Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1099: Đến mẹ ruột anh còn đứng về phía em, em sợ cái gì
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:12:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Như thể vui cho , bởi vì Giản Thương bao giờ về cô , thế mà khen ngợi cô mặt cha , chắc chắn là hài lòng với sự chăm sóc của cô trong suốt thời gian qua.
Mẹ đúng, con đều là động vật tình cảm, chỉ cần ở cùng lâu thì đều sẽ tình cảm thôi. Cô tận tâm tận lực chăm sóc như , thể cảm nhận chút nào. Cho dù là một tảng đá, ủ lâu như cũng nóng lên, huống chi là lòng .
Tiêu Toàn Vinh con gái một cái, sang Lục Trường Phong, : "Vậy thì , thấy tình cảm của hai đứa như , bác cũng yên tâm. Trước khi mất trí nhớ, cháu đối xử với Tiêu Như lắm. Sau khi mất trí nhớ quá lạnh nhạt với con bé. Bác còn đang nghĩ nếu cháu mất trí nhớ mà tính nết đổi, thể chấp nhận con bé, thì hôn sự thôi cũng . Dù hiện tại cháu đang mất trí nhớ, đối với và sự vật xung quanh đều xa lạ, thể chấp nhận cũng là bình thường."
Đáy mắt Lục Trường Phong chút gợn sóng: "Không thể chấp nhận, chỉ là vẫn còn chút thích ứng."
Tiêu Toàn Vinh gật đầu: "Chậm rãi sẽ thôi, bác và Tiêu Như đều xem trọng cháu. Công việc bên cháu cũng cần lo lắng, bác cũng nhờ sắp xếp cho cháu một công việc nhàn hạ ."
Lục Trường Phong ý kiến gì: "Cứ theo bác Tiêu sắp xếp ạ."
Tiêu Toàn Vinh rộ lên: "Bác và cháu cũng coi như quen nhiều năm, cháu và Tiêu Như cũng coi như thanh mai trúc mã, bác chắc chắn sẽ hại cháu ."
Lục Trường Phong gì, chỉ là khi nhắc đến , lông mày nhíu . Đối với đó, vô cùng xa lạ, thậm chí còn chút bài xích, nhưng bà thể đưa những bức ảnh lúc nhỏ của , còn cả những bức ảnh khi trưởng thành.
Trong ảnh quả thực đúng là , khiến thể tin.
Cũng chính vì tin phụ nữ đó là , nên mới tin lời họ rằng Tiêu Như là hôn thê của .
Tiêu Toàn Vinh thấy Lục Trường Phong nhíu mày, thích nhắc đến . Tuy rằng mất trí nhớ, nhưng vẫn theo bản năng bài xích ruột của chính .
Ông vội vàng khuyên bảo: "Mẹ cháu tất cả những chuyện cũng đều là vì cho cháu thôi, thể là phương thức sai, nhưng cháu cha nào mà chẳng yêu thương con cái của ."
Ông còn thở dài một tiếng: "Giống như hai đứa đến đây, bác vốn hy vọng cháu và Tiêu Như thể Kinh Thị hoặc Thượng Hải, nhưng hai đứa cứ tới đây. Nơi điều kiện gian khổ, hai đứa khả năng cả đời đều ở đây, nhưng chỉ cần hai đứa thể sống , cha như chúng bác chỉ thể đồng ý."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Tiêu Như còn , chỉ thể để Tiêu Toàn Vinh ở phòng bệnh bầu bạn với Lục Trường Phong: "Cha, cha ở với Giản Thương nhé, con đây, buổi trưa con sẽ mua cơm về cho ăn."
Tiêu Toàn Vinh xua tay: "Con mau , vặn cha cũng bàn với Giản Thương chút chuyện công việc."
Sau khi Tiêu Như rời , Tiêu Toàn Vinh kéo một chiếc ghế xuống bên cạnh giường bệnh, Lục Trường Phong, lời thấm thía bảo: "Giản Thương, gặp nạn của cháu cũng hẳn là chuyện , tới đây việc cũng , coi như là thau nghén chờ thời, chờ ngày nào đó cháu nhớ , bác cũng thể điều cháu trở về đơn vị cũ."
"Nguyên bản bác tính là cháu và Tiêu Như cuối tháng thể kết hôn, nhưng hiện tại cháu thương. Bác nghĩ thế , hai đứa thể đem đơn xin kết hôn nộp lên , đó lĩnh giấy chứng nhận kết hôn, như Tiêu Như và cháu cũng thể danh chính ngôn thuận ở cùng một chỗ. Sau hai đứa thời gian thì tổ chức hôn lễ bù cũng ."
"Nhà bác chỉ mỗi Tiêu Như là con gái, con bé theo cháu đến nơi hoang vu hẻo lánh , tổng thể cứ danh bất chính ngôn bất thuận mà theo cháu mãi, đến lúc đó sẽ nhạo. Danh tiếng của con gái quan trọng lắm."
Lục Trường Phong gật đầu, như là tán đồng lời của Tiêu Toàn Vinh: "Bác Tiêu lý, chỉ là hiện tại cháu thế mà cùng Tiêu Như lĩnh giấy kết hôn, cũng là công bằng cho cô ."
Tiêu Toàn Vinh thở dài một tiếng: “Ở cái gì công bằng công bằng? Đứa nhỏ quá cố chấp, cứ nhận định lấy , và nó cũng chẳng còn cách nào. Hơn nữa tin tưởng đứa con do giáo d.ụ.c , khẳng định sẽ kém .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1099-den-me-ruot-anh-con-dung-ve-phia-em-em-so-cai-gi.html.]
Lục Trường Phong vẫn gật đầu: “Đợi bàn bạc với Tiêu Như một chút.”
Tiêu Toàn Vinh dường như tâm tư của Lục Trường Phong, chút bất mãn: “Anh ngẫm cho kỹ, Tiêu Như là một cô gái, cô chăm sóc như thế mà hai kết hôn, thanh danh của cô ? cha, chắc chắn xót con gái , cho nên, đang thương lượng với , mà yêu cầu hai đăng ký kết hôn .”
Chưa đợi Lục Trường Phong mở miệng, Tiêu Như đột nhiên chạy . Cô đến khoa ký tên xong là vội vàng trở về ngay, chỉ sợ cha gì đó khó Lục Trường Phong.
Đứng ở cửa cuộc đối thoại bên trong, thấy Lục Trường Phong ý đăng ký kết hôn , mà cha dường như nổi giận, cô nhịn xông , bên giường cha : “Ba, ba gì ? Đây là chuyện của hai chúng con, hơn nữa chúng con đính hôn , đăng ký kết hôn cứ đợi Trường Phong đỡ một chút cũng ?”
Tiêu Toàn Vinh nhíu mày con gái: “Con chạy đây gì? Ta đều là vì cho con thôi, con nghĩ qua , con chăm sóc như thế, vạn nhất một ngày từ bỏ con, con còn thế nào ?”
Tiêu Như giậm chân một cái: “Ba, chuyện của con con chừng mực, ba đừng ở đây khó Trường Phong. Hơn nữa con cũng đợi bình phục mới đăng ký, cùng tổ chức hôn lễ luôn.”
Tiêu Toàn Vinh chằm chằm con gái, im lặng một hồi lâu, là bất lực thở dài một tiếng, đó Lục Trường Phong: “Anh thật đúng là bản lĩnh, khiến Tiêu Như đều lời . Được, nếu hai đăng ký kết hôn , ít nhất cũng thể nộp báo cáo kết hôn với đơn vị chứ?”
Tiêu Như liếc Lục Trường Phong, khi kịp gì vội vàng gật đầu: “Cái ạ, ngày mai con sẽ nộp đơn lên đơn vị.”
Tiêu Toàn Vinh chằm chằm Lục Trường Phong: “Anh thấy thế nào?”
Lục Trường Phong gật đầu: “Như cũng .”
Tiêu Toàn Vinh hừ lạnh một tiếng, dậy: “Nếu vì quen , năm đó thể gả con gái cho ? Anh cái tính khí của xem, thể một chồng ?”
Nói xong vung tay ngoài. Tiêu Như cha , còn an ủi Lục Trường Phong: “Ba em cũng là vì cho em thôi, đừng để ở trong lòng nhé, đừng chấp nhặt với ông.”
Lục Trường Phong lắc đầu: “Sẽ , cô xem chú Tiêu , chắc chú đang giận lắm.”
Tiêu Như vội vàng đuổi theo. Tiêu Toàn Vinh khỏi khu nội trú, về phía cổng bệnh viện.
Tiêu Như đuổi kịp: “Ba, ba đừng giận mà, ba con .”
Tiêu Toàn Vinh dừng bước, con gái: “Con xem con thành cái dạng gì ? Vì đàn ông mà đến tôn nghiêm cũng cần nữa ? Nếu kết hôn, con sợ xảy chuyện ngoài ý ?”
Tiêu Như mím khóe môi: “Vốn dĩ con là giả , nếu còn lừa kết hôn, chắc chắn sẽ hận con.”
Tiêu Toàn Vinh hừ lạnh một tiếng: “Mẹ đẻ của nó còn về phía con, con sợ cái gì?”
--------------------