Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1073: Ý tưởng điên rồ
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:12:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh chút phiền lòng, lầu cãi , lầu như họ chịu vạ lây.
Chu Hồng Vân bưng cơm đến cho Thịnh An Ninh, cảm thán: "Hôm nay cô còn gặp bà cụ lầu , trông mặt mũi là lợi hại , điều Lãnh Khiết cũng chẳng , cứ thế thì ngày tháng mà sống yên ."
Lời dứt, thấy Lãnh Khiết kêu : "Lỗ Siêu Nhiên, thật sự dám động thủ, thì ly hôn !"
Ngay đó là một tiếng sập cửa rầm trời, tiếng bước chân chạy huỳnh huỵch xuống lầu.
Trên lầu nhất thời khôi phục sự yên tĩnh.
Thịnh An Ninh day day thái dương đang căng tức, bắt đầu ăn cơm.
Chu Hồng Vân lau bàn thở dài: "Sao sống kiểu đó nhỉ? Cái Lỗ Siêu Nhiên trông cũng khá hiểu chuyện, thể động thủ đ.á.n.h vợ, bà cụ cũng thế, chuyện của con trai con dâu, bà ở trung gian xen gì."
Thịnh An Ninh suy nghĩ một chút, dặn dò Chu Hồng Vân: "Cô , cô cũng đừng bàn tán chuyện nhà họ, cũng đừng chuyện với bà cụ lầu ."
Chu Hồng Vân gật đầu: "Cô , hôm nay bà còn chuyện với cô đấy, hỏi thật nhiều thứ, hỏi tên và ngày sinh của bọn nhỏ nhà , hỏi cháu với Thời Huân kết hôn khi nào."
Thịnh An Ninh nhíu mày: "Cô với bà ?"
Chu Hồng Vân lắc đầu: "Chắc chắn là , ngày sinh của trẻ con thể tùy tiện cho khác , cô cho cháu , những chuyện là tin đấy."
Thịnh An Ninh yên tâm: "Vậy thì , đoái hoài tới là ."
Kết quả, ngày hôm khi Thịnh An Ninh , Chu Hồng Vân đưa bọn nhỏ về, bà cụ Lỗ đợi ở cửa, thấy Chu Hồng Vân liền híp mắt: "Đại t.ử, đưa bọn nhỏ về đấy ? Chị thật đúng là phúc, suốt ngày đưa đón bọn nhỏ, chẳng chút gì vội vàng cả."
Chu Hồng Vân mỉm , xách giỏ rau ở cửa trò chuyện với bà cụ: "Ngoài đưa đón bọn nhỏ, cũng chẳng gì khác, lát nữa còn bận giặt quần áo đây."
Bà cụ Lỗ cảm thán: "Thế cũng , như mới việc mà . mới đến chẳng quen ai, trong nhà cũng đứa trẻ nào, bọn nó đều cả , chỉ ở nhà, đối diện với căn nhà trống rỗng, đến một chuyện cũng ."
"Ở đây chẳng giống nông thôn chúng , nhà nào cũng , trời lạnh thể sang nhà tán chuyện, náo nhiệt lắm. thấy trong cái tòa nhà , cũng chỉ hai là tuổi tác xấp xỉ , trò chuyện với chị một chút, chị ngại nhà chị chơi chứ?"
Chu Hồng Vân đồng ý cũng đồng ý, nhưng cũng ý định mở cửa: " bận rộn cả ngày, chẳng thời gian nghỉ ngơi, hôm nay còn bao nhiêu việc , để khi khác thời gian trò chuyện với chị ."
Mắt bà cụ Lỗ nheo , ngờ cửa còn , nhưng vẫn nản lòng: "Nhà chị đông trẻ con, cái áo nhỏ nào dùng nữa cho một cái ?"
Chu Hồng Vân kỳ quái: "Nhà chị trẻ con, lấy áo nhỏ của trẻ con gì?"
Bà cụ Lỗ chút ngượng ngùng: "Con trai mãi mà con, định lấy một cái áo nhỏ mang về, đặt gối của tụi nó, thể dẫn một đứa trẻ đến. cửa sổ thấy , bọn nhỏ nhà chị lớn lên thật đúng là mã."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Hồng Vân liền vui, bọn nhỏ nhà bà dù khả ái, đẽ đến thì cũng là của nhà bà. Sao thể "dẫn" con cho nhà khác ?
Bà cần suy nghĩ mà từ chối luôn: "Thế thì , quần áo nhà giữ cho nhà cháu trai thứ hai của dùng, nhà nó sắp sinh em bé ."
Bà cụ Lỗ từ chối cũng nổi giận, còn liên tiếp mấy câu chúc mừng, cuối cùng thấy Chu Hồng Vân vẫn ý định cho bà cửa, mới đành lên lầu trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1073-y-tuong-dien-ro.html.]
Chu Hồng Vân xách giỏ rau bà cụ lên lầu, thấy tiếng cửa lầu vang lên mới mở cửa nhà.
Vào nhà bà nghĩ nghĩ , tổng thấy bà cụ kỳ quái thật sự, vội vàng kiểm tra xem bên ngoài đang phơi quần áo của bọn nhỏ , quyết định với Thịnh An Ninh một tiếng, đừng phơi quần áo của bọn nhỏ ở bên ngoài nữa.
Ở nông thôn một già, trộm quần áo trẻ con là chẳng chuyện gì .
Đặc biệt là những nhà con cái như thế .
……
Buổi tối, Lỗ Siêu Nhiên mang theo một mệt mỏi về nhà. Chuyện và Lãnh Khiết cãi động thủ đ.á.n.h cô đơn vị .
Đơn vị cũng tìm chuyện, bảo lo liệu quan hệ gia đình, thể vì gia đình mà ảnh hưởng đến công việc.
Vừa bước cửa, còn đang nghĩ cách khuyên nhủ , đừng tiếp tục đối đầu với Lãnh Khiết nữa. Anh cũng định đến đơn vị của Lãnh Khiết để cầu xin cô trở về, một nhà hảo hảo sống qua ngày.
Vừa mới cửa còn kịp năng gì, bà cụ Lỗ bắt đầu lải nhải: "Siêu Nhiên, con về ? Mẹ cho con , con cũng thể cầu xin Lãnh Khiết về . Nếu con là đàn ông thì nên để cô tự về."
Lỗ Siêu Nhiên là bất lực: "Mẹ, chuyện của con và Lãnh Khiết thì đừng lo cho nữa. Chẳng sức khỏe , cứ an tâm dưỡng bệnh , chuyện của con và Lãnh Khiết chúng con tự xử lý. Sau cũng đừng cãi với Lãnh Khiết nữa."
Bà cụ Lỗ trợn mắt con trai: "Câu của con ý gì? Con cho rằng cố ý cãi với Lãnh Khiết chắc? Con tự xem, nhà ai con dâu như thế ? Nấu cho chồng một bữa cơm cũng ?"
Nói xong bà cũng chẳng đợi Lỗ Siêu Nhiên lên tiếng, bắt đầu tiếp: "Con con cái ? Mẹ một phương pháp , chỉ cần con lời , khẳng định thể khiến con năm cha."
Lỗ Siêu Nhiên mệt c.h.ế.t , cũng chuyện. Về chuyện con cái, đúng là , thế nhưng Lãnh Khiết thể sinh con, cũng nghĩ thông suốt , sẽ ly hôn để kết hôn nữa sinh con.
Hơn nữa, cũng thực lòng thích Lãnh Khiết. Anh từ nông thôn , thể nhận sự ưu ái của cô gái thành phố là một chuyện vinh dự.
Càng cần đến việc nhà Lãnh Khiết cũng trợ giúp cho công việc của , nếu nhờ nhà Lãnh Khiết giúp việc, đến ngày hôm nay.
Tối hôm qua là do mất lý trí, nhịn mới động thủ.
Vừa động thủ xong bắt đầu hối hận, hiện tại thấy những lời , cảm xúc mệt mỏi đến cực hạn chút kìm nén nổi: "Mẹ, thể đừng nhắc đến con cái nữa ? Con cái con cái, con và Lãnh Khiết đời đều cần con cái nữa, con cũng con. Nếu còn như nữa, con sẽ đưa về quê."
Bà cụ Lỗ trợn mắt con trai, chút thể tin thể loại lời : "Con cái gì? Con đưa về? Siêu Nhiên, chẳng đều là vì con . Con cô vợ trẻ lầu xem, thể sinh ba đứa con, con tưởng là do cô chắc?"
"Mẹ với con , một thứ mà các con , con tin. Mẹ cho con , ba đứa con của cô vợ trẻ lầu là tới báo ơn, vốn dĩ nên thoáng cái tới cả ba đứa."
"Chúng trộm của cô một đứa thì ? Chỉ cần lấy một đứa, con cũng con , cũng sẽ ly hôn với Lãnh Khiết, đây chẳng ?"
Lỗ Siêu Nhiên chấn kinh , thế nào cũng ngờ tới đang đ.á.n.h chủ ý lên nhà lầu, sợ hãi đến mức trợn to mắt: "Mẹ, rốt cuộc nghĩ thế nào ? Lại còn trộm con của , công việc của con và Lãnh Khiết còn cần nữa ? Còn nữa, trộm thế nào? Trộm trẻ con là phạm pháp, ?"
--------------------