Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1108: Bà nóng nảy rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:13:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Cẩm Vân thấy tên Chu Triều Dương, nháy mắt nổ tung: "Chu Triều Dương? Con gặp cô đúng ? Nếu cô ở đây, chắc chắn sẽ để con tới."
Lục Trường Phong gật đầu: "Gặp , cho nên những gì họ đều là thật, Chu Triều Dương là vợ của con, bà cũng rõ điều đó."
Sắc mặt Liễu Cẩm Vân khó coi lợi hại, nếu thể, bà hận thể bây giờ xông ngoài xé nát mặt Chu Triều Dương, tại cô cứ âm hồn tan như .
Lục Trường Phong tiếp tục nhanh chậm: "Dẫu con cũng từng kết hôn, bà nghĩ bây giờ con còn thể kết hôn với Tiêu Như ? Bất kể con mất trí nhớ , nhưng con con là kết hôn . Con thể vì mất trí nhớ mà vứt bỏ vợ kết tóc để kết hôn với một phụ nữ khác."
Liễu Cẩm Vân hít sâu mấy : "Mẹ đồng ý, cuộc hôn nhân của hai đứa đồng ý."
Lục Trường Phong cũng để ý: "Pháp luật thừa nhận, bà đồng ý cũng cách nào, bà vẫn nên giải thích với Tiêu Như một chút rốt cuộc là chuyện gì ."
Nghe phòng bệnh của Lục Trường Phong một phụ nữ trung niên khí chất tầm thường tới, Tiêu Như đoán ngay là Liễu Cẩm Vân đến. Xong việc tay cô liền vội vàng chạy tới, tới cửa thì đúng lúc thấy lời Lục Trường Phong với Liễu Cẩm Vân.
Tay cầm nắm cửa đẩy , lời của Lục Trường Phong giống như một chậu nước lạnh dội lên đầu cô , cái cảm giác lạnh giá đó cứ thế rơi xuống trong lòng, lạnh đến mức cô thở nổi, cách nào hô hấp.
Liễu Cẩm Vân một nữa nhấn mạnh: "Mẹ cho phép con và Chu Triều Dương ở cùng một chỗ, trừ phi c.h.ế.t."
Lục Trường Phong đây chung sống với thế nào, hiện tại thiết nổi, dù bà náo, trong lòng cũng bất kỳ gợn sóng nào, thậm chí còn lãnh huyết mặt .
Liễu Cẩm Vân quen với việc Lục Trường Phong đối xử với như , tự tiếp tục : "Mẹ mặc kệ con nghĩ thế nào, chỉ cần còn sống, sẽ nhận Chu Triều Dương. Bây giờ con cưới Tiêu Như, nếu con chính là kẻ bạc tình. Hơn nữa con đừng quên, hiện tại con tên Giản Thương, quan hệ gì với đây ."
Tiêu Như chút nổi nữa, nhịn đẩy cửa . Thấy Lục Trường Phong và Liễu Cẩm Vân sang, cô c.ắ.n c.ắ.n môi , mỉm về phía Liễu Cẩm Vân: "Dì, dì tới lúc nào ? Sao tìm cháu ? Ăn cơm ạ? Đã muộn thế , chắc chắn là ăn cơm, cháu đưa dì ăn cơm ."
Khi Liễu Cẩm Vân thấy Tiêu Như, hỏa khí nháy mắt tiêu tan, cũng bày một khuôn mặt tươi : "Tiêu Như , dì cũng tới vội vàng, sợ cháu đang bận nên qua xem Giản Thương ."
Tiêu Như thiết kéo cánh tay Liễu Cẩm Vân: "Cháu đưa dì ăn cơm , đó tới nhà khách nghỉ ngơi một chút, bố cháu cũng ở đó. Mọi chuyện với . Đừng vội giận Giản Thương, ở bệnh viện, tâm tình cũng ."
Liễu Cẩm Vân sâu sắc cảm thán: "Vẫn là con gái tâm lý nha, , chúng ăn cơm ."
Tiêu Như dịu dàng Lục Trường Phong: "Anh đừng giận, dì cũng là hảo tâm, em đưa dì ăn cơm , một hồi em sẽ mang cơm tới cho ."
Liễu Cẩm Vân lườm Lục Trường Phong một cái: "Con xem, con xem Tiêu Như đối xử với con thế nào, nếu con còn lương tâm thì mau ch.óng kết hôn với con bé."
Về chuyện Lục Trường Phong kết hôn, bà lựa chọn quên .
Lục Trường Phong cũng chuyện, bởi vì căn bản rõ ràng.
Tiêu Như kéo Liễu Cẩm Vân khỏi bệnh viện, vẫn đang an ủi Liễu Cẩm Vân: "Dì, dì đừng giận, vốn dĩ là của cháu, chỉ trách cháu quá thích . Nếu cháu kết hôn, lúc đầu cháu chắc chắn sẽ chủ động thích ."
Nói xong còn buồn bã rũ mi mắt xuống: "Nếu thực sự một chút cũng thích cháu, cháu vẫn là nên từ bỏ thôi. Dì, cháu chỉ hy vọng thể khỏe mạnh hạnh phúc là ."
Liễu Cẩm Vân lập tức vui: “Thế ? Cô là một cô gái như , chăm sóc nó lâu như thế, tính là gì đây? Hơn nữa, bây giờ nó tên là Giản Thương, đều sống với phận Giản Thương. Còn việc kết hôn thì quan hệ gì? cho cô , chính là thích cái cô Chu Triều Dương , mà đứa con dâu như thế, thà tức c.h.ế.t còn hơn.”
Tiêu Như nội tình bên trong, còn đang thầm mừng rỡ, nhưng mặt lộ vẻ khó xử: “Như , Giản Thương sẽ thích.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1108-ba-nong-nay-roi.html.]
Liễu Cẩm Vân sa sầm mặt: “Không , sẽ tìm Chu Triều Dương chuyện, chỉ cần cô còn hổ thì sẽ bám lấy con trai nữa.”
Tiêu Như chính là hiệu quả , vui vẻ dẫn Liễu Cẩm Vân ăn cơm, đó về nhà khách gặp Tiêu Toàn Vinh.
Tiêu Toàn Vinh cũng từ bên ngoài trở về, thấy Liễu Cẩm Vân và Tiêu Như ở cùng thì khá kinh ngạc: “Cẩm Vân, bà đến khi nào ? Ăn cơm ?”
Liễu Cẩm Vân cũng mỉm: “Đều là bạn cũ cả , còn khách khí thế, ông với Giản Thương kết hôn với Tiêu Như, nên nhanh ch.óng đến xem .”
Nhắc đến chuyện , Tiêu Toàn Vinh thở dài: “Nếu thật sự thì thôi , như con gái nhà chúng gả bằng.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Liễu Cẩm Vân đồng ý: “Sao thể tính là thôi ? thấy Tiêu Như thiện cảm, là con gái ông, càng thích hơn. Nếu Tiêu Như thể con dâu , đó đúng là phúc khí mấy đời tu .”
Tiêu Toàn Vinh gì, lát cùng Liễu Cẩm Vân tán gẫu chuyện khác.
……
Chu Triều Dương đang lúc thì thấy tìm, là đang đợi ở phòng trực ban ngoài cửa lớn.
Cô thấy kỳ lạ, nào đến tìm .
Cô thời gian dài như , Thịnh An Ninh và Chu Hồng Vân cũng từng đến tìm cô, bởi vì trong căn cứ rộng bao nhiêu, tìm đợi nửa ngày.
Người thông báo cũng rõ ràng, cô chỉ thể đạp xe đạp thong thả cửa.
Từ xa thấy Liễu Cẩm Vân mặc áo khoác dài màu đen ngoài phòng trực ban, tự mang một cỗ tư thái ung dung, qua đường đều nhịn hai mắt.
Chu Triều Dương cũng hiểu mục đích Liễu Cẩm Vân tìm , trong lòng tức khắc cảm thấy m.á.u nóng sôi trào, bàn đạp xe cũng đạp nhanh hơn mấy phần.
Lao đến mặt Liễu Cẩm Vân, một tiếng “kít” phanh xe , cô cũng xuống xe mà yên, một chân chống đất, một chân đạp bàn đạp, Liễu Cẩm Vân từ cao xuống: “Bà tìm ?”
Liễu Cẩm Vân nhíu mày, động tác thô lỗ của Chu Triều Dương: “Cô chính là chuyện với như thế ?”
Chu Triều Dương nhạo: “Bà là ai chứ? Thế nào? gặp bà còn dập đầu thỉnh an chắc?”
Liễu Cẩm Vân khí kết: “Chu Triều Dương, cô còn chút giáo d.ụ.c nào hả?”
Chu Triều Dương : “Có, nhưng chỉ dành cho con thôi. Hơn nữa lúc Lục Trường Phong cũng từng với , gặp bà cứ việc lờ , dù bà cũng chẳng coi gì. Chỉ là , hôm nay bà hạ đến đây tìm gì?”
Liễu Cẩm Vân tức đến vẹo cả mũi, hừ lạnh hai tiếng: “ hy vọng cô tránh xa Lục Trường Phong một chút, một cô gái cũng nên giữ thể diện, nó bây giờ cần cô nữa , cô còn sán gần gì, cha cô dạy cô như thế ?”
Nhắc đến cha , Chu Triều Dương liền hỏa đại: “Bà lấy tư cách gì mà chuyện với ? Bà nếu bản lĩnh thì giáo d.ụ.c con trai bà . Sao nào, Lục Trường Phong mất trí nhớ cũng vẫn ở bên , bà nóng nảy ?”
--------------------