Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1092: Những viên thuốc khả nghi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:12:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thăm khám các phòng bệnh xong, Thịnh An Ninh vẫn Lục Trường Phong một chút, rốt cuộc cô vẫn đành lòng. Khi tới phòng bệnh, Tiêu Như ở đó, chỉ Lục Trường Phong đang giường bệnh nghỉ ngơi.
Nghe thấy động tĩnh, mở mắt qua, thấy là Thịnh An Ninh, sự cảnh giác trong đáy mắt mới hạ xuống vài phần, chậm rãi gật đầu.
Thịnh An Ninh mặt cảm xúc: " qua đây xem một chút, cảm thấy hơn chút nào ? Tiêu Như ?"
Lục Trường Phong vẫn thành thật: "Về nhà khách ."
Thịnh An Ninh gật đầu, tới cúi xem xét miệng vết thương của Lục Trường Phong: "Dạo cần cẩn thận một chút, đừng vận động kịch liệt, miệng vết thương đừng để dính nước, như sẽ hồi phục nhanh hơn một chút."
Lục Trường Phong gì, im lặng một hồi, đột nhiên đưa tay đưa cho Thịnh An Ninh một thứ gói bằng giấy thư: "Cô là vợ Chu Thời Huân? Cô thể giúp đem cái hóa nghiệm một chút ?"
Thịnh An Ninh ngẩn một chút, trái ngờ Lục Trường Phong trực tiếp như . Cô chần chừ một chút đưa tay đón lấy, mở , kinh ngạc khi thấy bên trong là hai viên t.h.u.ố.c màu trắng, rõ ràng là từng ngậm tan một phần. Cô nhíu mày: "Đây là?"
Lục Trường Phong thẳng thắn: "Nếu cô hóa nghiệm thành phần gì, thể trực tiếp cho , cảm ơn."
Thịnh An Ninh định chuyện, cửa phòng bệnh đột nhiên đẩy , Tiêu Như : "Ơ? Bác sĩ Thịnh cũng ở đây ."
Sau đó cô Lục Trường Phong: "Vừa quên lấy cặp l.ồ.ng cơm của , nửa đường mới nhớ , tiện thể mua cho mấy quả táo mang về. Năm mới trong cửa hàng dịch vụ cũng chẳng còn đồ gì, chỉ mấy quả táo héo một chút, cứ ăn tạm."
Thịnh An Ninh thấy cô ân cần, lùi một bước, bất động thanh sắc đem viên t.h.u.ố.c đang nắm ở lòng bàn tay nhét túi áo.
Tiêu Như lấy hai quả táo , cũng ý định rời , bốn phía tìm kiếm d.a.o gọt hoa quả: " nhớ là cái d.a.o gọt hoa quả mà, thấy nhỉ?"
Cô sang hỏi Thịnh An Ninh: "Bác sĩ Thịnh, chỗ các cô d.a.o gọt hoa quả ? Có thể cho mượn dùng một chút ?"
Thịnh An Ninh Tiêu Như đây là ở phòng bệnh, khách khí một chút: "Có, cô theo đây lấy."
Tiêu Như khách khí mà theo ngoài, lải nhải: "Ai nha, Giản Thương mà, chính là thích chuyện, đối với đều lạnh lùng, nhất là ghét phụ nữ, nếu mạo phạm đến cô, cô nhất định bao dung cho nhiều một chút."
Vẻ mặt Thịnh An Ninh biểu cảm gì: "Không , chỉ là tiện đường xem qua, thấy thương còn khá nặng, cần tĩnh dưỡng thật một đoạn thời gian."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Tiêu Như thở dài: "Chao ôi, cũng , vốn dĩ cuối tháng chúng kết hôn , bây giờ trì hoãn thế , e là đến tháng năm."
Thịnh An Ninh mỉm : "Tháng năm cũng , ít nhất nhiệt độ thích hợp, hơn nữa đồ ăn cũng nhiều hơn một chút, rau xanh cũng . Nếu kết hôn bây giờ thì lạnh quá, mặc cái áo bông đỏ chẳng thấy dáng nữa."
Tiêu Như chút rõ ý tứ của Thịnh An Ninh khi đột ngột như , cảm thấy bọn họ cũng thiết đến thế, Thịnh An Ninh đột nhiên chuyện với ?
Hơn nữa cô cũng thể cảm nhận Thịnh An Ninh cũng thích .
Một thích , thể những lời quan tâm? Trừ phi trong lời ý mỉa mai.
Thịnh An Ninh thấy Tiêu Như lời nào, mỉm : "Đi thôi, lấy d.a.o gọt hoa quả cho cô."
Tiêu Như cầm d.a.o gọt hoa quả rời , Thịnh An Ninh luôn luôn cân nhắc để tới phòng thí nghiệm hóa nghiệm hai viên t.h.u.ố.c . Nếu Lục Trường Phong giao cho cô, viên t.h.u.ố.c chắc chắn vấn đề, cho nên chuyện thể để khác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1092-nhung-vien-thuoc-kha-nghi.html.]
Còn nhanh ch.óng kết quả, vạn nhất độc thì sẽ bất lợi cho sức khỏe của Lục Trường Phong.
Vậy loại t.h.u.ố.c , lẽ nào là Tiêu Như đưa cho Lục Trường Phong uống?
Mãi cho đến buổi chiều tan tầm, trong phòng hóa nghiệm vẫn luôn , Thịnh An Ninh tiện qua, chỉ thể về nhà tính .
chuyện cô với Chu Triều Dương.
Chu Triều Dương cũng ở nhà suốt ngày: "Em quyết định ngày mai sẽ sớm khi hết hạn nghỉ, xin trực ban, em ở nhà suốt ngày buồn chán quá."
Thịnh An Ninh cô ở nhà một sẽ thấy khó chịu, khó tránh khỏi suy nghĩ lung tung, cũng , chỉ cần thì sẽ thời gian nghĩ đến những chuyện lộn xộn nữa.
Chu Hồng Vân cũng tán thành: "Đi , bận rộn thì thời gian nghĩ chuyện lộn xộn, Triều Dương, nếu cháu bận quá về ăn cơm , cô sẽ bảo cả cháu gửi đến cho, nếu thì cô mang qua cũng ."
Chu Triều Dương rộ lên: "Cô ơi, cô từ đây đến đơn vị của cháu bao xa ? Hơn nữa chỉ thể đến cửa lớn, trong còn bộ hơn hai mươi phút nữa, đợi cô đến nơi thì cơm canh đều nguội lạnh . Như cháu thà đến nhà ăn đơn vị cháu ăn còn hơn, cơm canh nhà ăn bên đó lắm, cấp bậc giống nên chế độ ăn uống cũng chênh lệch nhiều."
Chu Thời Huân nhàn nhạt Chu Triều Dương một cái, gì.
Chu Triều Dương xong trêu An An: "Bảo bối nhỏ của cô, cô sắp , cháu sẽ lâu lắm gặp cô, cháu nhớ cô nào?"
An An "a" một tiếng, ấm áp ôm lấy Chu Triều Dương: "Cô ơi, đừng mà, cô ở nhà chơi với An An, cô ai chơi với An An . An An thích cô nhất."
Một chuỗi lời ngọt ngào khiến Chu Triều Dương ha ha, chỉ là trong nụ mang theo chút ít lạc lõng, bao giờ còn thể tùy tâm sở d.ụ.c như nữa.
Thịnh An Ninh thấy xót xa, đợi đến tối lúc ngủ mới nhỏ với Chu Thời Huân chuyện Lục Trường Phong nhờ cô kiểm tra mấy viên t.h.u.ố.c: "Không ngờ Lục Trường Phong thể liên tưởng đến mối quan hệ của chúng , xem khi mất trí nhớ cũng ảnh hưởng chút nào đến trí thông minh. Còn nữa, hôm nay phòng xét nghiệm đông quá, em sợ đông phức tạp. Dù Tiêu Như thể bệnh viện chắc chắn là quan hệ, cũng chống lưng cho cô là ai."
Chu Thời Huân cũng chút bất ngờ, Lục Trường Phong mà vô điều kiện lựa chọn tin tưởng , còn tưởng rằng cần một quá trình cơ.
Anh càng tò mò về chuyện mấy viên t.h.u.ố.c trắng hơn: "Lục Trường Phong đưa cho em ?"
Thịnh An Ninh gật đầu: " , hơn nữa giống như ngâm nước, giống như ngậm qua, chắc chắn là ăn ép lưỡi phun , chắc chắn là Tiêu Như cho uống. Tiêu Như là ai? Sao mà lợi hại thế?"
Chu Thời Huân nhíu mày: "Anh điều tra , cha của Tiêu Như là bên phía Liêu lão, Liêu lão là nhân vật một của quân khu, cha cô là chủ nhiệm chính trị nhiều năm. Không quyền lực gì lớn nhưng nhân mạch rộng."
Thịnh An Ninh "a" một tiếng: "Không nhận đấy, cũng bối cảnh gớm nhỉ, cũng giống lắm. cũng sợ, chúng cũng là bối cảnh mà."
Chu Thời Huân , nhéo nhéo má Thịnh An Ninh: "Em định khi nào thì xét nghiệm t.h.u.ố.c? Anh thấy em càng nhanh càng ."
Thịnh An Ninh gật đầu: "Em , em sẽ nhanh ch.óng , em cũng sợ chậm trễ thời gian Lục Trường Phong độc c.h.ế.t mất."
Chu Thời Huân lắc đầu: "Thì đến mức độc c.h.ế.t, nhưng lẽ sẽ khiến Lục Trường Phong cả đời nhớ ."
Thịnh An Ninh hít hà một tiếng: "Thế thì cũng quá độc ác , cả đời nhớ , chẳng là thể ở bên cạnh cô cả đời ?"
--------------------