Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1100: Hóa ra đã có âm mưu từ trước

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:12:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Như tâm trạng càng thêm sa sút: “Bố, bố xem của Giản Thương đều phận của , tại chịu ? Bà cũng kết hôn vợ , tại còn giấu giếm?”

 

Tiêu Toàn Vinh quanh hai bên, thấp giọng quát bảo ngưng : “Câm miệng, con cái gì đó? Những lời thể tùy tiện lung tung ?”

 

Tiêu Như chút mệt mỏi, cũng giấu giếm nữa: “Bố, bố đều hết , Giản Thương vốn tên là Lục Trường Phong, vợ của cũng đang ở đây?”

 

Tiêu Toàn Vinh nhíu mày Tiêu Như: “Con ý gì? Con gặp bọn họ ?”

 

Trong lòng Tiêu Như cảm thấy lạnh lẽo, quả nhiên cha cô nhiều hơn những gì cô nghĩ: “Cho nên, Chu Triều Dương thực sự là vợ của Lục Trường Phong, bố đồng ý cho con hôn thê của Giản Thương, cũng là bởi vì con vài phần giống Chu Triều Dương? Có lẽ từ sớm hơn đó, lên kế hoạch cho tất cả chuyện ?”

 

Tiêu Toàn Vinh đột nhiên giận dữ: “Con câm miệng! Tiêu Như, con đang bậy bạ cái gì đó? Nếu con còn cùng Giản Thương sống , thì hãy quên hết những lời .”

 

Tiêu Như ngờ đoán đúng . Trước đây cô vẫn thông suốt , cha vốn luôn cứng nhắc, chỉ cần cô thêm vài câu với đồng chí nam là sẽ lên tiếng nhắc nhở, tại đồng ý để cô giả mạo hôn thê của Giản Thương, ở bên cạnh .

 

Hóa âm mưu từ .

 

thể tin nổi mà cha : “Bố, thật sự là như ? Bố sớm phận thật sự của Giản Thương? Cũng kết hôn gia đình? Còn cùng hùa lừa con?”

 

Tiêu Toàn Vinh nhíu mày: “Được , việc gì con đừng nghĩ ngợi lung tung, sự việc như con nghĩ , con cứ cùng Giản Thương sống cho . Trước là ai còn quan trọng nữa. Phải nhớ kỹ Lục Trường Phong đây hy sinh . Người con quen hiện tại là Giản Thương, là vị hôn phu của con. Mẹ cũng công nhận con.”

 

Tiêu Như vẫn thể tiếp nhận: “Bố, vạn nhất một ngày Giản Thương nhớ thì ?”

 

Tiêu Toàn Vinh hừ lạnh: “Anh nhớ , t.h.u.ố.c đưa cho con, con cho ăn ? Nhớ kỹ để ăn đúng giờ.”

 

Tim Tiêu Như thắt : “Viên t.h.u.ố.c đó ? Chẳng lẽ t.h.u.ố.c đó để điều trị việc tim Giản Thương thoải mái ? Bố, t.h.u.ố.c đó là t.h.u.ố.c gì?”

 

Tiêu Toàn Vinh chút nhẫn nại: “Con nhớ cho ăn đúng giờ là . Có những chuyện cho con cũng là vì cho con thôi.”

 

Máu Tiêu Như trong nháy mắt đông cứng , cô viên t.h.u.ố.c tuyệt đối đơn giản như , tuy rằng cha cô thừa nhận, nhưng cô trong chuyện chắc chắn che giấu âm mưu thể cho ai .

 

Tiêu Toàn Vinh đồng hồ: “Bố nhà khách , buổi trưa gặp mấy bạn, con tự suy nghĩ cho kỹ, đừng để ưu thế biến thành liệt thế.”

 

Tiêu Như đờ đẫn gật đầu, đợi khi cha rời , một cô thất hồn lạc phách trong vườn hoa, chiếc ghế dài lạnh giá khiến não bộ cô tỉnh táo hơn ít, nhưng tâm trí đang giằng xé dữ dội.

 

thể hại Giản Thương, nhưng nếu để trở Lục Trường Phong, thì cô là cái gì?

 

Cuối cùng cô vẫn đưa quyết định, cô giữ Giản Thương , sẽ để trở Lục Trường Phong.

 

……

 

Buổi tối Thịnh An Ninh với Chu Thời Huân chuyện Tiêu Toàn Vinh đến: “Cha của Tiêu Như vẻ dễ chuyện, nhưng em cảm thấy tâm cơ thâm trầm.”

 

Chu Thời Huân hề ngạc nhiên chút nào: “Có thể leo lên đến vị trí của ông , nếu dựa năng lực, thì cũng là cực kỳ am hiểu ở những phương diện khác. Làm thể đơn giản .”

 

Thịnh An Ninh hiểu nổi: “Vậy xem lá gan của bọn họ quá lớn ?”

 

Chu Thời Huân phân tích cho Thịnh An Ninh: “Có lẽ tất cả đều là do bọn họ thiết kế sẵn, thể để tên Lục Trường Phong thực sự biến mất khỏi thế giới, cũng thể để tiếp tục sống với phận Lục Trường Phong. Hơn nữa thế giới giống nhiều, chỉ cần ông , những bên cạnh , thì ai thể chứng minh là ai?”

 

“Bọn họ tới căn cứ, cũng Lục Trường Phong sẽ gặp Triều Dương, gặp chúng , nhưng trái chỉ mấy chúng phận thật sự của , cách nào chứng minh là Lục Trường Phong.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1100-hoa-ra-da-co-am-muu-tu-truoc.html.]

“Cho nên, ở trung gian , còn mấu chốt mà chúng thể bỏ qua.”

 

Thịnh An Ninh nhất thời phản ứng kịp: “Ai cơ?”

 

Chu Thời Huân cân nhắc một chút: “Mẹ của Lục Trường Phong, Liễu Cẩm Vân.”

 

Thịnh An Ninh “a” một tiếng, cô đều quên mất của Lục Trường Phong , nếu Chu Thời Huân tên bà , cô căn bản nhớ Lục Trường Phong tên là gì.

 

“Chẳng lẽ bà Lục Trường Phong còn sống? Còn chuyện mất trí nhớ?”

 

Chu Thời Huân gật đầu: “Chỉ mới thể khiến Lục Trường Phong tin tưởng lời của đều là thật, cũng thể khiến những khác tin tưởng, bởi vì bà ruột của Lục Trường Phong.”

 

Thịnh An Ninh thật lâu thấy cái tên , càng khi Liễu Cẩm Vân và Lục Kiến Sâm ly hôn thì ? Hình như là sống ở kinh thành.

 

Bởi vì Liễu Cẩm Vân c.h.ế.t sống đồng ý Lục Trường Phong và Chu Triều Dương ở bên , ngay cả hôn lễ của hai cũng tham dự. Mà Lục Trường Phong và Chu Triều Dương hỏa tốc kết hôn, cũng là để đem bộ bất động sản trong tay đưa cho Chu Triều Dương.

 

Chỉ chuyện , tình cảm con vốn nhiều lắm , e rằng càng là hỏng đến mức một chút bóng dáng cũng còn.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Sao là Liễu Cẩm Vân tăm của Lục Trường Phong chứ.

 

Thịnh An Ninh là nghĩ thông: “Sao chúng một chút gì nhỉ? Chẳng lẽ là cố ý giấu chúng ? Chỉ thông báo cho Liễu Cẩm Vân?”

 

Chu Thời Huân gật đầu: “Nên là như , mắt cần xen , xem bọn họ gì.”

 

An An cảm thấy kỳ quái, hai ngày nay bố và cứ luôn đóng cửa ở trong phòng thầm, bé ghế nhỏ đợi một hồi lâu, thấy bố vẫn , liền đát đát đát chạy tới, sức vỗ cửa: “Mẹ ơi, ơi, bố ơi, chơi với An An , chơi với An An, An An giận đó.”

 

Thịnh An Ninh , bế An An lên: “Tiểu nha đầu, suốt ngày cái tính ghen tuông lớn như , và bố chuyện một hồi cũng ?”

 

An An bĩu môi, vui: “Phải chuyện với An An, An An cũng tán gẫu.”

 

Chu Hồng Vân ở một bên : “Các cháu mau bồi cái đồ tiểu hóng hớt , suốt ngày thật là nghẹn đến hỏng . Nhanh ch.óng khai giảng là , hôm nay hỏi , nhà trẻ qua rằm tháng Giêng là thể đưa , cũng còn mấy ngày nữa.”

 

An An lắc đầu nhỏ: “Không nhà trẻ, nhớ Mặc ca ca , ơi, chúng Mặc ca ca .”

 

Thịnh An Ninh là nan giải: “Mẹ cũng nhớ Mặc ca ca mà, thế nhưng và bố bây giờ còn , đợi khi nào nghỉ phép dài ngày mới thể.”

 

An An rõ: “Vậy khi nào trở về, An An thật nhớ Mặc ca ca quá. Nhớ đến mức ăn cơm luôn .”

 

Thịnh An Ninh điểm điểm cái đầu nhỏ của bé: “Mẹ thấy con vì nhớ Mặc ca ca mà ăn cơm, là học thì .”

 

Chu Hồng Vân đột nhiên nhớ : “Tống Tu Ngôn và Chung Ngoãn bọn họ cũng nên trở về chứ?”

 

Chu Thời Huân thì rõ: “Qua rằm tháng Giêng là thể tới .”

 

Thịnh An Ninh khá vui vẻ: “Vậy thật quá, còn từng với Chung Ngoãn, mang mấy tấm ảnh của Mặc Mặc về.”

 

Đang lúc chuyện, đang gõ cửa, tiếng tạm nghỉ lễ phép, khiến Thịnh An Ninh chút nghi hoặc: “Sẽ là ai nhỉ?”

 

--------------------

 

 

Loading...