Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1072: Gia đình kiểu gì vậy
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:11:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh nhíu mày của Lỗ Siêu Nhiên, hiểu vì bà lão dùng ánh mắt đó .
Cô thể khẳng định bọn từng gặp Lỗ Siêu Nhiên, càng thể đắc tội bà . Sao bà dùng ánh mắt chằm chằm chứ?
Bà lão thu hồi tầm mắt, trừng mắt Lỗ Siêu Nhiên: "Anh ngay , tìm Lãnh Khiết về đây, hỏi cô xem về ! Hôm nay nếu thấy mặt cô , sẽ đến tận đơn vị tìm đấy."
Lỗ Siêu Nhiên là bất lực: "Mẹ, con , Lãnh Khiết đang , đang mà. Mẹ bảo cô về kiểu gì? Mẹ ăn gì, con cho ."
Bà lão hừ lạnh một tiếng: "Anh cái gì thế! Anh nấu cơm cái gì? Anh là đàn ông mà nấu cơm cái gì? Anh xem làng chúng xem, ở chuyện đàn ông bếp chứ. cho , đàn ông bếp là điềm !"
"Anh thật cho , ở nhà đều là bếp ? Anh cứ chiều chuộng..."
Thịnh An Ninh tâm tình những chuyện , nhưng con Lỗ Siêu Nhiên chắn ngay cửa tòa nhà, cô cân nhắc một chút, bế An An lạnh mặt tới, cũng ý định chào hỏi.
Lỗ Siêu Nhiên vội vàng kéo tránh sang một bên, nhường đường cho Thịnh An Ninh bế con qua.
Bà lão chằm chằm theo bóng lưng Thịnh An Ninh, mãi cho đến khi cửa mới thu hồi tầm mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đây là con dâu nhà tầng nhà ?"
Lỗ Siêu Nhiên và Thịnh An Ninh gặp mặt cũng nhiều, đều từng chào hỏi mấy, gật đầu: "Vâng, chúng cũng trở về , bên ngoài lạnh lẻo lắm."
Bà lão liếc cửa nhà Thịnh An Ninh một cái: "Cô hai con trai một con gái ?"
Lỗ Siêu Nhiên khá kinh ngạc, từng với về chuyện hàng xóm, bà nhà Thịnh An Ninh hai con trai một con gái: "Sao ?"
Bà lão hừ lạnh một tiếng: " là xem tướng mà, con dâu mệnh lắm, tận hai con trai. sớm Lãnh Khiết chính là loại gà đẻ trứng, cô cứ luôn mồm là tại nên đứa bé mới mất, cho , cho dù ở đây thì đứa bé đó cũng giữ !"
"Cô chính là loại gà đẻ trứng!"
Lỗ Siêu Nhiên lời nào, đẩy lên lầu, những chuyện trong nhà cũng khiến đau đầu, bênh vực bên nào cũng xong.
An An nhà vẫn còn rầm rì đòi tìm trai, loại mà cho kẹo cũng dỗ dành .
Cứ thế lẩm bẩm mãi đến tối, ngủ cũng ngủ cùng .
Sáng sớm ngủ dậy ôm Thịnh An Ninh: "Mẹ ơi, An An nhớ , cho về , chơi cùng với ."
Thịnh An Ninh vỗ nhẹ cái lưng nhỏ của bé, dỗ dành: "Anh là vì sức khỏe nên mới trở về kinh thành, đợi khỏe sẽ trở , đến lúc đó thể cùng chơi với An An . Hơn nữa, qua năm mới, trời ấm áp hơn chúng cũng thể thăm mà. Với cũng tưởng niệm , cũng buồn, An An cũng nên an ủi một chút ."
An An đỏ hoe mắt , suy nghĩ một hồi lâu, , thấy mắt đỏ lên như sắp thật , bé là một em bé ngoan, thể để , đôi tay nhỏ vòng qua ôm cổ : "Mẹ , An An dỗ , An An chơi cùng ."
Tiểu nha đầu dường như an ủi xong, ăn sáng xong thì coi như vui vẻ cùng cô bậc học.
Thịnh An Ninh cũng kịp đau lòng, thu dọn một chút tới bệnh viện , cửa đụng bà lão đang dạo.
Bà lão thấy Thịnh An Ninh, ánh mắt trở nên bén nhọn, như thấy kẻ thù , hừ lạnh một tiếng, vịnh tay vịn cầu thang, chút cao ngạo xuống Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh đoái hoài tới bà , khóa cửa trực tiếp rời , liền thấy bà lão lẩm bẩm một câu: "Đồ tai tinh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1072-gia-dinh-kieu-gi-vay.html.]
Thịnh An Ninh chắc chắn câu "tai tinh" là , cô lạnh lùng chằm chằm bà lão, đến mức ánh mắt bà lão đảo liên hồi mới rời .
Bà lão dám thêm gì nữa, mãi đến khi Thịnh An Ninh xa mới hướng về phía cửa nhổ một bãi nước bọt.
Thịnh An Ninh tâm tình vốn thật , lúc càng tệ hơn. Vừa cô cũng thể hỏi bà cụ đang c.h.ử.i ai, với cái vẻ điêu ngoa của bà , chỉ cần một câu " c.h.ử.i cô , tự vơ thế?" là đủ nghẹn họng.
Càng nghĩ càng giận, loại thua thiệt ngầm cô thể cam chịu .
Hôm nay bệnh viện cũng chút bận rộn, Thịnh An Ninh ở khoa cấp cứu việc liên tục đến hơn tám giờ tối mới tan ca. Thu dọn xong xuôi về đến nhà gần chín giờ.
Ở ngay cổng khu tập thể, cô bắt gặp Lãnh Khiết và Lỗ Siêu Nhiên đang cãi , hai dường như ai cũng phục ai.
Lãnh Khiết chỉ tay mặt Lỗ Siêu Nhiên: " suốt một ngày một đêm, về bắt nấu cơm cho ? mệt c.h.ế.t , dựa cái gì mà còn nấu cơm cho nữa, cái loại con trai như đang cái gì thế hả?"
Lỗ Siêu Nhiên chút khó hiểu: "Chỉ là nấu một trận cơm thôi mà, cũng lãng phí của cô nhiều thời gian và tinh lực. cũng cô một ngày vất vả, thế nhưng ai mà mệt? Cô chỉ cần nấu một bữa cơm là thể giải quyết sự tình, cũng sẽ náo loạn nữa, tại cô thể nhẫn nhịn một chút?"
"Mẹ cả một đời cũng dễ dàng gì, ở góa nuôi lớn em chúng , hiện tại chúng hiếu thuận với bà."
Lãnh Khiết lạnh: "Mẹ nuôi lớn dễ dàng, nhưng nuôi lớn. Anh nếu hiếu thuận thì tự mà hiếu thuận. nghĩa vụ đó. Còn nữa, nếu còn như thì chúng ly hôn ."
Lỗ Siêu Nhiên tức giận: "Cô bệnh , hở là đòi ly hôn? Cô là đại tiểu thư, là trèo cao, thế nhưng chính là sinh từ một gia đình như thế, chính là loại như đấy."
Lãnh Khiết chút thể tin Lỗ Siêu Nhiên đang kiểu đập nồi dìm thuyền, sửng sốt một hồi lâu: "Lỗ Siêu Nhiên, câu của ý tứ gì? Nếu như thì ly hôn ."
Nói xong cô xông thẳng lối cầu thang, Lỗ Siêu Nhiên cũng vội vàng đuổi theo trong.
Thịnh An Ninh cũng coi như rõ ràng, Lãnh Khiết trực ca đêm trực tiếp ca ngày, cũng mới tan trở về, cửa Lỗ Siêu Nhiên bắt cô nấu cơm hầu hạ chồng.
Có lẽ là chứng minh thể diện của ở nhà nên mới lệnh cho Lãnh Khiết nấu cơm.
Kết quả Lãnh Khiết căn bản ăn bộ , Lỗ Siêu Nhiên cường ngạnh, cô còn cường ngạnh hơn, hai liền cãi đến mức thể hòa giải.
Cô thở dài một tiếng, lầu cãi thế , bọn họ cũng đừng hòng những ngày tháng an ninh.
Quả nhiên, về đến nhà bọn nhỏ ăn xong, đang ở phòng khách chơi xếp hình, Chu Thời Huân vẫn tan .
Khi Chu Hồng Vân hâm cơm cho Thịnh An Ninh, lầu bắt đầu vang lên tiếng cãi vã loảng xoảng.
Đủ loại tiếng cãi vã mắng nhiếc, những lời khó gì cũng .
Còn kèm theo cả tiếng đổ vỡ đồ đạc.
Ngay đó liền thấy giọng bén nhọn của bà cụ: "Siêu Nhiên, con đ.á.n.h nó cho ! Làm gì loại đàn bà nào như thế, dám cưỡi lên cổ đàn ông mà la hét. Đánh nó , để xem nó còn dám chuyện với tiếng lớn như thế nữa ."
Tiếp đó thấy Lãnh Khiết nộ吼: "Lỗ Siêu Nhiên, dám động thủ xem, hôm nay nhất định g.i.ế.c ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Sau đó là một trận đủ loại âm thanh, hình như là động thủ thật .
Chu Hồng Vân nhịn líu lưỡi: "Đây là thật sự động thủ ? Mẹ ơi, ngày tháng còn sống thế nào nữa?"