Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1093: Thuốc này không thể ăn được nữa

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:12:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm ngày hôm , Thịnh An Ninh từ sớm. Lúc phòng hóa nghiệm ai, cô thể tùy ý sử dụng các nghi khí bên trong.

 

Việc hóa nghiệm t.h.u.ố.c viên vẫn khá đơn giản, đầy một giờ, Thịnh An Ninh kết quả. Chỉ là những con phiếu hóa nghiệm, cô chút thể tin .

 

Thế mà thành phần t.h.u.ố.c ức chế thần kinh. Loại t.h.u.ố.c nếu uống trong thời gian dài sẽ dễ khiến quên, còn gây sự lệ thuộc t.h.u.ố.c.

 

Thịnh An Ninh vẫn thể tin nổi, Lục Trường Phong vẫn luôn uống loại t.h.u.ố.c ? Thế thì trí nhớ khôi phục mới là lạ.

 

Cô tiêu hủy hết những thứ dùng, đó dọn dẹp vệ sinh phòng hóa nghiệm, xác định để dấu vết gì mới rời khỏi đó. Vừa cửa xuống lầu thì cô chạm mặt Tiêu Như.

 

Tiêu Như thấy Thịnh An Ninh, rõ ràng vẫn bất ngờ: " Bác sĩ Thịnh, hôm nay cô sớm thế ? Hôm nay cũng đến thủ tục nhận việc, cũng công tác ở khoa Ngoại. Có chỗ nào hiểu, mong cô chỉ bảo nhiều hơn."

 

Thịnh An Ninh chút gợn sóng, dù cô cũng ở ngoại khoa lâu nữa, khi khoa mới thành lập, cô sẽ sang khoa não việc: "Đến nhanh ? Bên phía đối tượng của cô vẫn cần chăm sóc ?"

 

Tiêu Như đầy tự tin: " thể mà, hơn nữa việc ở bệnh viện thì càng thuận tiện chăm sóc Giản Thương hơn. Duy nhất chỉ việc ăn uống là bất tiện, cơm bệnh nhân của bệnh viện hương vị cũng ."

 

Thịnh An Ninh gật đầu: " thô sơ một chút, dù điều kiện ở đây bằng bên Kinh Thị, vẫn còn gian khổ."

 

Tiêu Như thở dài: " , lúc đầu chúng còn thể lựa chọn Kinh Thị hoặc Thượng Hải, nhưng Giản Thương cứ một mực chọn nơi . Từ khi chúng đến đây thuận lợi, bây giờ còn thương, phỏng chừng là chúng và nơi bát tự hợp? Tuy nhiên, cũng với Giản Thương , nếu vẫn cứ đen đủi như , chúng sẽ rời khỏi đây, về Kinh Thị."

 

Nói xong cô còn bổ sung thêm một câu: "Nhân lúc bố hiện giờ còn chút năng lực, vẫn thể giúp chúng một chút."

 

Thịnh An Ninh nhướng mày: "Thế thì thật đúng là , thời gian còn sớm, khám phòng, hết chuyện với cô nữa."

 

rõ ràng, Tiêu Như với cô như chẳng qua là để khoe khoang, cũng là để dằn mặt cô, cho cô Tiêu Như cô hạng dễ trêu .

 

Trong lòng Thịnh An Ninh khinh thường, cô cũng dễ dọa sợ.

 

Buổi sáng, Thịnh An Ninh luôn cơ hội tìm Lục Trường Phong, hơn nữa hiện tại Tiêu Như cũng ở bệnh viện, càng tiện qua đó tìm . Mãi cho đến buổi trưa, Tiêu Như về chuẩn cơm trưa cho Lục Trường Phong, Thịnh An Ninh mới tìm cơ hội gặp Lục Trường Phong.

 

Cô đem kết quả hóa nghiệm đơn giản cho Lục Trường Phong : "Anh chắc là uống một đoạn thời gian . Nếu uống loại t.h.u.ố.c , sẽ nảy sinh tình trạng tức n.g.ự.c đau nhói, tinh thần hoảng hốt."

 

Lục Trường Phong từ khi Chu Thời Huân đến, tỉ mỉ xâu chuỗi tất cả những điểm sơ hở, cũng hoài nghi việc mất trí nhớ của nhân tố bởi vì con . Còn cả việc Tiêu Như vài phần giống Chu Triều Dương, loại t.h.u.ố.c cô đưa rốt cuộc thể chữa bệnh ?

 

Bởi vì chuẩn tâm lý, cho nên Lục Trường Phong cũng quá kinh ngạc, thậm chí còn cảm thấy tức giận, chỉ thấy bản ngu xuẩn, thế mà lừa lâu như .

 

Thịnh An Ninh thấy Lục Trường Phong một khuôn mặt bình tĩnh, thế mà hề tức giận chút nào, vẫn nhịn nhắc nhở: "Thuốc , nếu cứ tiếp tục uống, khả năng sẽ gây mất trí nhớ suốt đời, vĩnh viễn khôi phục ."

 

Lục Trường Phong đầu Thịnh An Ninh: "Vĩnh viễn khôi phục ? Vậy bây giờ thì ?"

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: " còn tiến hành kiểm tra phần não của mới thể xác định là chuyện thế nào. hiện tại nhất định ngừng uống loại t.h.u.ố.c , nếu lúc khó chịu thì cũng tự kiềm chế nhịn qua."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1093-thuoc-nay-khong-the-an-duoc-nua.html.]

Trên mặt Lục Trường Phong hiếm khi sự biến hóa: " , nhưng chuyện vẫn hy vọng cô thể giữ bí mật."

 

Thịnh An Ninh suy nghĩ một chút: “Anh giữ bí mật là đối với ai? chắc chắn sẽ với Chu Thời Huân, gặp rắc rối gì, cũng tại biến thành cục diện hiện tại. Tuy nhiên chuyện sẽ với Triều Dương, bởi vì để em cuốn cuộc tranh chấp nữa.”

 

Lục Trường Phong gật gật đầu: “ hiểu, chính là ý .”

 

Anh tin những lời Chu Thời Huân , Chu Triều Dương là vợ của , đối với cô là loại tình cảm gì, chỉ là hiện tại khi thấy cô , trong lòng sẽ thấy khó chịu.

 

Những điều Chu Thời Huân , quả thực là một chồng , mang đến cho cô nhiều khổ nạn như , cuối cùng còn đ.â.m một nhát d.a.o lòng cô .

 

Anh suy nghĩ nhiều, nhưng nên đối mặt với Chu Triều Dương thế nào, khi chuyện hiện tại rõ, càng thể để Chu Triều Dương cuốn .

 

Thịnh An Ninh thể ở quá lâu, sợ Tiêu Như trở về phát hiện: “ đây, Tiêu Như mục đích gì, chính tự , sẽ qua đây nữa, nhưng sẽ tìm cơ hội kiểm tra não bộ cho , hy vọng thể phối hợp tạo một cái ngoài ý .”

 

Lục Trường Phong còn kịp hiểu rõ ý của Thịnh An Ninh là gì, Thịnh An Ninh rời .

 

Thịnh An Ninh bao lâu, Tiêu Như cầm hộp cơm hì hì trở về: “Thật quá, tranh thủ một gian ký túc xá ở bệnh viện, dọn dẹp một chút là thể dọn ở, như mỗi ngày cần tới nhà khách mượn bếp, ăn cái gì tới ký túc xá .”

 

Vừa tới bên cạnh tủ đầu giường, mở nắp hộp cơm cho Lục Trường Phong xem: “Trưa hôm nay gói sủi cảo, tốc độ nhanh ? Là nhân thuần thịt, chỉ cho một chút hành lá, mùi vị thơm lắm.”

 

Đặt hộp cơm xuống, cô đỡ Lục Trường Phong dậy, để tựa lưng xong, định bưng hộp cơm đút cho .

 

Lục Trường Phong vẫn luôn im lặng mới mở miệng: “Không cần, vẫn là để chính , cô cũng bận rộn cả buổi trưa , nghỉ ngơi .”

 

Tiêu Như đều chút sủng ái mà lo sợ, Lục Trường Phong bao giờ những lời thương như thế , chỉ là nhàn nhạt một câu cảm ơn, đó chính là lạnh lùng yêu cầu tự .

 

“Không , mệt, chỉ cần thể mau mau hồi phục, những việc đều đáng giá. Nếu thấy bận rộn cả buổi trưa vất vả, thì hãy ăn hết chỗ sủi cảo .”

 

Lục Trường Phong lắc lắc đầu: “Sáng nay ăn vẫn thấy đói, cũng quá ăn sủi cảo, cứ để đó , đợi đói ăn .”

 

Tiêu Như chịu: “Thế chứ? Anh bây giờ thương, ăn nhiều đồ , chỉ ăn nhiều mới thể mau mau hồi phục. Anh nếm thử một cái , chừng sẽ thấy thèm ăn ngay.”

 

khăng khăng gắp một cái sủi cảo định đút cho Lục Trường Phong, Lục Trường Phong cẩn thận vung tay đ.á.n.h rớt, kéo theo cả hộp cơm cùng đ.á.n.h rơi mặt đất.

 

Sắc mặt Tiêu Như biến đổi, sủi cảo lăn lóc đầy đất, vẫn là chút tủi đỏ vành mắt, Lục Trường Phong: “Nếu chỗ nào , thể mà, tại lạnh lùng như ? Anh như thế .”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Lục Trường Phong ngước mắt, lẳng lặng Tiêu Như diễn kịch, còn thể hoài nghi, lúc mất trí nhớ, đối với Tiêu Như thật sự như ?

 

Hiện tại thể khẳng định, đang sống trong lời dối của Tiêu Như, chỉ dựa một Tiêu Như, cô thể bày lời dối lớn như ?

 

--------------------

 

 

Loading...