Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1065: Trẻ con rất nhanh sẽ quên

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:11:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoàng Văn Di vẫn để tâm, tùy ý gật đầu: “Yên tâm , dì sẽ vì cháu là trẻ con mà lừa cháu .”

 

Ôn Tranh lúc mới yên tâm, khi xuống vẫn ngủ , bé nho nhỏ nhiều tâm sự, chỉ là thể với dì .

 

Ngày hôm , Hoàng Văn Di thủ tục chuyển trường cho Ôn Tranh, thủ tục cũng đơn giản.

 

Sau khi xong thủ tục chuyển trường, cô dự định dẫn Ôn Tranh cùng đến mộ của chị gái và rể một chút, còn Ôn táng ở quê, cô sẽ .

 

An An vẫn yên lặng chỗ của Ôn Tranh, đợi Phong Tranh đến học.

 

Trong lớp mấy đứa nhỏ nghịch ngợm, vì Ôn Tranh điên cuồng đ.á.n.h bọn chúng, còn An An, Chu Chu và Mặc Mặc xông cùng đ.á.n.h, tuy tuổi nhỏ nhưng đ.á.n.h còn khá đau, nên cũng dám trêu chọc Ôn Tranh và An An nữa.

 

Cho nên An An bàn học, cũng ai đến phiền cô bé.

 

Mãi cho đến giữa trưa, Chu Hồng Vân đến đón bọn trẻ về nhà ăn cơm, An An bàn học ngủ một giấc cũng đợi Phong Tranh, vui mà nắm tay Chu Hồng Vân về nhà, bĩu môi: “Anh Phong Tranh đến học, Phong Tranh ạ?”

 

Chu Hồng Vân thấy An An lắc lư b.í.m tóc nhỏ, một khuôn mặt đầy vẻ vui, nhịn thật: “Anh Phong Tranh ngày mai theo dì của rời , đến một nơi xa để sinh sống, thể cùng cháu học nữa.”

 

An An “a” một tiếng, chút thể tiếp nhận, đầu hai trai: “Đi đến nơi xa sinh sống là ý gì ạ?”

 

Chu Chu cũng giống như , một khuôn mặt mờ mịt, đầu Mặc Mặc.

 

Mặc Mặc nghiêm túc trả lời: “Chính là bao giờ trở về nữa, chúng bao giờ gặp Ôn Tranh nữa.”

 

Lời dứt, An An “oa” một tiếng liền lên, cái miệng nhỏ nhắn há thật to, đều thấy mắt nữa.

 

Chu Hồng Vân vội vàng ôm lòng dỗ dành: “Ái chà, tiểu tổ tông của ơi, tiên , Ôn Tranh là sinh sống với dì, các cháu lớn lên vẫn thể gặp mặt mà. An An nếu chữ , cũng thể thư cho Ôn Tranh mà.”

 

An An thể lọt những thứ , vẫn cứ oa oa lóc chịu, tay nhỏ bé còn lắc lắc: “Không , thể để Phong Tranh , thể .”

 

Thịnh An Ninh trở về, tiểu nha đầu vẫn còn đang nức nở , lùa cơm miệng. Thấy trở về, cái miệng nhỏ nhắn há oa oa lên, cơm trong miệng suýt chút nữa rơi xuống.

 

Vừa ư ử : “Không cho Phong Tranh , thể , ư ư, An An cũng .”

 

Thịnh An Ninh bất lực, tới bế con gái đùi, lau nước mắt cho cô bé dỗ dành: “Con cứ ăn cơm cho giỏi , buổi tối chúng còn cùng Ôn Tranh ăn cơm, đến lúc đó .”

 

An An thấy buổi tối còn cùng ăn cơm, nước mắt lập tức biến mất, chút vui vẻ: “Anh Phong Tranh nữa ạ?”

 

Đã cùng ăn cơm , chắc chắn là nữa.

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: “Là chúng cùng ăn cơm, đó Ôn Tranh cùng dì miền Nam, nơi đó là nhà của mà. Sau An An lớn lên thể miền Nam học đại học, sẽ thể gặp Ôn Tranh.”

 

Lời , chính cô cũng chắc chắn, hiện tại thông tin quá chậm, dễ dàng đứt liên lạc, mười năm hai mươi năm , ai còn thể gặp .

 

Đầu nhỏ của An An cũng nghĩ xa như , dù thấy .

 

Khóc đến mệt lả ngủ , buổi chiều cũng thể học.

 

Hoàng Văn Di trái dẫn Ôn Tranh qua từ sớm, còn mua nhiều đồ, nơi nhỏ bé cũng mua đồ . Hoàng Văn Di liền tận khả năng mua thật nhiều, vải vóc còn sữa bột, bột mạch nha, mỗi một thứ đều mua ít.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1065-tre-con-rat-nhanh-se-quen.html.]

 

Chu Hồng Vân thể nhận: “An Ninh bọn nó vẫn tan tầm, cô xem cô mua nhiều đồ thế , tiêu nhiều tiền như gì? Cô một hồi xem thể trả , một cô dẫn theo đứa nhỏ, chỗ cần dùng tiền còn nhiều lắm.”

 

Hoàng Văn Di chịu trả : “Mua cũng mua , ở mà trả , chính là mua cho mà, những xấp vải là cho mấy đứa nhỏ, còn mảnh là cho chị. Em những ngày qua cũng ít khiến chị lo lắng. Vốn dĩ ba đứa nhỏ , giờ thêm Ôn Tranh, chị vất vả .”

 

Chu Hồng Vân vẫn chịu nhận: “Vất vả cái gì? Đây đều là việc nên , hơn nữa Ôn Tranh đứa nhỏ ngoan ngoãn lắm, chỉ thấy vất vả mà nó còn giúp việc nữa. Chỉ là nghĩ đến chuyện sắp xa , trong lòng thấy khó chịu lắm.”

 

Hoàng Văn Di vẫn đang những lời cảm ơn, An An vốn đang ngủ, thấy tiếng động ở phòng khách, bỗng chốc từ giường bò xuống, giày cũng , cứ để chân trần mà bỏ chạy ngoài.

 

Nhìn thấy Ôn Tranh, cô bé vui sướng lao tới ôm c.h.ặ.t lấy : “Anh Phong Tranh ơi, trở về .”

 

Chu Hồng Vân vội vàng tới bế An An lên: “Tiểu tổ tông của ơi, mặt đất lạnh lắm, cháu cứ để chân trần mà chạy thế .”

 

An An vẫn đang khanh khách, ngủ một giấc quên mất chuyện Ôn Tranh sắp rời , chỉ cần bây giờ thể gặp Phong Tranh là cô bé thấy vui .

 

Cô bé tùy ý để Chu Hồng Vân bế phòng xỏ giày, cúi túm lấy tay Ôn Tranh buông, kéo Ôn Tranh cũng phòng ngủ.

 

Chu Hồng Vân đóng giày cho An An, thấy tiểu nha đầu ôm lấy Ôn Tranh buông tay, cũng dứt khoát mặc kệ: “Các cháu ở trong phòng chơi nhé, bà bám dì chuyện đây.”

 

An An để ý, ôm lấy trai vui mừng khôn xiết: “Anh nữa, cứ ở nhà An An nhé.”

 

Ôn Tranh , , chỉ thể nghiêm túc thương lượng với An An: “Sau , sẽ về thăm em, năm nào cũng về, dì hứa với .”

 

An An cũng mỗi năm là bao lâu, thấy trai vẫn , oa oa lên.

 

Chu Hồng Vân và Hoàng Văn Di vội vàng phòng dỗ dành An An.

 

Buổi tối ai nhắc chuyện nữa, An An bắt đầu mất trí nhớ tạm thời, hơn nữa buổi tối, An An còn đòi Phong Tranh ngủ cùng , Ôn Tranh cũng ở .

 

Chỉ là một giấc ngủ tỉnh dậy, Ôn Tranh cùng Hoàng Văn Di rời .

 

Thịnh An Ninh tiễn, là Chu Thời Huân và Chu Triều Dương tiễn bọn họ ga tàu hỏa.

 

An An tỉnh dậy Phong Tranh tàu hỏa rời , oa oa một trận, Thịnh An Ninh dùng ba viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ mới dỗ dành .

 

Tới buổi tối, An An bắt đầu đòi tìm Ôn Tranh, ôm lấy bố rầm rì: “Bố ơi, đón Phong Tranh đến nhà chơi với An An .”

 

Chu Thời Huân thể dùng kẹo sữa Đại Bạch Thỏ dỗ dành con gái, bởi vì Thịnh An Ninh buổi tối cho con ăn kẹo, cho nên chỉ thể bế An An đang rầm rì ngoài dạo vòng quanh.

 

Anh còn sang nhà Mã Ngọc Thành chơi, Viên Ngọc Cầm tỉnh khám bệnh nhà, chỉ Mã Ngọc Thành và con trai Mã Khôn ở đó.

 

Mã Khôn tính tình cũng , dẫn An An vẽ tranh, tiểu nha đầu bạn mới, nhanh quên mất Phong Tranh, cứ như bất quá ba ngày, An An chỉ thỉnh thoảng nhắc tới một chút xem Phong Tranh ngày nào đó mới về.

 

Thời gian khác, cô bé tơ tưởng xem ăn cái gì, cùng Chu Chu, Mặc Mặc chơi trốn tìm, tìm cô út chơi.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Hơn nữa dạo gần đây, Tống Tu Ngôn và Chung Ngoạn cũng thường xuyên ghé qua, hai dẫn An An cùng về nhà họ Chung, cùng Tiền Mẫn vui vẻ.

 

--------------------

 

 

Loading...