Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1068: Đều là chuyện vui

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:11:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh cũng giật nảy , ngay đó là một tiếng động lớn, là tiếng ly đập mạnh xuống mặt đất vỡ tan.

 

Cô vội vàng an ủi ba đứa nhỏ: "Không sợ nha, là đồ rơi xuống đất vỡ thôi, ."

 

An An chớp chớp mắt: "Bộp một cái vỡ , thật đáng sợ nha."

 

Chu Thời Huân tay còn ướt từ nhà vệ sinh , cũng là sợ các con dọa.

 

Thịnh An Ninh định chuyện với thì thấy lầu truyền đến tiếng tranh cãi bén nhọn, là giọng của Lãnh Khiết: "Lỗ Siêu Nhiên, nếu sống nữa thì cứ thẳng, ngày mai chúng ly hôn."

 

Không đàn ông thấp giọng câu gì, Lãnh Khiết càng nổ tung: "Anh thế là ý gì? Mẹ đến ở thì hầu hạ bà ? Bà ? Bà là thái hậu chắc, cung phụng bà ?"

 

" sinh con, nhưng tại sinh , chẳng là vì ? Nếu vì bà , đứa con đó của thể mất ? Bây giờ thể nhạo là đẻ ? Bà bệnh liền tới đây để chăm sóc bà , dựa cái gì?"

 

"Nếu cứ khăng khăng để tới, thì chúng ly hôn, dọn khỏi cái nhà . Nhà họ Lỗ các thật sự quá bắt nạt ."

 

Giọng đàn ông mới lớn hơn một chút: " đây đang bàn bạc với cô , cô đến mức nổi giận lớn như ? Dạo thế? Hơn nữa, năm đó mất đứa nhỏ đúng là sơ suất đại ý, nhưng đó cũng là cẩn thận. Bà là một bà lão nông thôn, hiểu nhiều như ?"

 

" là con trai bà , phụng dưỡng bà dưỡng già chẳng lẽ là việc nên ? Chẳng lẽ cô chỉ mặt mà c.h.ử.i là đứa con bất hiếu?"

 

Cảm xúc của Lãnh Khiết khống chế : "Anh dưỡng già là đúng, đưa ngoài mà dưỡng. Anh đưa về đây, thường xuyên ở nhà, chẳng vẫn là hầu hạ ? Anh nghĩ đến cảm nhận của ? Con của mất , bao nhiêu năm nay đau lòng ? Anh khi thấy tiếng trẻ con đùa lầu, sống thế nào ?"

 

Thịnh An Ninh ngờ đột nhiên nhắc đến nhà , đó ba đứa nhỏ đang chuyên tâm ăn bánh bao, chút hiểu sự thù địch của Lãnh Khiết đối với cô, lẽ chính là vì ba đứa nhỏ?

 

Lỗ Siêu Nhiên hiển nhiên cũng chút phiền muộn, ngữ khí cũng gắt: "Chuyện qua bao lâu ? cũng con cũng như , cô cứ để ở trong lòng."

 

Lãnh Khiết bắt đầu đập đồ, tiếng loảng xoảng vang lên. Tiếp đó là một tiếng sập cửa, liền thấy dậm chân thùng thùng xuống lầu.

 

Thịnh An Ninh nhếch miệng, Lãnh Khiết vốn lãnh ngạo, ngờ cũng những chuyện vặt vãnh gia đình vây khốn.

 

Cô nhỏ giọng hỏi Chu Thời Huân: "Anh và chồng của bác sĩ Lãnh lầu quen thuộc ?"

 

Chu Thời Huân lắc đầu: "Có , nhưng quen thuộc."

 

Thịnh An Ninh thở dài: "Vậy em ở bệnh viện vẫn nên đối xử với bác sĩ Lãnh một chút, cô hình như cũng dễ dàng."

 

Chu Hồng Vân và Chu Triều Dương cùng trở về, hai tay đều xách đồ đầy ắp.

 

Vừa cửa, Chu Triều Dương vui vẻ gọi: "Ái chà, may mà cháu và cô gặp , nếu hai chúng cháu thế nào cũng mua trùng đồ. Cứ như mà hai vẫn mua trùng mất mấy thứ đấy."

 

Chu Hồng Vân đặt giỏ rau xuống mặt đất, xoa xoa cánh tay: "Nặng c.h.ế.t , nha đầu mua đồ cứ như cần tiền , kiểu tiêu tiền như thế. Cháu bây giờ dù một cũng tiết kiệm chút tiền, già còn dùng chứ."

 

Chu Triều Dương hớn hở đặt đồ xuống, tới ôm An An hôn một cái, ôm Chu Chu hôn một cái, cuối cùng định hôn Mặc Mặc thì Mặc Mặc nhanh né tránh. Cô ha ha: "Mặc Mặc cho cô út hôn nữa , cứ để Mặc Mặc nuôi cô dưỡng già nhé."

 

Mặc Mặc bịt khuôn mặt nhỏ né tránh, còn nghiêm túc gật đầu, biểu thị đồng ý với lời của Chu Triều Dương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1068-deu-la-chuyen-vui.html.]

 

Chu Hồng Vân dở dở : "Cháu xem cháu kìa, ngày nào cũng là mấy cái lý lẽ cùn. Tuy nhiên vẫn tiết kiệm một chút, cần dùng gấp."

 

Vừa , bà liệt kê với Thịnh An Ninh những thứ Chu Triều Dương mua: “Thức ăn hôm nay đều là Triều Dương mua đấy, định trả tiền nhưng con bé cứ ngăn , bảo là nó tiền. Thịt dê nếu cản thì nó định mua hẳn mười cân, cho dù là địa chủ cũng ăn kiểu đó. Còn mua cả lòng dê nữa, mau ch.óng thu dọn chỗ đó đây.”

 

lải nhải xắn tay áo bếp xử lý đống lòng dê.

 

Chu Triều Dương đang bế An An đùa nghịch trong phòng, trêu cho tiểu nha đầu đến bữa sáng cũng thèm ăn, cứ đuổi theo cô út đòi chơi.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Gần trưa, Tống Tu Ngôn và Chung Nguyên ghé chơi, hai còn mang theo một ít thịt dê, thịt bò, cùng với chuối và táo.

 

Chuối ở phương Bắc là vật hiếm, ở đây càng hiếm hơn, cứ tiền là mua mà còn xem vận may. Thỉnh thoảng xe chở vật tư Vân Nam về thì mới mang theo một ít chuối, giá cả cũng khá đắt đỏ.

 

Thịnh An Ninh cũng nỡ thường xuyên mua cho bọn nhỏ, lâu như cũng mới chỉ mua hai .

 

Vì hiếm nên An An đặc biệt thích ăn chuối, lúc thấy chuối trong tay Tống Tu Ngôn, con bé vui sướng chạy ôm chân : “Chú Tống, chuối kìa, An An thích lắm. An An ăn. Bụng An An đói ạ.”

 

Vừa , nước miếng con bé như sắp chảy đến nơi, Thịnh An Ninh nhịn che mặt, thật là mất mặt quá .

 

Tống Tu Ngôn hắc hắc bế An An lên, tới ghế sofa chia chuối cho ba đứa nhỏ ăn. Chung Nguyên bếp cất đồ xong thì thiết tới khoác tay Chu Triều Dương: “Mình thăng chức ? Không tệ nha, còn tiểu tổ trưởng nữa.”

 

Chu Triều Dương hì hì , chút khiêm tốn: “Cũng gì lợi hại , để các chê .”

 

Thịnh An Ninh còn chuyện , kinh ngạc ghé sát : “Em thăng chức ? Chuyện từ khi nào thế, về nhà thấy ? Chuyện lớn thế , chị nhất định hảo hảo chúc mừng một chút mới .”

 

Chu Triều Dương gãi đầu: “Thấp giọng thôi, chúng khiêm tốn một chút, chỉ là tiểu tổ trưởng thôi mà, cũng chức vụ gì ghê gớm lắm, chuyện mà cũng chúc mừng thì chẳng để cho ?”

 

Chu Hồng Vân thấy thế cũng từ trong bếp chạy , vui mừng thôi: “Ai nha, thì trưa nay ăn một trận thật ngon mới , lát nữa mua ít rượu về, chuyện vui thế nhất định uống chút rượu.”

 

Chu Triều Dương dở dở : “Mọi xem kìa, long trọng như thể em sắp lên chủ nhiệm bằng . Nếu em mà chủ nhiệm thật, chẳng lẽ định mở tiệc mấy bàn để ăn mừng ?”

 

Thịnh An Ninh gật đầu: “Đó là đương nhiên , tiểu tổ trưởng cũng là lãnh đạo mà.”

 

Uống rượu luôn cần một cái cớ, trong bữa trưa, việc Chu Triều Dương thăng chức trở thành lý do để nâng ly. Có chút rượu câu chuyện cũng nhiều hơn, khí vô cùng .

 

Chu Triều Dương khoác tay Chung Nguyên: “Thật cảm ơn thu phục Tống Tu Ngôn, nhưng nếu mà bắt nạt , chắc chắn sẽ về phía . Chúng sẽ cùng thu thập .”

 

Chung Nguyên mím môi : “Được, đến lúc đó sẽ bảo với .”

 

Tống Tu Ngôn chút bất mãn, Thịnh An Ninh: “Chị dâu, chị xem Triều Dương kìa, chúng em còn kết hôn mà cô bắt đầu em , cứ như em nỡ bắt nạt Chung Nguyên bằng. Mọi cứ yên tâm, em nhất định sẽ giống như Chu Thời Huân.”

 

Chu Thời Huân đang nhúng thịt cho bọn nhỏ thì ngẩng đầu lên, chút kỳ diệu hỏi: “Có liên quan gì đến ?”

 

--------------------

 

 

Loading...