Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1154: Bọn nhỏ đã lớn

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:35:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh ở bệnh viện căn cứ một mạch năm năm, trong năm năm , cô thực hiện hàng trăm ca phẫu thuật lớn nhỏ, nổi danh khắp cả tỉnh, nhiều mộ danh tìm đến Thịnh An Ninh để khám bệnh.

 

Bệnh viện quân y Kinh Thị cũng nhiều đưa cành ô liu với Thịnh An Ninh, chỉ cần cô đồng ý trở về , họ thể giải quyết vấn đề nhà ở.

 

Chỉ là vì công việc của Chu Thời Huân vẫn ở bên nên Thịnh An Ninh từ chối.

 

Hiện tại tiểu học vẫn là chế độ năm năm, ba đứa trẻ cũng nghiệp tiểu học. Chu Chu và Mặc Mặc thành tích ưu tú, vốn dĩ thể nhảy lớp, nhưng vì An An mà vẫn luôn ở cùng em gái học lên từng lớp một.

 

Tống Tu Ngôn và Chung Nguyên sinh một cô con gái, tên là Tống Anh, nhũ danh là Tinh Tinh, năm nay năm tuổi, đang học lớp lá trường mầm non.

 

Lục Trường Phong và Chu Triều Dương một con trai, năm nay bốn tuổi, tên là Lục Tự Hoành, nhũ danh là Hanh Hanh, đặc biệt nghịch ngợm quậy phá.

 

……

 

Bọn nhỏ nghiệp , Thịnh An Ninh mới điều lo lắng, cô vẫn cho bọn nhỏ Kinh Thị học sơ trung, cao trung, như mới thể trường đại học nhất.

 

Thế nhưng cô nỡ để bọn nhỏ về Kinh Thị, còn cô và Chu Thời Huân ở đây.

 

Để Chu Thời Huân ở đây một , cô đành lòng, cũng nỡ.

 

Chu Triều Dương túm Hanh Hanh sang chơi, thấy Thịnh An Ninh đang vẽ vẽ giấy thì tò mò: "Chị dâu, chị đang gì thế?"

 

Hanh Hanh tò mò ghé sát : "Đại cữu mợ, cho cháu xem với, cháu xem."

 

Thịnh An Ninh đưa tờ giấy dùng đến cho Hanh Hanh, bảo bé cầm chơi, mới than thở với Chu Triều Dương: "Sắp tới bọn Chu Chu nghiệp tiểu học , chị đang phân vân quá, nên đưa bọn nhỏ về Kinh Thị ."

 

Chu Triều Dương chỉ cân nhắc một chút dứt khoát : "Đưa về chứ chị, tài nguyên giáo d.ụ.c ở Kinh Thị , ông nội và bố ở đó, Chu Chu và Mặc Mặc trường Trung học 101 thành vấn đề. Học sinh trong đó lai lịch đều nhỏ, đều là bạn học của Mặc Mặc, tương lai trưởng thành chẳng cũng là nhân mạch ."

 

Thịnh An Ninh thở dài: " , nhưng chị nỡ để ba đứa về, nếu chị cũng về thì chỉ còn một cả em ở đây thôi."

 

Chu Triều Dương suy nghĩ một chút: "Kỳ thật cũng , Mặc Mặc chăm sóc khác, chẳng giống đứa trẻ hơn mười tuổi chút nào. Thằng bé chín chắn vững vàng, để nó trông chừng Chu Chu và An An đều ."

 

Nguyên bản những năm cũng là nhờ Mặc Mặc trông chừng Chu Chu và An An.

 

An An là một tiểu nha đầu lười biếng, kiêu kỳ lười, việc học tập tất cả đều do Mặc Mặc đốc thúc. Khi An An lười biếng, Mặc Mặc cũng kiên nhẫn, giảng bài cho An An hết đến khác, kiên nhẫn đợi An An tâm tình mới bài tập.

 

Thằng bé còn nhiều cách để dỗ dành tiểu nha đầu vui vẻ.

 

Đối với Chu Chu thì thiên về giúp đỡ trong cuộc sống nhiều hơn, thằng bé sẽ giúp tên Chu Chu lôi thôi giặt quần áo.

 

Hơn nữa, Mặc Mặc từ năm lớp ba nấu những món ăn đơn giản, hiện tại thể chăm sóc sinh hoạt của em trai và em gái.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Khiến đều thể tin , đây chỉ là một đứa trẻ mười tuổi.

 

Thịnh An Ninh nghĩ đến Mặc Mặc mà lòng như tan chảy, cô thật phúc lớn mới đứa con hiểu chuyện như . Hồi bọn nhỏ học lớp ba, một Chu Thời Huân tập huấn thể về, cô cũng vì một ca phẫu thuật mà về .

 

Sự việc đột ngột, Thịnh An Ninh cũng kịp giao đãi gì với ba đứa nhỏ.

 

Đến khi cô về nhà lúc nửa đêm, ban công đang phơi quần áo vẫn còn nhỏ nước, l.ồ.ng bàn bàn ăn một đĩa trứng xào hẹ cháy vàng, còn một đĩa khoai tây sợi thái to như chiếc đũa, màu đậm, và một đĩa màn thầu chắc là mua từ nhà ăn về.

 

Thịnh An Ninh mấy món ăn một hồi lâu, thể đoán , những thứ chắc là do bọn nhỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1154-bon-nho-da-lon.html.]

 

Quay , Mặc Mặc đang dụi mắt từ trong phòng , thấy Thịnh An Ninh thì khẽ gọi một tiếng: "Mẹ."

 

Thịnh An Ninh xoa xoa đầu Mặc Mặc: "Mấy món là con ?"

 

An An lười nhõng nhẽo, khẳng định sẽ , Chu Chu thuộc loại nếu đói ăn cũng , nhưng tuyệt đối động thủ , cho nên chỉ Mặc Mặc là khả năng nhất.

 

Mặc Mặc gật đầu: “An An ăn khoai tây sợi, con chính là thử một chút, An An ăn ngon lắm, chính là mắt lắm. Mẹ, ăn cơm ? Những thứ là đặc biệt để cho .”

 

Khẩu khí hiếm khi chút kiêu ngạo, bởi vì em gái ủng hộ, mỗi khi ăn một ngụm đều tiếc lời khen ngợi: “Anh khoai tây sợi thơm quá, là vị mà An An thích.”

 

“Anh xào trứng cũng ngon nữa, An An cũng thích.”

 

Chu Chu thì chút chê bai: “Khoai tây sợi mới như , thái khoai tây sợi nhỏ nhỏ, cái đều giống như đôi đũa , hơn nữa còn mặn, trứng cũng xào cháy .”

 

Nói đoạn, nhóc dùng sức c.ắ.n một miếng màn thầu, nhíu mày vui.

 

An An liền trừng mắt : “Cậu thấy ngon thì tự , tớ thấy Mặc ca ca ngon, khoai tây cũng ngon, kẹp ở trong màn thầu thơm quá.”

 

Để chứng minh món ăn Mặc ca ca thật sự ngon, An An một ăn hai cái màn thầu lớn.

 

Mặc Mặc nghĩ liền thấy kiêu ngạo.

 

Thịnh An Ninh cảm động, xoa xoa cái đầu của Mặc Mặc mới cao tới cằm : “Mặc Mặc của chúng lợi hại nhất, khẳng định ăn ngon.”

 

Khoai tây quả thực chút mặn, bất quá ăn kèm với màn thầu thì vặn, hơn nữa Mặc Mặc sợ khoai tây chín nên hầm thời gian lâu, khoai tây mềm dẻo.

 

“Mặc Mặc, khoai tây thật sự ngon, An An sai. Con quá kinh ngạc , ngờ lợi hại như thế, nấu cơm .”

 

Mặc Mặc khen đến mức ngại ngùng, nhưng đó, nấu cơm càng ngày càng nhiều, hơn nữa càng càng . Nghỉ hè nghỉ đông, Thịnh An Ninh bận rộn , cơ bản chính là Mặc Mặc ở nhà quản lý bữa ăn một ngày ba bữa của Chu Chu và An An.

 

Nghĩ đến đây, Thịnh An Ninh hồn: “Không nên nên, thành tích của Mặc Mặc như , thể để vì Chu Chu và An An mà liên tục chậm trễ , để nó cảm thấy, chăm sóc em trai em gái chính là trách nhiệm của nó.”

 

Chu Triều Dương liền hâm mộ: “Rất nhiều đều hỏi em, Mặc Mặc là giáo d.ụ.c như thế nào, em Mặc Mặc trời sinh như , bọn còn tin . Ai nha, Hanh Hanh mà một nửa, , một phần mười lợi hại của Mặc Mặc, em liền xin .”

 

Thịnh An Ninh rộ lên: “Hanh Hanh cũng , em đừng như .”

 

Chu Triều Dương thở dài một : “Chị lúc bọn em tới tìm chị ? Bởi vì Hanh Hanh lấy d.a.o cạo râu của Lục Trường Phong cạo sạch lông mày của con bé Tiếu Tiếu nhà bên cạnh . Mẹ Tiếu Tiếu tìm bọn em cáo trạng, Lục Trường Phong đ.á.n.h nó một trận.”

 

Hanh Hanh nghĩ đến sự hung ác của bố khi phát m.ô.n.g, bịt m.ô.n.g tới tìm Thịnh An Ninh: “Mợ ơi, bố hung dữ quá, là Tiếu Tiếu bảo cháu cạo mà.”

 

Chu Triều Dương điểm đầu nó một cái: “Thế cũng thể, vạn nhất thương thì bây giờ?”

 

Hanh Hanh phồng má, bộ dạng và Chu Triều Dương sai biệt: “Tiếu Tiếu là thương binh, cháu đang phẫu thuật cho .”

 

Chu Triều Dương thở dài một : “Thấy chứ, mỗi ngày em đón Hanh Hanh, giáo viên đều cùng em cáo trạng, nhiều chủ ý kỳ quái như , ở trường học nghịch ngợm gây sự chứ?”

 

Không lén lút giấu thước kẻ của giáo viên, thì chính là trong giờ học len lén ngoài, chạy tới nhà ăn đòi bánh bao ăn.

 

--------------------

 

 

Loading...