Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1113: Chúc cô may mắn

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:13:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh nhịn xuống sự thúc giục xé nát nụ mặt Tiêu Như, cũng theo một tiếng: “Vậy thì chúc mừng các , mong chờ uống rượu mừng của cô.”

 

Nói xong, cô còn mang theo nụ đầy khích lệ: “Sang năm là năm Hợi, đứa nhỏ tuổi lợn phúc khí.”

 

Tiêu Như ngẩn một chút, vẫn hiểu hết ý của Thịnh An Ninh là gì, Thịnh An Ninh xoay rời . Đến khi cô cũng mới phản ứng kịp, Thịnh An Ninh là đang chúc phúc sang năm cô thể sinh một đứa con.

 

Chỉ là lời chúc phúc mấy phần chân thành thì .

 

Nghĩ cũng chẳng thể là thật lòng, cô tin Thịnh An Ninh thấy cô và Lục Trường Phong ở cùng một chỗ mà còn thể bình tĩnh như thế, một chút cũng để ý?

 

Thịnh An Ninh là tin lời quỷ quái của Tiêu Như, trừ phi Lục Trường Phong cũng gật đầu thừa nhận.

 

Chỉ là hiện tại Lục Trường Phong ?

 

Thịnh An Ninh kỳ quái, mãi cho đến khi tan tầm cũng thấy Lục Trường Phong. Về đến nhà, Chu Triều Dương ngược về một bước, ở nhà cùng An An và Châu Châu chơi đùa.

 

An An còn vui vẻ khoe với : “Cô nhỏ đón An An tan học, còn mua bánh kem ăn nữa.”

 

Thịnh An Ninh thấy Chu Triều Dương híp mắt, dự đoán cô vẫn thấy những lời lưu ngôn , dù hiện tại cũng chỉ mới truyền bá ở bệnh viện.

 

Đi rửa tay xong tới, cô ôm Châu Châu một chút ôm An An một chút. Sau khi xuống, đợi cô mở miệng, Chu Triều Dương : “Bệnh viện các chị đều đang truyền tai chuyện Tiêu Như tối qua ngủ với Lục Trường Phong ?”

 

Câu hỏi vô cùng đơn giản trực bạch khiến Thịnh An Ninh đều ngẩn một chút, chút kỳ quái: “Em từ ? Tin tức truyền nhanh thế ? mà Triều Dương, em đừng giận .”

 

Chu Triều Dương nhạo: “Em gì mà giận? Chuyện qua thấy giả, nếu là thật, Tiêu Như thật sự cần tốn công sức đại sỉ tuyên truyền như thế, đến mức bọn em ở đơn vị cũng thể thấy.”

 

còn khá bội phục bản lĩnh của Tiêu Như, thể đem những chuyện rác rưởi truyền đến tai cô .

 

Thịnh An Ninh vội vàng gật đầu: “ đúng đúng, chị cũng ý nghĩ , hơn nữa Lục Trường Phong cho dù là mất trí nhớ thì cũng thể vì chút rượu đó mà chuyện quá giới hạn, thực sự hạng như .”

 

Uống rượu xảy ngoài ý , phần lớn là trong lòng sớm ý đồ .

 

Chỉ là đó đổ cho rượu mà thôi.

 

Chu Triều Dương nhún vai: “Em tin, em cũng ngốc đến mức gió bảo mưa. Chưa đến nhân phẩm của Lục Trường Phong thế nào, nếu thật sự xảy chuyện như , Tiêu Như sẽ dùng cách , mà là để Lục Trường Phong tự mặt em cảm thấy áy náy, như thế càng khiến đau lòng hơn ?”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Đến lúc đó, Tiêu Như dùng tư thái của chiến thắng xuất hiện, hơn .

 

Thịnh An Ninh liên tục gật đầu, kinh hỉ Chu Triều Dương: “Được nha, đấy, em bình tĩnh như thế. Phân tích cũng đúng chỗ.”

 

Điểm , cô cũng nghĩ tới nữa.

 

Chu Triều Dương chút kiêu ngạo nâng nâng cằm: “Đó là đương nhiên , con cái Chu gia chúng , nào kém chứ?”

 

Chu Hồng Vân bưng táo rửa sạch , thấy lời của Chu Triều Dương cũng : “ , con cái Chu gia chúng , đếm từng một, đều là những ưu tú xuất sắc nhất.”

 

Nói xong đột nhiên nghĩ đến Chu Bắc Khuynh tranh khí, vội vàng đổi chủ đề: “Ăn táo , ăn táo , một lát cơm sẽ xong ngay, tối nay ăn đơn giản, chỉ ăn chút mì nước thôi.”

 

Buổi tối, Chu Thời Huân trở về, Thịnh An Ninh hỏi Lục Trường Phong ?

 

Chu Thời Huân cũng bất ngờ: “Không ở bệnh viện?”

 

Thịnh An Ninh lắc đầu, đem chuyện xảy ban ngày hôm nay một : “Người , cũng từ lúc nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1113-chuc-co-may-man.html.]

 

Chu Thời Huân lập tức phủ định: “Không thể nào, Lục Trường Phong sẽ vì uống rượu mà gặp chuyện may .”

 

Bọn họ dù cũng chịu qua huấn luyện chuyên nghiệp, chút rượu đó đến mức thể xảy chuyện.

 

Thịnh An Ninh nhíu mày: “Hiện tại chỉ thể tìm Lục Trường Phong mới thể rõ ràng, nhưng mà ?”

 

Chu Thời Huân cũng rõ ràng Lục Trường Phong , dự đoán lẽ là việc: “Phỏng chừng tạm thời việc, đợi trở về sẽ thôi.”

 

Thịnh An Ninh ngờ rằng chờ đợi kéo dài tới tận hai tháng, vẫn chẳng thấy Lục Trường Phong trở về.

 

Cô bắt đầu cảm thấy chút bất an, lá cây bên ngoài đ.â.m chồi nảy lộc, hoa mai mơ đầu xuân cũng đang đua nở, cô nhịn thầm với Chu Thời Huân: "Anh thật sự Lục Trường Phong ? Sao lâu như ?"

 

Chu Thời Huân thật sự : "Anh rõ lắm, cũng tiện tìm ngóng, để tránh hỏng kế hoạch của Lục Trường Phong."

 

Thịnh An Ninh thở dài một tiếng: " cũng thể như , mà đến một lời cũng để , lâu thế ."

 

Nghĩ đến đây cô thấy tủi cho Triều Dương: "Dạo thấy Triều Dương còn vui vẻ như nữa, trong lòng chắc chắn là suy nghĩ . Còn cả cái cô Tiêu Như , ngày nào ở bệnh viện cũng đắc ý lắm, trong viện đều và Lục Trường Phong sẽ kết hôn dịp Ngũ Nhất, cô còn với khác là Lục Trường Phong cùng về nhà lo liệu chút việc."

 

Hơn nữa kể từ khi Lục Trường Phong biến mất, Liễu Cẩm Vân và Tiêu Toàn Vinh cũng đều cả.

 

Dường như điều càng chứng thực cho lời của Tiêu Như.

 

Càng nghĩ càng tức: "Anh cái bộ dạng đắc ý của Tiêu Như , còn ám chỉ với rằng Lục Trường Phong và Liễu Cẩm Vân về Kinh Thị để chuẩn cho hôn lễ."

 

Chu Thời Huân Thịnh An Ninh – con lớn thế mà thỉnh thoảng vẫn lộ một mặt trẻ con: "Yên tâm , Lục Trường Phong nhất định sẽ trở về, cũng sẽ vạch trần lời dối của cô . Trước lúc đó, cứ để cô đắc ý vài ngày. Càng đắc ý bao nhiêu, đến lúc đó càng t.h.ả.m hại bấy nhiêu."

 

Thịnh An Ninh bĩu môi: "Đạo lý thì là như , nhưng những ngày chúng chờ đợi vẫn tức giận mà, a a a, tức c.h.ế.t . thật khuyên Triều Dương tìm một đối tượng khác cho xong, cần Lục Trường Phong nữa."

 

Dĩ nhiên, đây cũng chỉ là lời lúc nóng giận của cô.

 

Buổi tối, Thịnh An Ninh còn mơ thấy nhiều giấc mơ lộn xộn. Cô mơ thấy Tiểu Vãn sắp sinh, cả nhà họ cũng vội vàng trở về, về đến nhà vặn lúc con của Tiểu Vãn đời, là một bé gái trắng trẻo mập mạp, trông xinh .

 

Kết quả, còn kịp vui mừng bế đứa nhỏ thì thấy Tiêu Như m.a.n.g t.h.a.i bụng lớn tới, còn híp mắt cho đây là con của Lục Trường Phong.

 

Thịnh An Ninh dọa cho tỉnh giấc. Rõ ràng là một giấc mơ , vì mơ thấy Tiêu Như mà mất cả hứng.

 

Cũng vì giấc mơ mà sáng dậy tâm tình cô chút nào, buồn bực đến bệnh viện , bắt gặp Tiêu Như đang mặt mày rạng rỡ tới, còn vui vẻ chào hỏi Thịnh An Ninh: "Bác sĩ Thịnh sớm nhé."

 

Dứt lời, cô bỗng nôn một tiếng, bịt miệng chạy thẳng về phía nhà vệ sinh...

 

Thịnh An Ninh ngẩn , đây là tình huống gì ? Tiêu Như m.a.n.g t.h.a.i ?

 

Là diễn kịch nghiện , là thật sự m.a.n.g t.h.a.i ? Nghĩ đến đây cô cảm thấy đau đầu.

 

Tuy nhiên, Tiêu Như chuyện m.a.n.g t.h.a.i ở bệnh viện, dù ở thời đại , cho dù đối tượng thì việc cưới bầu cũng là chuyện đời xem thường.

 

Thịnh An Ninh âm thầm quan sát một chút, Tiêu Như hề vì m.a.n.g t.h.a.i mà vui mừng, trái sắc mặt chút tiều tụy, là do nôn nghén hành hạ là vì lý do nào khác...

 

một điểm thể chứng minh, Tiêu Như thật sự m.a.n.g t.h.a.i , trong bệnh viện cũng đều đang xì xào bàn tán.

 

--------------------

 

 

Loading...