Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1118: Mẹ, anh trai về rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:13:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Triều Dương cũng tính cách kiểu cách: “Nếu về , thì chắc chắn hảo hảo sống qua ngày thôi.”

 

Thịnh An Ninh vui vẻ: “Vậy em nghĩ nhiều hơn là một cô gái, nếu đàn ông về , lúc nào cần nũng thì cứ nũng, lúc nào cần mềm mỏng thì mềm mỏng. Vừa chị ở cửa sổ thấy em đạp xe chở Lục Trường Phong về đấy. Em xem, em là một cô gái, việc tốn sức như nhất định để đàn ông chứ.”

 

Chu Triều Dương “a” một tiếng, gãi gãi đầu: “Lúc đó em nghĩ nhiều như , chỉ nhanh ch.óng về kể với chị chuyện thôi. Chị lúc đó em xong, trong lòng thấy thống khoái bao nhiêu , đúng là quá mà.”

 

Thịnh An Ninh điểm nhẹ trán Chu Triều Dương: “Em đấy, chính là độc lập quá lâu , học cách mềm mỏng một chút. Việc gì của đàn ông thì cứ để .”

 

Chu Triều Dương hì hì vui vẻ.

 

Chu Hồng Vân ở phòng khách gọi ăn cơm, An An giống như cái đuôi nhỏ cũng gọi theo: “Mẹ ăn cơm, cô nhỏ ăn cơm, ăn tai heo nha.”

 

Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương , Chu Thời Huân cùng Lục Trường Phong bên bàn ăn, An An dựa lòng Lục Trường Phong, hớn hở với Thịnh An Ninh: “Mẹ mau ăn .”

 

Thịnh An Ninh chút dở dở , hèn chi con bé quấy đòi tìm cô, hóa là ở đây: “Sao con phiền dượng thế, con như dượng ăn cơm , mau đây, cạnh bố .”

 

An An nhỏ đầu uốn éo, đưa tay ôm lấy Lục Trường Phong: “Muốn dượng bế bế, thích dượng.”

 

Chu Triều Dương tới bên cạnh Lục Trường Phong xuống, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của An An: “Cứ để con bé đây , hiếm khi mới An An nhà thích thế .”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chu Hồng Vân thấy mấy đứa nhỏ khí , tâm tình cũng : “Mau ăn cơm thôi, thật hiếm khi các cháu cùng một chỗ, thế thật .”

 

Thịnh An Ninh trong lòng trút bỏ một tảng đá, nhưng một tảng đá khác đè nặng đến mức chịu nổi, thời tiết ấm lên , cô càng thêm nhớ Mặc Mặc. Tuy rằng mỗi tháng thể gọi điện thoại một , nhưng mỗi thời gian gọi điện ngắn, căn bản mấy câu.

 

Chu Nam Quang mỗi tháng cũng sẽ gửi thư tới, chi tiết về sự trưởng thành của Mặc Mặc, khi còn gửi ảnh chụp, gửi cả chữ thư pháp Mặc Mặc , tranh quốc họa Mặc Mặc vẽ.

 

Thế nhưng những thứ , khi Thịnh An Ninh xem xong, chỉ càng xem càng nhớ.

 

Ngẫm Chu Chu và An An còn hàng ngày ở trường học hỗn ngày tháng, Mặc Mặc thể chữ thư pháp , tranh quốc họa cũng vẽ , trong lòng liền khó chịu. Cái thứ nhỏ thật sự quá hiểu chuyện .

 

Buổi tối, Lục Trường Phong đưa Chu Triều Dương về, khi bọn nhỏ ngủ say, Thịnh An Ninh liền nhịn cùng Chu Thời Huân nhắc tới: “Hay là hỏi bố xem, đưa Mặc Mặc qua đây ở một đoạn thời gian? Sẵn tiện cũng tới thăm Lục Trường Phong.”

 

Ông nội hiện tại nghỉ hưu, tới thì lúc nào cũng thể tới.

 

Chu Thời Huân Thịnh An Ninh nhớ con trai: “Ngày mai hỏi xem, bố đó chẳng trời ấm lên sẽ qua , bên đó nếu bận nữa, chắc chắn sẽ đưa Mặc Mặc qua đây.”

 

Thịnh An Ninh thở dài: “Cũng là ngày nào, mỗi ngày đều nhớ Mặc Mặc, chúng giữ Mặc Mặc đến mùa đông, xem cơ thể con thích nghi , nếu thích nghi thì để con ở . Chúng thể cứ để Mặc Mặc một ở Kinh Thị mãi . Bây giờ còn đỡ, nếu đợi đến lúc học , sẽ nhiều kỳ nghỉ như nữa.”

 

“Cũng Mặc Mặc trách chúng , lúc nào cũng mang em trai em gái theo bên , vứt một con ở Kinh Thị. Ông nội dù đến mấy, cũng là bố mà.”

 

Chu Thời Huân vỗ vỗ vai cô: “Yên tâm , Mặc Mặc sẽ trách chúng , vả chúng cũng cơ hội điều về Kinh Thị mà.”

 

Thịnh An Ninh gì, cô với tính cách của Chu Thời Huân, sẽ chủ động xin về Kinh Thị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1118-me-anh-trai-ve-roi.html.]

……

 

Mấy ngày tiếp theo, Thịnh An Ninh thấy Tiêu Như, nhưng lời đồn đại trong bệnh viện về Tiêu Như vẫn còn đó, đặc biệt là chuyện đứa bé của Giản Thương, mà là của lão Vu thu gom rác.

 

Tin tức quả thực quá bùng nổ, đều còn tâm trí việc, cứ hưng phấn bàn tán suốt.

 

Tiểu Hoàng hộ sĩ cũng ghé sát gần Thịnh An Ninh nhún thuận: “Không ngờ là lão Vu, thật là dọa c.h.ế.t mà. Cái lão Vu đó là một gã quang côn già, bao nhiêu năm nay tìm vợ. Nghe tinh thần lão chút vấn đề, mà điều kiện kén chọn còn khá cao nhé, phụ nữ ở nông thôn mà đầu óc vấn đề tàn tật một chút lão còn thèm lấy . Chẳng ai ngờ , lão cùng với Tiêu Như.”

 

Nghĩ đến đó, cô nhịn mà rùng một cái: “Thật là đáng sợ quá . Trong bệnh viện đều , Tiêu Như vốn định tính kế Giản Thương, ngờ tự hại chính .”

 

Sau đó là mối quan hệ giữa Lục Trường Phong và Tiêu Như, lúc cũng rõ như ban ngày. Hóa Tiêu Như thừa dịp Lục Trường Phong mất trí nhớ dối là hôn thê của , kết quả là Lục Trường Phong kết hôn .

 

Thịnh An Ninh những lời từ , ngẫm Tiêu Như cũng thật đáng buồn, khi cha tính kế, đầu óc cũng trở nên rõ ràng.

 

Tiểu Hoàng hộ sĩ thở dài một : “ đồng cảm với Tiêu Như, chỉ là thấy cô như , vẫn cảm thấy khá khó chịu. Lúc bắt đầu cô là một bao, tại trở nên thế ? Cái Giản Thương là Đường Tăng chắc, cũng đáng để cô trả giá như . Bây giờ cô bây giờ? Chẳng lẽ sinh đứa bé đó ?”

 

Thịnh An Ninh gật đầu: “ đáng, chỉ là mỗi đều tự chịu trách nhiệm cho hành vi của .”

 

Sau đó nhiều ngày cũng thấy Tiêu Như , càng thấy Tiêu Toàn Vinh, ngay cả lão Vu thu gom rác cũng biến mất tăm, ai . Có đoán là Tiêu Toàn Vinh đưa Tiêu Như và lão Vu về quê kết hôn , dù cũng con, ngoài kết hôn thì còn thể nữa?

 

Thịnh An Ninh khả năng. Tiêu Toàn Vinh trở về, e rằng chờ đợi ông là các loại thẩm tra, thể nữa. Còn về phần Tiêu Như và lão Vu , cô cũng rõ ràng lắm.

 

Chỉ sợ là còn mặt mũi nào mà ở đây nữa.

 

Tuy rằng chuyện bát quái của Tiêu Như vẫn còn đó, nhưng cũng chỉ dám lặng lẽ bàn tán riêng tư.

 

Công việc của Thịnh An Ninh cũng trở nên bận rộn hơn. Khoa ngoại não thành lập, Thịnh An Ninh trực tiếp tới khoa ngoại não phụ trách.

 

Cô còn dẫn dắt mấy bác sĩ tuổi đời lớn hơn , giảng giải cho họ một kiến thức mà bình thường họ tiếp xúc tới, còn phân tích về các loại khối u.

 

Thịnh An Ninh bận rộn đến mức sớm muộn về, quên cả thời gian.

 

Chẳng ngờ ngày hôm nay tan tầm, về đến nhà một bất ngờ thật lớn chờ đón cô.

 

Vừa bước cửa thấy Chu Nam Quang đang ở ghế sofa, Thịnh An Ninh cả đều ngẩn . Lần Chu Thời Huân gọi điện thoại, Chu Nam Quang còn một hoạt động tham gia, đợi tham gia xong hoạt động mới qua đây, tới nửa tháng, tới .

 

Thịnh An Ninh kích động đến mức chuyện cũng lưu loát: “Bố, bố, bố tới khi nào ạ?”

 

quanh một vòng, nhưng thấy Mặc Mặc, cũng thấy Châu Châu và An An .

 

Chưa đợi cô kịp mở miệng hỏi, thấy tiếng An An hi hi ha ha, ôm ngang lưng Mặc Mặc, hai đứa như cặp song sinh dính liền từ trong phòng ngủ : “Mẹ ơi, trai về , trai .”

 

--------------------

 

 

Loading...