Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1153: Sau này mỗi ngày đều là hạnh phúc

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:35:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy chân mày và ánh mắt Chu Triều Dương đều tràn ngập vẻ hạnh phúc vui sướng, Thịnh An Ninh nhịn trêu chọc: "Đó là bánh bao Lục Trường Phong gói cho em, chúng cũng thể ăn ."

 

Chu Triều Dương trừng mắt: "Vì thể ?"

 

đầu gọi Lục Trường Phong: "Lục Trường Phong, ngày mai bánh bao nhân thịt kho cho nhé. Được ?"

 

Lục Trường Phong Chu Triều Dương với ánh mắt sủng ái, đáp: "Được."

 

Một bữa cơm ăn trong khí hòa thuận vui vẻ, Thịnh An Ninh càng vui hơn, bạn đều chốn về , thể vui cho .

 

Ăn xong, Thịnh An Ninh bảo Tống Tu Ngôn dẫn Chung Nguyên mau trở về nghỉ ngơi: "Mệt mỏi cả buổi , lái xe từ tỉnh về vất vả lắm."

 

Chung Nguyên quả thực cũng mệt, khi chào tạm biệt thì cùng Tống Tu Ngôn rời .

 

Chu Triều Dương vẫn còn hớn hở: "Chị về thấy Chung Nguyên m.a.n.g t.h.a.i nhảy dựng vì kinh ngạc ? Trước đó em còn tưởng cô ăn béo lên cơ, ngờ mang thai, ai nha, em sắp . Em còn đ.á.n.h cược với Chung Nguyên, bọn họ nhất định sinh con trai."

 

Thịnh An Ninh phốc một tiếng lạc giọng: "Em là một đại cô nương thì cái gì chứ? Sao em đoán nhà cô sinh con trai?"

 

Chu Triều Dương da mặt dày: "Bởi vì em sinh một đứa con gái, hôm đó Chung Nguyên chúng em thông gia, chắc chắn là cô sinh con trai, em sinh con gái . Với em thích con gái."

 

Thịnh An Ninh hừ một tiếng: "Chẳng lẽ Mặc Mặc và Chu Chu nhà chúng khả ái ? Tư tưởng trọng nữ khinh nam trọng nam khinh nữ đều thể ."

 

Chu Triều Dương ai nha một tiếng: "Đó là bởi vì chị cả con trai lẫn con gái, nhất định đều thích , em chỉ thể chọn một, nên nghĩ nghĩ vẫn chọn một đứa con gái, như đến lúc đó Chu Chu và Mặc Mặc thể bảo vệ con bé. An An, Đường Đường, em một đứa con gái tên là Điềm Điềm."

 

Thịnh An Ninh dở dở , đợi đến khi Chu Thời Huân và Lục Trường Phong dẫn bọn nhỏ ngoài đổ rác và dạo, mới hỏi Chu Triều Dương: "Em và Lục Trường Phong 'cái đó' ?"

 

Chu Triều Dương trợn tròn mắt, "A" một tiếng, một hồi lâu mới phản ứng : "Chắc chắn là , Ngũ Nhất chúng em mới tổ chức hôn lễ."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Thịnh An Ninh cũng kỳ quái: "Hai còn kiểu tây thế , đều lĩnh giấy chứng nhận kết hôn mấy năm , còn cứ đợi ngày. Lục Trường Phong đấy chứ?"

 

Chu Triều Dương trừng mắt: "Sao em ? Chị dâu, chị đang cái gì thế."

 

Thịnh An Ninh ha ha rộ lên: " đây là lo lắng , Lục Trường Phong ba mươi hai , vợ mà chạm , bình thường ?"

 

Mắt Chu Triều Dương càng trợn tròn hơn, cả buổi mới thốt lên: "Chị dâu, chị... cái quá lộ liễu , em với chị nữa."

 

...

 

Buổi tối, khi Lục Trường Phong đưa Chu Triều Dương về ký túc xá, ánh mắt Chu Triều Dương thỉnh thoảng quét qua một chỗ.

 

Lục Trường Phong cảm thấy đêm nay cảm xúc của Chu Triều Dương đúng, dừng bước, nghi hoặc cô: "Có chuyện ?"

 

Chu Triều Dương vội vàng lắc đầu: "Không , em chỉ đang nghĩ chút chuyện thôi."

 

Cho đến tận lúc chia tay, Lục Trường Phong cũng hiểu nổi Chu Triều Dương ?

 

Chỉ cảm thấy Chu Triều Dương cổ rỉ cổ quái.

 

...

 

Thịnh An Ninh đợi bọn nhỏ ngủ , mới kể với Chu Thời Huân chuyện trong nhà, còn về Chu Bắc Khuynh, cuối cùng cảm thán: "Chúng nhất định giáo d.ụ.c cho bọn An An, giữa em thể để vết nứt."

 

Chu Thời Huân nhíu mày: "Bọn An An sẽ thế ."

 

Thịnh An Ninh gật đầu: "Vẫn giáo d.ụ.c cho , ai mà ngờ suy nghĩ của Chu Bắc Khuynh đặc lập độc hành như , một chút cũng giống con cái Chu gia."

 

Chu Thời Huân nhịn nửa năm, thật vất vả mới đợi cảnh vợ con đề huề giường ấm, kết quả Thịnh An Ninh vẫn luôn miệng chuyện của khác.

 

Cuối cùng nhịn nữa, kéo lòng...

 

Trong lúc mơ màng, Thịnh An Ninh cảm nhận Chu Thời Huân ghé sát tai , thấp giọng : "Sau cùng Triều Dương thảo luận mấy chuyện lộn xộn nữa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1153-sau-nay-moi-ngay-deu-la-hanh-phuc.html.]

Sau đó, Thịnh An Ninh mê man cũng quên hỏi .

 

Mãi đến sáng sớm hôm tỉnh dậy, cô mới đột nhiên nhớ , Chu Thời Huân đều thấy hết ? Vậy còn Lục Trường Phong thì ?

 

Cô vội vàng mặc quần áo ngoài, Chu Thời Huân dẫn ba đứa nhỏ bàn ăn cơm sáng.

 

An An vui vẻ ăn quẩy, : “Mẹ là sâu lười, mặt trời chiếu đến m.ô.n.g mới chịu dậy.”

 

Thịnh An Ninh đưa tay chọc chọc trán nhỏ của An An: “Tiểu nha đầu, dám nhạo cả cơ đấy.”

 

Chu Thời Huân đỡ lưng An An vì sợ con bé đến nghiêng ngả ngã ngửa , với Thịnh An Ninh: “Em mau rửa mặt ăn cơm , một lát nữa đưa các con đến trường.”

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc: “Hôm nay ? còn đang tính nghỉ ngơi một ngày mới , hậu thiên mới đến bệnh viện báo danh.”

 

Chu Thời Huân gật đầu: “Hôm nay một ngày nghỉ, đưa các con báo danh , đó loanh quanh gần đây một chút, lẽ sẽ bận.”

 

An An vui lắm: “Nghỉ ngơi mới học mà, An An mệt lắm.”

 

Thịnh An Ninh nhéo cái má nhỏ của con bé: “Đi báo danh , đó về nhà nghỉ ngơi, chơi nữa, ?”

 

An An thấy chữ “chơi”, lập tức lắc đầu: “Không nghỉ ngơi nữa, em cũng mệt nữa. Chúng chơi .”

 

Thịnh An Ninh còn mang theo một ít đặc sản cho nhà chị Viên Ngọc Cầm, lúc cửa tiện đường mang sang. Từ nhà chị , cô nhỏ với Chu Thời Huân: “ cảm thấy sắc mặt chị Ngọc Cầm nửa năm nay lên nhiều, còn béo lên một chút nữa.”

 

Chu Thời Huân gật đầu: “Quả thực hơn nhiều, hơn nữa công việc của Mã sắp biến động, cả nhà họ chắc sẽ chuyển lên tỉnh lỵ.”

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc: “Vậy là Mã thăng chức ? Đi tỉnh lỵ quá , Mã Khôn nhà chị học ở tỉnh lỵ thì còn gì bằng.”

 

Nói xong cô khẽ thở dài: “Chúng bao giờ mới thể điều động về Kinh Thị đây?”

 

Chu Thời Huân lên tiếng, về Kinh Thị, lẽ còn cần vài năm nữa.

 

……

 

Sau khi Thịnh An Ninh , lúc bận rộn cô thể chăm sóc con cái. Trong ba đứa nhỏ, Mặc Mặc chính là lớn, bé sẽ dẫn em trai và em gái đến bệnh viện tìm , đó ăn cơm ở nhà ăn bệnh viện.

 

Ăn cơm xong thì trong văn phòng của Thịnh An Ninh bài tập. Mặc Mặc sẽ giám sát An An , chỗ nào , bé sẽ nghiêm khắc bắt An An .

 

Cho dù An An rơi nước mắt, Mặc Mặc cũng sẽ nhượng bộ.

 

Đến cả Thịnh An Ninh cũng kinh ngạc, ngờ Mặc Mặc thể thiết diện vô tư đến thế.

 

Chu Chu học tập vẫn tính tự giác, nhưng kiên nhẫn để dạy em gái, mỗi ngày xong là chạy chơi ở khắp các ngõ ngách trong sân bệnh viện.

 

Đến khi trời tối, Thịnh An Ninh vẫn bận xong, Mặc Mặc sẽ đưa em trai em gái về nhà, trông chừng các em rửa mặt, tắm rửa ngủ.

 

Thịnh An Ninh cũng ngờ tới, Mặc Mặc thể giúp cô nhiều như , chăm sóc các em đến thế.

 

Ngoại trừ mỗi buổi sáng bận rộn như đ.á.n.h trận , những thời gian khác đều .

 

Đến dịp Ngũ Nhất, Lục Trường Phong và Chu Triều Dương tổ chức đám cưới một nữa ở công đoàn, mời đến ăn miễn phí, nhận quà cáp.

 

Thịnh An Ninh dẫn theo ba đứa nhỏ khán đài. Chung Nguyên bên cạnh bụng lớn, trông như m.a.n.g t.h.a.i bảy tám tháng, cô hì hì lên sân khấu, nhỏ với Thịnh An Ninh: “Thật quá, Lục Trường Phong và Chu Triều Dương cuối cùng cũng ở cùng một chỗ .”

 

Thịnh An Ninh mỉm .

 

, thật , mỗi đều đang hạnh phúc bên .

 

Đã trải qua bao nhiêu khổ nạn, mỗi ngày chắc chắn đều sẽ hạnh phúc.

 

--------------------

 

 

Loading...