Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1063: Dì nhỏ đến rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:11:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đó, qua cuộc đối thoại giữa Trần Lệ Linh và Ôn Trường Giang, Thịnh An Ninh rằng dì nhỏ của Ôn Tranh kể từ khi bé qua đời thì từng xuất hiện. Cô dì gia đình riêng , cũng chắc khi nhận thư, liệu cô đến đón Ôn Tranh .
Ngay cả bà nội Ôn cũng dám khẳng định địa chỉ đó đúng , càng thể chắc chắn dì nhỏ của Ôn Tranh tới .
Khi cô gái trẻ trung, thời thượng mắt tự giới thiệu là dì nhỏ của Ôn Tranh, tên là Hoàng Văn Di, Thịnh An Ninh vẫn còn chút bán tín bán nghi.
Hoàng Văn Di làn da trắng, lông mày và đôi mắt tinh tế, khung xương thanh mảnh, mang nét dịu dàng đặc trưng của mỹ nữ vùng Giang Nam. Khi chuyện, cô cũng nhẹ nhàng chậm rãi, thật sự ôn hòa.
Thấy Thịnh An Ninh vẻ tin, cô lấy từ trong túi xách phong thư của bà nội Ôn, lấy thêm một tấm ảnh chụp từ hồi đám cưới của Ôn Trường Sơn. Trong ảnh vợ chồng Ôn Trường Sơn, bà nội Ôn và Hoàng Văn Di.
Hoàng Văn Di chỉ trong ảnh: "Đây chính là , còn đây là chị gái Hoàng Văn Tĩnh. Chỉ tiếc chị mệnh khổ, sinh con xong thì mạng cũng chẳng còn. Cô xem và chị trông giống ?"
Tấm ảnh đen trắng chụp rõ nét lắm, nhưng cũng thể lờ mờ nhận hai chị em quả thực vài phần tương đồng.
Thịnh An Ninh vẫn cam lòng: "Sao đến tận bây giờ cô mới tới? Là mới nhận thư ?"
Hoàng Văn Di cất kỹ thư và ảnh, thở dài một tiếng: " chuyển nhà , nếu đó vài ngày về một chuyến thì nhận phong thư . Ai ngờ nhận thư thấy tin dữ như . vội vàng xin đơn vị nghỉ phép để qua đây, ngờ bác gái Ôn cũng mất . Vậy thì chỉ thể đưa Ôn Tranh thôi."
Suốt thời gian qua, gia đình nảy sinh tình cảm với Ôn Tranh, Thịnh An Ninh nỡ xa đứa trẻ, cô im lặng gì.
Hoàng Văn Di mỉm : " gia đình các cô đều là , khi tới đây cũng ngóng . Nhà các cô vốn dĩ ba đứa nhỏ, mà còn hảo tâm nuôi dưỡng Ôn Tranh. hiện tại đang độc cũng con, cho nên đưa Ôn Tranh , như gánh nặng của các cô cũng sẽ nhẹ bớt, mà cũng thể cho Ôn Tranh một môi trường sống nhất."
Tiếp đó, cô giới thiệu về công việc của .
Thịnh An Ninh trái ngờ tới, Hoàng Văn Di đang ở hải quan, cũng coi như là gia đình thư hương môn . Nhà chỉ hai chị em cô , mà bố cũng qua đời từ nhiều năm .
Hiện giờ chỉ còn một Hoàng Văn Di, cô từng một đoạn hôn nhân ngắn ngủi, chồng gặp t.a.i n.ạ.n qua đời, để mụn con nào, cô cũng ý định tái hôn.
Hoàng Văn Di giới thiệu xong về bản thì tiếp: "Vốn dĩ định nhận nuôi một đứa trẻ, bây giờ thể đón Ôn Tranh về cũng là khéo. nghĩ nếu chị còn sống, cũng hy vọng thể hảo hảo nuôi dạy Ôn Tranh trưởng thành."
Thịnh An Ninh đây là sự sắp xếp nhất. Dù thế nào, Hoàng Văn Di cũng là ruột thịt nhất của Ôn Tranh, theo cô chắc chắn sẽ thích hợp hơn là ở bên cạnh họ, chỉ là chút nỡ: "Cô đúng, điều, chúng nên bàn bạc một chút với Ôn Tranh , để tránh trong lòng thằng bé ý nghĩ gì?"
Hoàng Văn Di gật đầu tán thành: " là nên một chút, miễn cho bạn nhỏ trong lòng ý nghĩ gì."
Chu Hồng Vân Hoàng Văn Di đến để đón Ôn Tranh thì cũng đủ đường luyến tiếc. Bà trong bếp Thịnh An Ninh và Hoàng Văn Di đối thoại, một hồi nhịn mà đỏ hoe mắt.
Ôn Tranh dẫn theo An An, Chu Chu và Mặc Mặc học về, thấy trong nhà thêm một dì lạ mặt thì ngẩn một chút. Khi thấy dì lạ mặt thấy thì mắt đỏ lên, biểu cảm chút xúc động, trái tim bé bỗng chốc thắt .
Hoàng Văn Di ngờ Ôn Tranh lớn thế , khuôn mặt nhỏ nhắn quá giống chị gái . Mắt cô đỏ hoe, lao tới quỳ xuống mặt Ôn Tranh: "Ôn Tranh, dì là dì nhỏ đây."
Sợi dây căng thẳng bấy lâu trong lòng Ôn Tranh "pưng" một tiếng đứt đoạn. Cậu bé buông tay An An , chút luống cuống dì xa lạ.
Hoàng Văn Di cảm xúc chút kích động, ôm chầm lấy Ôn Tranh lòng: "Ôn Tranh..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1063-di-nho-den-roi.html.]
Giọng chút nghẹn ngào, khi thấy đứa nhỏ thì cô còn thể giữ bình tĩnh, thế nhưng khi thấy đứa nhỏ , rốt cuộc cũng thể bình tĩnh nổi nữa, đặc biệt là khuôn mặt còn giống chị gái đến thế.
Chị gái gả cho Ôn Trường Sơn, cha là đồng ý, nề hà núi cao đường xa, căn bản ngăn cản . Cô cũng nhờ vả nhiều mối quan hệ mới thể đến đây, tham gia hôn lễ của chị gái và rể.
Hoàng Văn Di còn nhớ rõ, chị gái khi tới đây thanh niên tri thức, làn da phơi nắng đen nhiều, nhưng vẫn vui vẻ như ôm lấy cô , cho cô Ôn Trường Sơn là đàn ông nhất mà chị gặp , là dòng suối ngọt chị gặp ở vùng Tây Bắc hoang lương .
Kết quả, vì sinh con mà qua đời.
Nhận điện báo chị gái qua đời, đối với gia đình là một đòn đả kích lớn. Cha mấy năm gặp con gái, nữa là tin dữ, thể nhất thời chịu nổi, cả hai đều đổ bệnh.
Hoàng Văn Di tới tham gia tang lễ, thế nhưng thể cha , hơn nữa xin nghỉ một dễ dàng, cửa một chuyến càng dễ dàng, trong lòng ít nhiều chút oán trách đứa cháu ngoại trai từng gặp mặt .
Sau , cha lượt qua đời, cuộc sống của cô cũng nát bét, cũng dần quên sự tồn tại của Ôn Tranh. Có lẽ cũng từng nghĩ tới, thế nhưng nghĩ đến cái c.h.ế.t của chị gái, chút ý nghĩ đó đè xuống.
Cho đến khi thấy bức thư của Ôn, Hoàng Văn Di còn đấu tranh tư tưởng mất hai ngày, xem nên đón Ôn Tranh về bên cạnh chung sống .
Sau đó, vẫn là tình chiến thắng tất cả, cô quyết định tới đón Ôn Tranh trở về. Chị gái rể còn nữa, cô sẽ họ hảo hảo nuôi dưỡng đứa trẻ trưởng thành.
Lúc thấy Ôn Tranh lớn lên giống chị gái như đúc, tất cả cảm xúc của Hoàng Văn Di đều khống chế mà tuôn trào , cô còn thể nhớ rõ bức thư chị gái cho khi đang mang thai.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Trong thư vui vẻ nhảy nhót cho cô , đứa nhỏ cử động trong bụng, giống như một con cá nhỏ bơi qua bơi .
Còn cho cô , nếu sinh con trai thì kêu là Ôn Tranh, một quân t.ử chính trực phiền não; nếu là con gái thì kêu là Ôn Noãn, ấm áp như một vầng thái dương nhỏ, vô ưu vô lự mà trưởng thành.
Càng nghĩ càng khó chịu, càng thêm tự trách vì những năm nay hỏi han gì đến Ôn Tranh, cô nghẹn ngào: "Xin thứ , xin thứ , là dì tới muộn ."
Đối với Ôn Tranh mà , dì quá xa lạ, cách nào đồng cảm với nỗi bi thương của cô , chỉ là sắp rời khỏi nơi , theo dì xa lạ tới nơi khác sinh sống.
Cậu chạy, thích cái gia đình ấm áp , thích gia đình An An, Chu Chu, Mặc Mặc.
Thế nhưng cũng , , là trách nhiệm của gia đình .
Cậu nhịn nắm c.h.ặ.t nắm đ.ấ.m nhỏ, đè nén một nỗi hoang mang thể diễn tả bằng lời nơi đáy lòng.
Thịnh An Ninh thấy Hoàng Văn Di ngừng, sợ Ôn Tranh hoảng sợ, bèn tới kéo Hoàng Văn Di dậy: "Chẳng gặp , chúng xuống từ từ , cô như sẽ đứa nhỏ sợ đấy."
Hoàng Văn Di vội vàng đưa tay lau nước mắt: " đúng đúng, Ôn Tranh sợ, dì chút khống chế ."
Cô dắt Ôn Tranh tới sô pha xuống, đưa tay ngừng sờ khuôn mặt nhỏ của Ôn Tranh: "Đều trách , mà tới sớm một chút thì ."
Ôn Tranh cúi xuống đầu, theo bản năng tránh né bàn tay của Hoàng Văn Di, trong lòng một nguyện vọng nho nhỏ: Dì tới thì thật .
--------------------