Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1123: Không thể đi, có nguy hiểm
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:13:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh nghĩ , đàn ông rốt cuộc từ tới?
Cô từng trải qua những vụ gây rối tại bệnh viện, nhưng đó cũng là vì quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân nảy sinh xung đột. Còn đàn ông , từ chui , nhưng dường như mang theo mục đích rõ ràng.
Y tá Lý dụi dụi mắt: "Bệnh viện truy tặng danh hiệu liệt sĩ cho Tiểu Hoàng, nhưng cũng mất , những thứ thì tác dụng gì chứ?"
Trong lòng Thịnh An Ninh nghẹn đầy khó chịu.
Buổi sáng bệnh viện còn mở cuộc họp về vấn đề lễ truy điệu của hộ sĩ Tiểu Hoàng, cũng như vấn đề an của bệnh viện . Cuối cùng, họ giải thích về lai lịch của hung thủ, là ở thôn gần đây, lẻn trong, đầu óc bình thường.
Cụ thể vẫn đang trong quá trình điều tra thêm.
Thịnh An Ninh cảm thấy cách phần qua loa, chắc chắn còn nguyên nhân khác, là điều tra ẩn tình gì tiện .
Buổi chiều tan tầm, Thịnh An Ninh cùng đồng nghiệp cùng tới nhà Tiểu Hoàng một chuyến để thắp cho cô một nén nhang.
Bởi vì Tiểu Hoàng là con gái xuất giá, là c.h.ế.t bất đắc kỳ t.ử, nên thể mộ tổ, tang lễ cũng tổ chức ở trong nhà, chỉ thể dựng tạm một cái lán ở đầu thôn.
Đồng nghiệp cho Thịnh An Ninh : "Kỳ thật theo phong tục thì sẽ linh đường , chỉ là vì Tiểu Hoàng là liệt sĩ nên mới tạm thời dựng một cái linh đường ở đây."
Thịnh An Ninh thấy xót xa, một cô gái như , c.h.ế.t mà cũng đối xử t.ử tế.
Linh đường chỉ trai của Tiểu Hoàng trông, cũng thấy bố cô .
Thịnh An Ninh và đồng nghiệp thắp nhang xong, lúc chuẩn thì trai Tiểu Hoàng là Hoàng Chí Cường gọi , vẻ mặt đầy căng thẳng: "Các cô là đồng nghiệp của em gái ? Ở đây đơn sơ quá, cũng chỗ cho các cô xuống uống chén nước, là về nhà chơi?"
Thịnh An Ninh thấy một chút đau buồn nào mặt , thậm chí còn thấy sự ham che giấu nổi, cô chút chán ghét cau mày: "Không cần , chúng chỉ đến thăm Tiểu Hoàng thôi, giờ về ."
Hoàng Chí Cường xoa xoa tay, luyến tiếc nhường đường, dường như mở lời thế nào.
Đồng nghiệp cũng nhận điểm bình thường của , chút vui lên tiếng: "Anh còn việc gì ? Thời gian còn sớm, chúng còn gấp rút trở về."
Hoàng Chí Cường quyết tâm: "Chính là hỏi một chút, em gái mất như , bệnh viện cho tiền ? Nghe sắp thành liệt sĩ , thì thể cho bao nhiêu tiền?"
Thịnh An Ninh đoán ngay là như , sự chán ghét trong đáy mắt thèm che giấu: "Anh hỏi như , sợ em gái sẽ đau lòng ? Hơn nữa, lúc mà còn tâm tình quan tâm chuyện . Chẳng lẽ nên quan tâm hung thủ sẽ chịu hình phạt thế nào ?"
Hoàng Chí Cường thở dài, vẻ bất lực: "Em gái mất , những thứ cũng tác dụng gì, chắc chắn là đau lòng chứ. sống như chúng vẫn sống tiếp mà."
Thịnh An Ninh thêm với một câu nào nữa, kéo đồng nghiệp định rời .
Hoàng Chí Cường vội vàng ngăn : "Các cô ? Cứ tiết lộ cho chúng một chút, cô yên tâm chắc chắn sẽ lung tung . Hơn nữa đó dù cũng là tiền em gái dùng mạng đổi lấy, chắc chắn cũng sẽ tiêu xài bừa bãi, đến lúc đó chẳng đều để hiếu kính bố ."
Thịnh An Ninh lạnh mặt: "Không ."
Nói xong cô kéo đồng nghiệp rời .
Đồng nghiệp Lý Oánh tức giận: "Đây là hạng gì , cũng từng gặp trai Tiểu Hoàng, là một chất phác, giờ biến thành thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1123-khong-the-di-co-nguy-hiem.html.]
Thịnh An Ninh từng thấy Hoàng Chí Cường thế nào, nhưng Hoàng Chí Cường của hiện tại khiến cô ghê tởm đến mức bình luận: "Không về nữa, chẳng qua là hạng thấy tiền sáng mắt."
Lý Oánh tán thành: " là mở mang tầm mắt, Tiểu Hoàng còn luôn bố và trai cô đều đặc biệt , đối tượng của cô cũng . Ơ, nhắc đến đối tượng, Tiểu Hoàng gặp chuyện mà cũng thấy đối tượng cô nhỉ. Cũng tới ."
Thịnh An Ninh rõ, chỉ lo lắng hai xem mắt quen nên tình cảm sâu, vì thế mới tới. Cô một nữa thở dài cho Tiểu Hoàng.
Chu Thời Huân về nhà thấy Thịnh An Ninh vẫn về, hôm nay cô đến thắp nhang cho tiểu Hoàng hộ sĩ nên dẫn theo Mặc Mặc đón Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh thấy Chu Thời Huân và Mặc Mặc, sự u ám trong đáy lòng mới tan bớt một chút, cô chào tạm biệt Lý Oánh đến mặt Chu Thời Huân, đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ của Mặc Mặc: "Sao và con đón em thế, em đang định về đây, An An và Chu Chu ?"
Chu Thời Huân Thịnh An Ninh hai cái, thấy đáy mắt cô chút mệt mỏi: "Bố dẫn An An và Chu Chu mua đồ , về thấy em về nên qua đón em."
Thịnh An Ninh Chu Thời Huân đang lo lắng cho : "Em , chỉ là thấy tiếc cho tiểu Hoàng, trẻ như thế mà mất , càng ngờ tới là trai cô bây giờ chỉ quan tâm đến tiền tuất. Thật là quá bạc bẽo."
Vừa cô nắm lấy bàn tay còn của Mặc Mặc: "Đi thôi, về nhà , thì cô cũng sẽ lo lắng đấy."
Trên đường , Thịnh An Ninh kể một những chuyện xảy ở nhà tiểu Hoàng: "Vị hôn phu của cô xuất hiện nhỉ? Có tiểu Hoàng gặp chuyện nên đến cũng thèm đến ."
Từ lúc tiểu Hoàng hộ sĩ gặp chuyện đến nay, vẫn thấy vị hôn phu của cô xuất hiện nào.
Nói đến đây, Thịnh An Ninh càng thêm nghi hoặc: "Thật sự kỳ quái, là bây giờ đều như nhỉ? Tiểu Hoàng và đàn ông xem mắt thành công, đính hôn mà cũng thấy đó đến đón tiểu Hoàng lấy một . Những hộ sĩ khác trong đơn vị ca đêm, lúc tan ca muộn, đối tượng yêu đều sẽ qua đón một chút. Cô thì một cũng . Vậy mà mỗi nhắc đến đối tượng đó, hình như cô hài lòng."
"Chẳng lẽ khi kết hôn cần gặp mặt nhiều hơn để bồi dưỡng tình cảm ?"
Trước cảm thấy gì, giờ khi tiểu Hoàng gặp chuyện, Thịnh An Ninh mới càng nghĩ càng thấy đúng. Nghe tiểu Hoàng đàn ông đó việc ngay thị trấn, đạp xe qua đây bất quá cũng chỉ mất nửa giờ, thể một cũng tới chứ?
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Thời Huân cũng hiểu, chỉ thể khuyên giải Thịnh An Ninh: "Những chuyện tự nhiên sẽ xử lý, em đừng suy nghĩ nhiều quá."
Thịnh An Ninh gật đầu: "Em , em chỉ là cảm khái một chút thôi. , bên các hung thủ c.h.é.m thương tiểu Hoàng là thế nào ? Thật sự là bệnh tâm thần ?"
Chu Thời Huân thực sự , nhưng chi tiết thì thể : "Hắn khi uống t.h.u.ố.c mới dẫn đến tinh thần thất thường, đó hề bất kỳ bệnh sử nào."
Thịnh An Ninh lập tức hiểu ngay: "Em bảo mà, nhất định là như , những gì chứ?"
Chu Thời Huân tiếp tục đề tài : "Ngày mốt nghỉ ngơi, với Tống Tu Ngôn về chuyện cùng dã ngoại , cũng mua vé tàu cho cô về Kinh Thị năm ngày ."
Nhắc đến chuyện , Thịnh An Ninh cũng phấn chấn hẳn lên: "Vậy chuẩn cho thật , cô bao giờ mới trở , em mua thêm ít quần áo cho cô mới ."
Mặc Mặc một tay nắm tay bố, một tay nắm tay , cúi đầu bước chân nhỏ của .
Thịnh An Ninh cảm giác con trai quá yên lặng, chuyện mà đổi là Chu Chu An An thì chắc chắn sẽ bền bỉ hỏi xem chơi, mua cái gì ăn . Cô cúi đầu Mặc Mặc: "Mặc Mặc, con dã ngoại ?"
Mặc Mặc ngẩng đầu , kiên định lắc đầu: "Không , ."
--------------------