Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1080: Mọi chuyện kỳ diệu trở về
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:12:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh cảm thấy chứng hoang tưởng hại của sắp bộc phát , đặc biệt là đó Lỗ lão thái thái còn từng hỏi xin quần áo của trẻ con. Cô kéo Chu Thời Huân phòng ngủ: “Anh xem quần áo của An An trộm ? Mẹ của Lỗ Siêu Nhiên , đó còn hỏi xin cô quần áo cũ của bọn trẻ, là lấy quần áo của trẻ con thì Lãnh Khiết cũng thể sinh con.”
Chu Thời Huân mà thấy thật sự kỳ diệu: “Con nhà thì liên quan gì đến bọn họ, cho dù đưa quần áo cho họ thì họ cũng sinh chắc? Hoang đường!”
Thịnh An Ninh cũng thấy hoang đường, nhưng thể đem con cái trò đùa: “Tuy cũng tin chuyện , nhưng vẫn thấy ghê tởm, ngộ nhỡ họ thật sự lấy quần áo của An An thì ?”
Chu Thời Huân hề do dự, dậy định cửa.
Thịnh An Ninh vội vàng theo, vì bằng chứng, chỉ là hoài nghi, vạn nhất họ thừa nhận thì ?
Chu Thời Huân lên lầu gõ cửa, mở cửa là Lỗ Siêu Nhiên, Chu Thời Huân vẫn khá khách khí: “Hai ngày nay thu nhầm quần áo ?”
Bởi vì khi trời nắng , đều mang quần áo bãi đất trống cửa đơn vị để phơi, thu nhầm quần áo cũng là chuyện bình thường.
Lỗ Siêu Nhiên vẫn bình tĩnh: “Không , để hỏi Lãnh Khiết.”
Anh hỏi Lãnh Khiết, Lãnh Khiết cũng trả lời , biểu cảm của hai thản nhiên. Chu Thời Huân một tiếng phiền , lúc xoay còn sâu sắc liếc mắt Lỗ Siêu Nhiên một cái.
Cái liếc mắt như đ.â.m thủng linh hồn, khiến tâm tư của còn chỗ trốn.
Lỗ Siêu Nhiên đóng cửa , thở hắt một , đầu . Lỗ lão thái thái đang ở sofa, dáng vẻ thong dong, một bộ n.g.ự.c sẵn kế hoạch.
Anh thở dài, định trở về phòng ngủ thì Lỗ lão thái thái gọi : “Chín giờ rưỡi tối nay hai đứa chung phòng, sớm cũng , muộn cũng xong, nhất định là chín giờ rưỡi, thấy ?”
Lãnh Khiết xong thì đen mặt phòng, Lỗ Siêu Nhiên cũng bước chân nặng nề trở về phòng ngủ.
Lãnh Khiết quăng cái chăn giường sang một bên, ngữ khí thật : “Đến chuyện mà bà cũng quản? cho , Lỗ Siêu Nhiên, nếu mà m.a.n.g t.h.a.i , nhất định đừng đổ cho . Nếu thật sự thì chúng ly hôn, nhường chỗ cho , đến lúc đó tìm ai sinh thì tìm đó.”
Lỗ Siêu Nhiên một khuôn mặt quẫn bách: “Chúng chỉ thôi, nếu con, chắc chắn cũng c.h.ế.t tâm , thể sinh con với phụ nữ khác?”
Lãnh Khiết hừ lạnh một tiếng: “Không là nhất, thôi bỏ , với nữa, mau ngủ .”
Vừa hất cái gối , cô liền thấy một chiếc áo len nhỏ màu đỏ, n.g.ự.c còn một con thỏ nhỏ khả ái. Lãnh Khiết xách chiếc áo len lên, trợn mắt Lỗ Siêu Nhiên: “Đây là cái gì? Đây là chiếc áo mà Chu Thời Huân lên đây tìm ? Là áo len của An An nhà họ?”
Lỗ Siêu Nhiên thật sự chẳng ngờ bà già nhà thật sự lấy quần áo của đứa trẻ về, chiếc áo len mà sửng sốt một chút, đó vội vàng giải thích: “Mẹ tìm một bộ tiểu y của trẻ con đặt gối thì trợ giúp cho việc mang thai.”
Lãnh Khiết tức c.h.ế.t, ném chiếc áo len nhỏ sang một bên: “Tại dùng quần áo của đứa nhỏ nhà ? Người tự nguyện, cái với trộm cắp gì khu biệt? Thịnh An Ninh ở bệnh viện dạo danh tiếng đang lên mạnh, sang năm sắp thành lập khoa mới, cô chính là chủ nhiệm trẻ tuổi nhất. Anh còn lén lút lấy quần áo con của cô , cả đời ngóc đầu lên nổi mặt cô ?”
Càng nghĩ càng giận, gần đây trong bệnh viện tất cả đều là tiếng khen ngợi Thịnh An Ninh, đám y tá nhỏ từng thấy qua sự đời càng sùng bái Thịnh An Ninh thôi.
Lãnh Khiết đố kị, nhưng nhịn , cô vốn luôn là thiên chi kiêu nữ, từ nhỏ là đối tượng khác ngưỡng mộ.
từ khi gả cho Lỗ Siêu Nhiên, khác cô là gả cho kẻ kém hơn, nhạo cô ngày tháng trôi qua .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1080-moi-chuyen-ky-dieu-tro-ve.html.]
Cô liền cố gắng tranh khí, khiến ngày tháng của lên, càng Lỗ Siêu Nhiên ở đơn vị thể nổi bật hơn , nên mới về nhà cầu xin bố giúp đỡ.
Lỗ Siêu Nhiên mới chức vị như ngày hôm nay, tuy rằng chỉ là một chủ nhiệm khoa nho nhỏ, nhưng cũng đủ mạnh hơn nhiều so với những cùng trang lứa.
Thế nhưng ở mặt Chu Thời Huân, chẳng đáng nhắc tới, dù Chu Thời Huân còn quân công trong , cũng năng lực vượt trội, càng cần đến việc còn Chu gia ở Kinh Thị chống lưng ở lưng.
Những thứ đều đủ để khiến Thịnh An Ninh nở mày nở mặt, năng cứng rắn thêm ba phần ở bệnh viện và khu tập thể nhà.
cố tình, Thịnh An Ninh trong công tác còn ưu tú như , năng lực xuất chúng.
Tại chuyện đều để cô chiếm hết .
Cho nên, Lãnh Khiết tuyệt đối trong nhà xuất hiện bất luận cái gì liên quan đến Thịnh An Ninh, quần áo của đứa nhỏ cũng .
Lỗ Siêu Nhiên thấy tính khí Lãnh Khiết bốc lên, vội vàng giải thích: "Chúng chỉ mượn dùng một chút thôi, ngày mai trả cho họ là , cứ là cẩn thận thu nhầm, hôm qua chú ý."
Lãnh Khiết thế nào mà đồng ý cho : "Nhà ai cũng , riêng nhà cô là xong, thẹn nhưng còn cần mặt mũi đấy. Hơn nữa, tại cứ lấy một cái áo của đứa nhỏ? Mẹ là mấy chuyện sạch sẽ đấy chứ? Đó là phong kiến mê tín!"
Lỗ Siêu Nhiên vội vàng bịt miệng Lãnh Khiết, cũng rõ, Lãnh Khiết hôm qua còn đáp ứng, hôm nay nuốt lời , nhỏ giọng cầu xin: "Em cũng đó, những thứ đều là phong kiến mê tín, chúng cứ thuận theo một , chỉ thôi. Sau chắc chắn thế nữa. Sau , nếu chúng thực sự sinh một cô gái nhỏ khả ái như An An cũng chẳng ."
Lãnh Khiết ngừng giãy dụa, nghĩ đến dáng vẻ khả ái của An An, còn tiểu nha đầu mỗi thấy cô, đều sẽ dùng giọng sữa non nớt chào hỏi, gọi dì .
Cái miệng nhỏ nhắn cũng ngọt, còn khen dì thật xinh .
Thế nhưng ngẫm bộ dạng âm hiểm của Lỗ lão thái thái, thể thực sự chỉ đơn giản là mượn một cái áo nhỏ như , sợ là mượn một cái mạng qua đây thì .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Nghĩ đến đây, cô một phen gạt tay Lỗ Siêu Nhiên , cầm lấy chiếc áo len nhỏ chạy ngoài.
Xuống lầu đem sang nhà Thịnh An Ninh, Chu Hồng Vân mở cửa, cô liền đưa chiếc áo len đỏ phía , mặt cảm xúc một câu: "Trả bà , đúng là thu nhầm thật, chú ý."
Không đợi Chu Hồng Vân chuyện, cô xoay đạp bước lên lầu.
Chu Hồng Vân nhịn lầm bầm: "Hóa đúng là chị lấy , mang tâm tư gì ."
Thịnh An Ninh từ trong phòng , thấy chiếc áo len trong tay Chu Hồng Vân, cũng thấy giọng của Lãnh Khiết: "Cô, cái áo len nhỏ ngày mai cô tháo , lấy len đó đan cho cháu hai đôi bao tay và tất len."
Bị nhà lầu lấy , Thịnh An Ninh trong lòng cảm thấy ghê tởm.
Chu Hồng Vân gật đầu: "Thật là kỳ diệu, bọn họ lấy quần áo của chúng gì? nhớ , chính là trưa hôm thấy nắng , mang quần áo của bọn nhỏ ngoài phơi, vẫn luôn bệ cửa sổ trông chừng, phỏng chừng là trong lúc rót nước sôi, trộm ."
Thịnh An Ninh nhíu mày: "Xem , nhà bọn họ là sống những ngày bình yên , chẳng qua Lãnh Khiết mang quần áo xuống trả nhỉ? Cô, cô xem cái áo liệu vấn đề gì ."
Chu Hồng Vân vẫn tin những chuyện : "Cô chắc chắn động cơ bất minh, chiếc áo mặc là đúng, bây giờ tháo nó ngay."
--------------------