Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1107: Mất trí nhớ cũng đã nhận định cô ấy
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:13:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh liên tục gật đầu: “ , Chu Thời Huân cũng như thế, chỉ là hiện tại căn bản tra rốt cuộc là ai ở lưng chuyện . Dù đây cũng Kinh Thị, chúng đối với những ở tỉnh thành cũng quen thuộc.”
Chung Nguyên là một cô gái chính trực, lúc tức giận: “Sao thể như chứ, loại công tích mà cũng cướp, đây chính là dùng mạng đổi về.”
cô chút vui mừng: “Dù nữa, Lục Trường Phong còn sống là , nghĩ cách để chân tướng, đó ở cùng một chỗ với Triều Dương. Triều Dương sẽ vất vả như nữa.”
Tống Tu Ngôn lắc đầu: “E rằng dễ dàng như , nhưng còn sống luôn là điều .”
Khi đang chuyện, Chu Thời Huân cũng trở về, Thịnh An Ninh lấy ảnh của Mặc Mặc cho xem. Chu Thời Huân một chút, cũng biểu cảm gì qua, đó thu , đưa cho Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh chút tức giận, nhận lấy bì thư trở về phòng cất ngăn kéo, trong lòng nghĩ, quả nhiên phụ t.ử tình thâm là đáng tin mà, con cái lâu như gặp, lão cha thấy ảnh chụp chẳng lẽ nên kích động một chút ? Vậy mà một điểm biểu cảm cũng .
Trong lòng thầm một phen, cô mới hì hì ngoài, cùng bọn Chung Nguyên ăn cơm tối.
Tống Tu Ngôn và Chu Thời Huân cũng đang chuyện về sự việc của Lục Trường Phong, ý kiến của hai họ là nhất trí, ngoài việc lấy công huân của Lục Trường Phong để thăng chức.
Mà bên tỉnh Cam , cách Kinh Thị mười vạn tám nghìn dặm, bên động tác nhỏ gì, cấp cũng cách nào những chuyện .
Tống Tu Ngôn còn lo lắng: “Nếu chúng động tĩnh quá lớn, bên , liệu trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t Lục Trường Phong ?”
Chu Thời Huân lắc đầu: “Bọn dám, g.i.ế.c c.h.ế.t ai cũng đừng hòng sống yên , cùng lắm đến lúc đó sẽ đẩy chuyện sang phương diện tình cảm. Bởi vì tình cảm nên để Lục Trường Phong khôi phục ký ức, những thứ khác bọn đều sẽ mờ . Đợi chuyện thực sự bại lộ, chắc chắn còn thể phát huân chương cho Lục Trường Phong.”
Tống Tu Ngôn nhịn c.h.ử.i thề một câu, nhưng cũng nản lòng: “ cũng sẽ tìm chút quan hệ xem .”
Buổi tối, đợi Tống Tu Ngôn và Chung Nguyên , bọn nhỏ cũng ngủ, Chu Thời Huân theo Thịnh An Ninh trở về căn phòng: “Ảnh của Mặc Mặc ? Cho xem chút.”
Thịnh An Ninh thấy thật kỳ lạ, nhưng vẫn từ ngăn kéo lấy ảnh chụp đưa cho : “Em còn tưởng nhớ Mặc Mặc chứ. Lúc nãy xem ảnh chẳng phản ứng gì cả.”
Chu Thời Huân lên tiếng, ở cạnh giường, cầm lấy ảnh chụp tỉ mỉ xem, ánh mắt lâu từng dời .
Thịnh An Ninh lúc mới hậu tri hậu giác phản ứng , nhớ con, chỉ là vì ở đó, luồng tình cảm luôn áp lực đè nén.
…
Trong phòng bệnh của Lục Trường Phong, Liễu Cẩm Vân sa sầm mặt : “Con thế nào ? Lại thương ? Hơn nữa tại đồng ý bây giờ kết hôn với Tiêu Như? Con xem là một cô gái, ngày ngày chăm sóc con như thế, con đến một danh phận cũng cho cô , con để cô thế nào?”
Lục Trường Phong tựa cạnh giường, mặt cũng biểu cảm gì, bất kể Liễu Cẩm Vân cái gì, cũng phản hồi.
Liễu Cẩm Vân cũng tức giận, sắp xếp cô gái khác cho thì cần, cứ nhất quyết tự tìm cái cô Chu Triều Dương . Vì Chu Triều Dương, tiếc cùng bà trở mặt quyết liệt, còn vì để cho Chu Triều Dương thêm một chút tài sản mà vội vội vàng vàng kết hôn, đem tòa nhà cũ ở Kinh Thị đều cho Chu Triều Dương hết.
Cái phụ nữ đó gì , khiến đến cả ruột cũng cần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1107-mat-tri-nho-cung-da-nhan-dinh-co-ay.html.]
Hiện tại, mất trí nhớ, bà nghĩ cơ hội tới, vặn cô gái tên Tiêu Như thích , chỉ cần thể chia rẽ và Chu Triều Dương, cưới ai cũng thành vấn đề.
Kết quả, Lục Trường Phong khi mất trí nhớ, tính tình vẫn thối như , vẫn cứng đầu như thế.
Liễu Cẩm Vân nhớ tới là hận đến nghiến răng nghiến lợi: “Rốt cuộc con cái gì? Trước chính là như , bây giờ vẫn là như , là ruột của con, con xem nào đối đãi với ruột như thế .”
“ chẳng trông mong gì thể hiếu thảo với , dù cũng giống hệt cha , đều là hạng lương tâm. thì chỉ hy vọng sống , một gia đình của riêng . Tiêu Như là cô gái bao, chê mất trí nhớ, cũng chẳng chê quên hết chuyện , tình nguyện ở bên cạnh chăm sóc . Anh còn cái gì nữa?”
“Người là một cô gái thanh bạch, chăm sóc như thế, theo đến tận nơi hẻo lánh . Nếu chút lương tâm thì nên kết hôn với cô . Hiện giờ sức khỏe , cũng thể lĩnh giấy chứng nhận kết hôn . Như cô chăm sóc cũng chịu những lời tiếng .”
“Giản Thương...”
Lục Trường Phong đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc lẹm chằm chằm Liễu Cẩm Vân: “Giản Thương? thật sự tên là Giản Thương ?”
Liễu Cẩm Vân nghẹn lời một chút, trợn mắt Lục Trường Phong: “Anh còn tên là gì nữa? Chẳng qua cũng chỉ là một cái tên, còn gọi là gì?”
Lục Trường Phong lạnh: “Vậy Lục Trường Phong là ai? chỉ là mất trí nhớ, tại đổi tên của ? Hơn nữa bà cũng khi mất trí nhớ kết hôn, tại còn sắp xếp một vị hôn thê cho ? Bà là coi thành cái gì?”
Liễu Cẩm Vân ngẩn , bà tới vội vàng, còn kịp gặp Tiêu Toàn Vinh lao thẳng đến bệnh viện, bà cứ tưởng Tiêu Toàn Vinh chỉ phát hiện Chu Triều Dương cũng ở đây, ngờ Lục Trường Phong hết .
Rất nhanh bà bình tĩnh , nhíu mày Lục Trường Phong: “Anh chất vấn như gì? là , thể hại con ? Anh ai linh tinh ? Nếu thật sự kết hôn , thể sắp xếp vị hôn thê cho ? Chẳng lẽ thế nào là một chồng một vợ ?”
“Bây giờ mất trí nhớ, chắc chắn sẽ kẻ thừa cơ đục nước béo cò. Anh thể hoài nghi bất cứ ai, nhưng hoài nghi . là của , thể hại ?”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Lục Trường Phong chằm chằm Liễu Cẩm Vân đang ngừng né tránh ánh mắt khi chuyện: “ tin là mất khả năng phán đoán, chỉ mất trí nhớ chứ ngốc. nhờ điều tra hồ sơ của ở thành phố Kinh, đến lúc đó tự nhiên sẽ câu trả lời.”
Liễu Cẩm Vân bỗng phắt dậy: “Rốt cuộc ý gì? Đến mà cũng tin tưởng như ? Người khác tùy tiện vài câu là tin ngay đúng ? Được, như , cũng sẽ với lãnh đạo của , rằng coi gì cả.”
“Anh mất trí nhớ nên nhớ nuôi nấng khôn lớn thế nào, thể quên hết thứ, giờ đối xử với như , đúng là chẳng chút lương tâm nào.”
“Anh thừa nhận cũng , nhưng thể phụ lòng Tiêu Như. Người chăm sóc thế nào, chẳng lẽ thấy một chút nào ? Cho dù là một hòn đá thì cũng sưởi ấm chứ?”
“Tóm , và Tiêu Như bắt buộc kết hôn.”
“Nếu đồng ý, sẽ tự tìm lãnh đạo hiện tại của các để chuyện, xem ông mặc kệ .”
Lục Trường Phong đột nhiên rộ lên, chỉ là ý chạm đến đáy mắt, gằn từng tiếng: “ kết hôn , vợ của tên là Chu Triều Dương. Nếu phạm tội đa thê, ý kiến. Chỉ là hậu quả , ai sẽ gánh vác đây?”
--------------------