Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1106: Bàn tính gõ thật là tinh vi

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:13:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Như vẫn cảm thấy yên lòng: “Bố, con cứ thấy như sắp chuyện gì xảy .”

 

Tiêu Toàn Vinh nghĩ : “Có thể xảy chuyện gì chứ? Cái t.h.u.ố.c đó con cho uống ? Chẳng qua chỉ là chuyện tình cảm nam nữ, ai thể truy cứu? Chỉ cần hai đứa kết hôn thì còn thể xảy chuyện gì nữa.”

 

Tiêu Như vẫn còn chút nghi hoặc: “Bố, bố thật sự chỉ vì con hạnh phúc nên mới ?”

 

Sắc mặt Tiêu Toàn Vinh trầm xuống: “Cái đứa trẻ , lẽ nào bố còn tư tâm khác ? Bố chỉ con là con gái, cũng lớn tướng , khó khăn lắm mới gặp thích, bố đương nhiên là hy vọng con thể hạnh phúc.”

 

Tiêu Như thêm gì nữa, dù ấn tượng của bố trong lòng cô vẫn luôn là trầm , thích việc theo quy định.

 

……

 

Buổi chiều ngày hôm , Thịnh An Ninh tan ca về nhà, ngờ Tống Tu Ngôn và Chung Viện cũng ở đó. Hai mới đính hôn trông diện mạo thật khác hẳn, tinh thần vô cùng phấn chấn.

 

Thịnh An Ninh vẫn khá kinh ngạc: “Hôm còn chắc các bạn sắp về , ngờ hôm nay thấy mặt, đến lúc nào ?”

 

Chung Viện : “Vừa đến lúc trưa, về nhà thu dọn một chút là vội vàng qua đây ngay, sợ cô nhớ Mặc Mặc.”

 

Vừa lấy một phong thư đưa cho Thịnh An Ninh: “Đây là ảnh của Mặc Mặc.”

 

Thịnh An Ninh kịp hàn huyên, nóng lòng mở , từ bên trong lấy mười mấy tấm ảnh, tiên vội vàng quét qua một lượt. Có ảnh chụp riêng Mặc Mặc, còn ảnh Mặc Mặc lúc đang chữ lớn, cũng ảnh chụp ở công viên. Ngoài còn ảnh chụp chung với bác Chu Nam Quang và .

 

Cậu nhóc dường như cao lên một chút, đang cầm b.út lông băng ghế nghiêm túc chữ, giấy một chữ “Xuân” rồng bay phượng múa.

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc thôi: “Đây là do Mặc Mặc nhà ? Sao thế .”

 

Chu Hồng Vân cũng ghé sát xem ảnh, xem cảm thán: “Mặc Mặc về đó hình như cao hơn mà cũng béo hơn một chút .”

 

Chung Viện liên tục gật đầu: “Cao thì rõ, nhưng đúng là béo lên một chút. Bác Chu đặt sữa, bữa nào cũng thịt, còn nhờ quan hệ mua tôm lớn nữa. Cái mặt nhỏ của Mặc Mặc bằng mắt thường cũng thấy tròn trịa hơn một vòng.”

 

Thịnh An Ninh đỏ mắt ảnh con trai, thật hận thể kéo từ trong ảnh để ôm c.h.ặ.t lòng.

 

Chung Viện ở bên cạnh an ủi: “Thật đấy, Mặc Mặc ở nhà lắm, về đến nơi là khỏi bệnh ngay. Bác Chu ngày nào cũng đưa thằng bé chơi, còn đến cả trung tâm hoạt động, giờ thằng bé là bảo bối ở trong đó đấy, ai cũng bận rộn mang đồ ăn ngon cho Mặc Mặc. Kẹo, thịt khô, chocolate, lúc đến nhà cô, Mặc Mặc còn bảo mang một túi lớn về đây .”

 

Nói đoạn, cô từ trong túi xách mang theo lấy một cái bọc vải, bên trong đựng đủ loại kẹo, chocolate, mứt sơn tra, thịt khô, còn mấy gói bánh quy: “Những thứ đều là Mặc Mặc bảo mang về cho , là cho và em trai em gái ăn.”

 

Chung Viện xong còn cảm thán: “Lúc đó chúng sắp về, Mặc Mặc bận rộn lắm, chạy khắp phòng tìm đồ để nhờ chúng mang cho . Mẹ xem xong đều cảm động, đứa trẻ mới tí tuổi đầu mà hiếu thảo .”

 

thế, trực tiếp nước mắt của Thịnh An Ninh rơi xuống. Đứa trẻ quá hiểu chuyện thường vui vẻ trọn vẹn.

 

càng tự trách thôi: “Đều tại , để Mặc Mặc rời xa chúng .”

 

Chung Viện vội vàng an ủi: “Chị dâu, chị đừng buồn , chị xem giờ Mặc Mặc chẳng , chỉ cần khỏe mạnh là hơn bất cứ thứ gì. Hơn nữa bác Chu đợi nghỉ hè thời tiết , bác sẽ đưa Mặc Mặc đến thăm . Bác chắc chắn là nhớ Mặc Mặc .”

 

Chu Hồng Vân cũng lau nước mắt, ảnh, : “Tốt quá, Mặc Mặc của chúng thật sự lớn , xem , trai quá. Đợi nghỉ hè thằng bé đến, còn với chúng nữa đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1106-ban-tinh-go-that-la-tinh-vi.html.]

 

Chung Viện : “Cô ơi, cô , Mặc Mặc với thì còn với ai nữa? Yên tâm , vả nghỉ hè chẳng cũng nhanh .”

 

Thịnh An Ninh kiềm chế cảm xúc, cẩn thận cất kỹ những tấm ảnh, Chung Viện: “Hai khi nào thì kết hôn?”

 

Chung Nguyên Tống Tu Ngôn một cái: "Ngũ Nhất, đến lúc đó bố Tu Ngôn đều tới, bà nội tuổi cao nên bà sẽ đến, đợi khi nào chúng kỳ nghỉ thì sẽ về thăm bà một chuyến."

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc: "Chẳng nhanh sẽ tới ? Sắp đến tháng Ba còn gì."

 

Chung Nguyên gật đầu: "Ừ ừ, đúng là nhanh, chủ yếu là tuổi của hai chúng đều còn nhỏ nữa, đơn xin kết hôn nộp lên từ lúc , giờ cũng phê duyệt ."

 

Thịnh An Ninh vẫn vui vẻ: "Vậy thì chúc mừng hai thật , cuối cùng cũng chờ đến ngày mây tan trăng sáng. Còn nhà cửa thì ? Khu nhà tập thể nhà mà hai xin cũng ở khu Tây của chúng ?"

 

Tống Tu Ngôn lắc đầu: "Không nhất định, hiện tại nhà ở khu Bắc sẽ nhiều hơn một chút, khả năng sẽ phân đến khu Bắc, sẽ cố gắng xin, nếu bên nhà trống thì sẽ xin ở bên ."

 

Thịnh An Ninh liên tục gật đầu: " đúng đúng, đến lúc đó chúng hàng xóm, hai con , thể để An An và Chu Chu dẫn bé chơi."

 

Chu Hồng Vân cũng thấy : "Chính là , ở gần cũng dễ bề chăm sóc. Được , cứ trò chuyện , nấu cơm. Hai mới về, hôm nay thế nào cũng ăn một bữa mì đón gió. sẽ thêm hai loại nước sốt."

 

Chung Nguyên chút ngại ngùng: "Cô, đừng phiền phức quá, cứ đơn giản là ạ."

 

Đợi Chu Hồng Vân bếp, Tống Tu Ngôn ngập ngừng một lát hỏi Thịnh An Ninh: "Chị dâu, lúc chúng tàu hỏa, ở tỉnh lỵ một phụ nữ lên tàu, trông giống của Lục Trường Phong."

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc: "Liễu Cẩm Vân? Đi cùng một chuyến tàu với hai ?"

 

Tống Tu Ngôn gật đầu: "Sau khi xuống tàu chúng xe của đơn vị qua đây luôn, , chắc chắn sẽ lầm . Bà đến đây gì? Có tin tức của Lục Trường Phong ?"

 

Thịnh An Ninh cũng tin rằng Tống Tu Ngôn nhất định sẽ nhận nhầm , não bộ của những đều lợi hại, chỉ cần là gặp mặt một , đến thứ hai đều thể nhận .

 

Suy nghĩ một chút, cô vẫn đem chuyện của Lục Trường Phong ở bên .

 

Tống Tu Ngôn cũng cảm thấy thể tưởng tượng nổi: "Mất trí nhớ? Bên cạnh còn một vị hôn thê? Lãnh đạo cấp cũng thông báo cho gia đình , gặp chuyện, tại Triều Dương ?"

 

Chung Nguyên càng cảm thấy hoang đường: "Sao thể như , còn sống mà thông báo cho vợ, ngược còn sắp xếp cho một vị hôn thê, cho dù mất trí nhớ cũng thể bắt nạt như thế chứ. Rốt cuộc là thế nào? Triều Dương tìm lãnh đạo của họ để chuyện ?"

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: "Không , bởi vì tìm ai cả, Lục Trường Phong sắp xếp thực hiện nhiệm vụ khác, đổi lãnh đạo , cấp chắc chắn sẽ ."

 

Chung Nguyên vẫn nghĩ thông: "Nếu , bọn họ gì chứ?"

 

Thịnh An Ninh thở dài một tiếng: " cũng đây, giờ của Lục Trường Phong còn đến nữa, càng thêm náo nhiệt ."

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Tống Tu Ngôn nhíu mày: "Vậy thì chính là chiếm đoạt công lao của Lục Trường Phong, dù hiện tại mất trí nhớ, tùy tiện cho một phận để sống là . Nếu đúng là như , bọn họ chắc chắn sẽ khiến Lục Trường Phong cả đời cũng nhớ ."

 

--------------------

 

 

Loading...