầm một tiếng: “Mẹ yên tâm? Mẹ mà yên tâm , đây con kiếm tiền , ngoài phẫu thuật thì còn gì nữa? Thôi bỏ , chuyện thảo luận với con nữa, thảo luận cũng bằng thừa.”

 

Thịnh An Ninh giải thích thì Lâm Uyển Âm cũng tin, đương nhiên là cô một kế hoạch riêng.

 

 

Trang trí bên trong tòa nhà nhỏ mang phong cách cổ kính, chút hương vị của nhà tư bản.

 

An An nhịn cứ “oa” lên liên tục: “Bà ngoại, nhà của quá , chỗ giống như nhà của đại tiểu thư tư bản ở tivi .”

 

Lâm Uyển Âm : “Cháu chính là đại tiểu thư của nhà chúng mà. Sau An An cứ nghỉ hè là tới đây nhé, lầu sẽ dành riêng cho cháu một phòng, ?”

 

An An suy nghĩ một chút lắc đầu: “Không ạ, cháu thể tư bản hủ hóa . Sau cháu trở thành bộ đội con em, giống như bố , bảo vệ tổ quốc.”

 

Lâm Uyển Âm kinh ngạc, ngước mắt Chu Thời Huân: “Có dạy con bé ? Trẻ con thì tôn trọng lựa chọn của nó, dẫn dắt chúng theo con đường mà các sắp đặt sẵn, như còn là đời của nó ? Đó là đời của các .”

 

Chu Thời Huân định giải thích, An An vui vẻ ôm lấy Lâm Uyển Âm: “Bà ngoại ơi, bố dạy ạ, là tự cháu nghĩ đấy. Sau cháu trở thành một vĩ đại.”

 

Chu Chu ở một bên thấy thì cảm thấy buồn , nhịn ngắt lời: “Em ham học còn lười như thế, mà cũng đòi vĩ đại ? Chẳng lẽ định dùng em để đạn ? Hoặc là đem em tặng cho kẻ địch, để em ăn cho bọn họ nghèo kiết xác luôn.”

 

An An tức giận định phản bác, nhưng Mặc Mặc chộp lấy cánh tay của Chu Chu, giọng điệu nghiêm khắc: “Không bậy, xin An An mau.”

 

Chu Chu phục, hất cánh tay : “Tại xin ? chỉ đùa thôi mà, chứ? Ngay cả một câu đùa cũng chịu nổi ?”

 

Nói xong, cảm thấy Mặc Mặc tấn công , Chu Chu trở tay một cái, bóp lấy cổ Mặc Mặc.

 

Lần Mặc Mặc nhường Chu Chu nữa, phản thủ quật ngã đối phương ngoài, đó xông tới đè Chu Chu xuống định đ.á.n.h.

 

Ba đứa trẻ trở mặt quá nhanh, Thịnh An Ninh còn kịp phản ứng thì hai đứa con trai đ.á.n.h , hơn nữa Mặc Mặc chiếm thế thượng phong.

 

Khi nắm đ.ấ.m của Mặc Mặc định hạ xuống, Chu Thời Huân kéo : “Chu Chu, dậy! Xin An An.”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Nếu vì đang ở bên ngoài, Chu Thời Huân cũng quản, dù Mặc Mặc cũng là vì bảo vệ An An.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1160-anh-em-danh-nhau.html.]

Mặc Mặc đỏ hoe mắt lùi hai bước, trừng mắt Chu Chu, trong đáy mắt là sự tàn nhẫn từng .

 

Thịnh An Ninh cũng kinh ngạc, nghĩ lời Chu Chu , tuy rằng lắm, nhưng thể khiến Mặc Mặc phẫn nộ đến mức .

 

Chu Chu phục: “Con chỉ đùa thôi, tại xin ? Là do đùa.”

 

Chu Thời Huân bóp cổ tay Chu Chu dùng lực: “Xin ! Trò đùa của con quá đáng! Trò đùa của con chà đạp lên mộng tưởng của An An. Bất kể bình thường con bé như thế nào, nhưng mộng tưởng của con bé là thần thánh. Con tư cách gì mà chế giễu? Còn con? Bình thường con cái gì?”

 

Thịnh Minh Viễn vốn định ngăn cản, nhưng thấy Chu Thời Huân như hình như cũng sai, ông há miệng định gì đó nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

 

Chu Chu một vòng, thấy và bà ngoại cũng ý giúp , bé tủi , thế nhưng sợ bố giận, bèn phồng má, hét lên với An An: "Xin , !"

 

An An cảm thấy kỳ diệu: "Sao còn giận chứ, là nhạo tớ mà. Lần nếu còn nhạo tớ, tớ sẽ đ.á.n.h thật đấy nhé."

 

Lâm Uyển Âm thấy Chu Chu sắp thật , vội vàng gần giảng hòa: "Được , đều là trẻ con cả, nô đùa đ.á.n.h là khó tránh khỏi."

 

Thịnh An Ninh lặng lẽ quan sát Mặc Mặc, cô thể cảm nhận rõ ràng Mặc Mặc đang buồn, là kiểu cố gắng nhịn xuống để nỗi buồn bộc phát ngoài.

 

tới xoa đầu Mặc Mặc: "Được , chúng thể để ngày đầu tiên đến thoải mái như ."

 

Thịnh Minh Viễn lúc mới ha ha: " đúng , mau rửa tay , ông ngoại bổ dưa hấu cho các cháu, dưa hấu ướp trong nước lạnh, lúc chắc chắn là đặc biệt ngon. Một hồi nữa ông ngoại sẽ đích xuống bếp món tôm rim cho các cháu ăn."

 

Đa Đa cũng tới dắt tay An An, tất cả cùng phòng khách. Chỉ một hồi , Chu Chu hình như quên mất chuyện vui , vui vẻ theo Đa Đa xem đồ chơi của .

 

An An cũng chẳng để tâm mà theo xem, dù từ nhỏ đến lớn, cô bé và Chu Chu đ.á.n.h còn nhiều hơn bầu trời.

 

Thịnh An Ninh thấy Mặc Mặc một ghế sofa, tay nhỏ đặt đầu gối, về hướng Chu Chu và An An, khuôn mặt nhỏ căng , hình như vẫn còn buồn.

 

Cô lặng lẽ dắt ban công: "Mặc Mặc, con thế?"

 

Mặc Mặc mím môi chằm chằm bông hoa lan hương đang nở trong chậu hoa ngoài ban công, lời nào.

 

Thịnh An Ninh thử khai thông tâm lý cho Mặc Mặc: "Tuy Chu Chu đúng, nhưng em chắc chắn là cố ý, con cũng đầu óc Chu Chu vòng vo, nghĩ gì nấy. em ý tổn thương An An."

 

Mặc Mặc rũ mắt vẫn lời nào.

 

Thịnh An Ninh cúi nắm lấy tay bé, thẳng mắt con: "Con xem, ở bên ngoài, bắt nạt An An, Chu Chu luôn là đầu tiên xông lên đ.á.n.h ? Ở trường học, em cũng bảo vệ An An đúng ? Anh chị em chính là như , ở nhà thể tự bắt nạt , nhưng khi ngoài, ai cũng bắt nạt lẫn ."

 

"Con và Chu Chu là , con để ý đến An An, Chu Chu cũng để ý mà. Dù các con cũng cùng ở trong bụng suốt mười tháng, là những thiết nhất thế giới ."

 

Mặc Mặc im lặng một hồi gật đầu: "Mẹ, con giận nữa."

 

Cậu cũng Chu Chu cố ý, chỉ là những lời em khiến nhớ cảnh tượng An An liều mạng che chắn phía và Chu Chu, từng viên đạn găm l.ồ.ng n.g.ự.c cô bé.

 

Không thể nghĩ đến, chỉ cần nghĩ, l.ồ.ng n.g.ự.c đau đớn đến nghẹt thở. Nếu , ba em họ cũng sẽ thể tiếp tục em ở thế giới .

 

--------------------

 

 

Loading...