Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1130: Tổ chức đám cưới một lần nữa đi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:13:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối mùa hè vẫn chút se lạnh, Thịnh An Ninh day day chân mày, đè nén sự phiền muộn trong lòng, dậy đóng cửa sổ.
Khoảnh khắc cửa sổ khép , mặt kính lóe lên một tia sáng.
Thịnh An Ninh vội vàng đẩy cửa sổ , thể thấy ở hướng Đông Bắc của bệnh viện một chùm sáng đang di chuyển, chắc là cầm đèn pin bộ. Chẳng lẽ là cô suy nghĩ nhiều ?
Cả đêm , Thịnh An Ninh căn bản dám chợp mắt, bên giường bệnh luôn Lục Trường Phong, cũng tùy lúc chú ý động tĩnh ngoài hành lang.
Một đêm trôi qua, cũng những chuyện lộn xộn như Thịnh An Ninh nghĩ xuất hiện.
Chu Triều Dương tảng sáng mang theo đôi mắt đỏ hoe chạy tới, thấy Thịnh An Ninh liền kịp chờ đợi mà hỏi: "Chị dâu, Lục Trường Phong thế nào ? Đã tỉnh ?"
Thịnh An Ninh kéo lấy Chu Triều Dương đang thở hổn hển, tóc tai đều ướt đẫm mồ hôi: "Không , em đừng nóng vội, chị ở đây nhất định sẽ để chuyện gì , chắc hai giờ nữa mới tỉnh. Xem em chạy đến mồ hôi đầy đầu kìa, nghỉ ngơi một chút ."
Chu Triều Dương còn tâm trí nào mà nghỉ ngơi, nhẹ chân nhẹ tay tới, thoáng qua Lục Trường Phong vẫn đang ngủ say, nếu Thịnh An Ninh ở đây, cô đưa tay thử xem thở của Lục Trường Phong thế nào .
Sau khi thở phào nhẹ nhõm, cô sang Thịnh An Ninh: "Chị dâu, thật sự dọa c.h.ế.t em , cả đêm nay em ngủ yên, cứ nghĩ mãi xem Lục Trường Phong ."
Thịnh An Ninh vỗ vỗ cánh tay cô : "Không , phẫu thuật của thuận lợi, hơn nữa đây khi phẫu thuật, một mảnh kim loại nhỏ lấy , cái sẽ ảnh hưởng đến thần kinh trí nhớ của , còn thỉnh thoảng gây đau đầu."
Chu Triều Dương chút thể tưởng : "Vẫn còn thứ gì đó trong não ? Thế thì để lâu là mất mạng ."
Thịnh An Ninh gật đầu: "Không lớn lắm, tuy nguy hiểm đến tính mạng nhưng sẽ thường xuyên xuất hiện đau đầu."
Trách hễ đau đầu là Tiêu Như cho ăn những viên t.h.u.ố.c màu trắng.
Chu Triều Dương hiển nhiên cũng nghĩ đến những điều : "Chắc chắn là chuyện do Tiêu Toàn Vinh và Tiêu Như , những thật sự quá ghê tởm."
Thịnh An Ninh vẫn tránh khỏi lòng chút dư quý: " , cái đó cũng khó lấy , rõ ràng chính là cố ý."
Chu Triều Dương tức giận siết c.h.ặ.t nắm đ.ấ.m: "Đồ khốn kiếp, cái lão Tiêu Toàn Vinh đáng lẽ tuyên án t.ử hình, còn cả Tiêu Như nữa, đừng để em thấy cô ."
Thịnh An Ninh kéo Chu Triều Dương ngoài phòng bệnh: "Trước tiên em bình tĩnh , bây giờ quan trọng nhất là trông chừng Lục Trường Phong, để thể nhanh ch.óng hồi phục."
Chu Triều Dương thấy trong mắt Thịnh An Ninh tất cả đều là tia m.á.u đỏ, chị dâu cũng giống cả đêm nghỉ ngơi: "Chị dâu, là chị về nghỉ ngơi một chút , hoặc là đến văn phòng chợp mắt một lát, em ở đây trông chừng là ."
Thịnh An Ninh lắc đầu, Lục Trường Phong tỉnh, cô thể an tâm rời .
Hơn mười giờ sáng, Lục Trường Phong ung dung tỉnh , Chu Triều Dương căng thẳng hưng phấn tới, cúi Lục Trường Phong, nhất thời nghẹn ngào đến mức gì.
Lục Trường Phong chút thích ứng với ánh sáng quá mạnh, khi chớp chớp mắt, đập mắt chính là một khuôn mặt tràn đầy sức sống, lông mày tinh tế, giữa lông mày còn mang theo một luồng khí dũng. Trong đôi mắt đầy tia m.á.u đỏ chứa chan sự quan tâm nồng đậm.
Dưới sự kỹ của , trong mắt cô gái nhỏ từng chút một tụ những giọt nước mắt.
Ngón tay Lục Trường Phong khẽ động, đưa tay lau nước mắt mặt cô gái, nhưng phát hiện một chút lực khí cũng , nuốt khan cái cổ họng khô khốc, gọi một tiếng: "Triều Dương, về ."
Cảm xúc luôn căng thẳng của Chu Triều Dương tức khắc thả lỏng, nước mắt càng là tuôn rơi, hiếm khi một cách tủi như : "Anh cuối cùng cũng về nhà ."
Nói xong chút nghẹn lời thành tiếng.
Lục Trường Phong cố gắng nặn một nụ mỉm, nhưng đáy mắt cũng nóng rát khó chịu, khoảnh khắc , càng ôm cô gái mà hằng đêm mong nhớ lòng, cho cô , những năm qua, một đêm nào nhớ đến cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1130-to-chuc-dam-cuoi-mot-lan-nua-di.html.]
Anh liều mạng dựa những ký ức ít ỏi, từng từng một chống đỡ bản bước tiếp, để thể sống sót trở về.
Chu Triều Dương xổm bên cạnh giường, đưa tay nắm c.h.ặ.t lấy tay Lục Trường Phong, áp nó lên má , mặc cho nước mắt rơi xuống, miệng ngừng lẩm bẩm: "Lục Trường Phong, dọa c.h.ế.t ? Sao bây giờ mới trở về hả."
Nước mắt của Lục Trường Phong từ khóe mắt rơi xuống, khóe môi gợi lên, Chu Triều Dương đầy vẻ yêu thương và sủng ái: "Sau đều nữa, ?"
Thế An Ninh ở một bên , cũng kìm lòng nổi mà rơi lệ theo, một màn Triều Dương chờ đợi quá lâu quá lâu .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Hai yêu , trải qua bao nhiêu ma nạn, cuối cùng cũng thể ở cùng một chỗ, thể cảm động đến rơi lệ?
Lục Trường Phong khi tỉnh thể vẫn còn hư nhược, mấy câu chìm giấc ngủ sâu.
Chu Triều Dương cũng khẩn trương, vội vàng hỏi Thịnh An Ninh: "Chị dâu, chứ?"
Thịnh An Ninh vội vàng an ủi cô: "Đừng lo lắng, mà. Anh tính là ý chí kiên cường nên tỉnh khá sớm, trong cơ thể vẫn còn t.h.u.ố.c tê tan hết, hơn nữa trải qua một cuộc phẫu thuật như , thể cũng hư nhược nhiều. Đợi tỉnh nữa là ."
Chu Triều Dương cũng nóng lòng: "Vậy bao giờ mới tỉnh? Bây giờ về hầm canh gà cho ngay."
Nói thì , nhưng cô nỡ rời , mắt vẫn luôn chằm chằm Lục Trường Phong, luôn sợ chỉ là một giấc mơ, khi tỉnh nữa Lục Trường Phong quên sạch thứ.
Cũng sợ đàn ông "Triều Dương, về " , quên mất đường về nhà.
Thịnh An Ninh sự nỡ và lo lắng của Chu Triều Dương: "Không , em ở đây trông chừng, chị về cho."
Chưa đợi Thịnh An Ninh về, Chu Nam Quang dẫn theo ba đứa nhỏ, xách theo canh gà đến bệnh viện, cũng với một khuôn mặt quan thiết hỏi Thịnh An Ninh: "Thế nào ? Trường Phong thế nào ? Tỉnh ? Sau khi Triều Dương bố hầm canh gà, xong là vội vàng mang tới ngay."
An An còn xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn: "Mẹ ơi, dượng tỉnh ạ, ông nội canh gà hảo hảo uống quá, An An uống , cũng uống , An An còn ăn một cái đùi gà nữa."
Thịnh An Ninh dở dở véo véo khuôn mặt nhỏ của con gái: "Con đấy, đồ mèo tham ăn, dượng còn đang ngủ, một hồi nữa các con yên lặng, ồn đến dượng, ?"
An An vội vàng gật đầu: "Con sẽ thổi phù phù cho dượng, dượng sẽ đau nữa."
Thịnh An Ninh với Chu Nam Quang: "Vừa tỉnh , lúc ngủ, hơn nữa trí nhớ cũng khôi phục."
Chu Nam Quang chút kích động: "Vậy thì thật quá, thật là quá."
Lục Trường Phong tỉnh nữa là giữa trưa, Chu Nam Quang sợ ba cái thứ nhỏ bụng đói, nên dẫn chúng căng tin ăn cơm.
Thịnh An Ninh cũng bận việc, trong phòng bệnh chỉ còn Chu Triều Dương.
Vợ chồng trẻ ở riêng một phòng, hình như đột nhiên trở nên xa lạ.
Chu Triều Dương vui mừng căng thẳng, còn cảm thấy nhiều lời với Lục Trường Phong, thế nhưng lúc , Lục Trường Phong đang tựa đầu giường, trong lúc nhất thời cái gì.
Đặc biệt là Lục Trường Phong cứ chằm chằm cô, ánh mắt thâm thúy, như chứa đựng vạn ngàn cảm xúc, nhưng cố tình một câu nào.
Ngay tại lúc Chu Triều Dương đang vò đầu bứt tai mở miệng gì đó, Lục Trường Phong lên tiếng : "Triều Dương, chúng tổ chức hôn lễ một nữa nhé."
--------------------