Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1061: Thêm một đứa trẻ mà thôi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:11:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chưa đợi Thịnh An Ninh thăm Ôn Tranh và Ôn, Ôn Tranh đến trường học. An An biến thành cái đuôi nhỏ, ngày ngày theo Ôn Tranh, còn nhất quyết mang đồ ăn ngon trong nhà cho , bánh bao buổi sáng cũng nhét một cái cặp sách mang cho Ôn Tranh.
Chu Hồng Vân lay chuyển con bé, chỉ thể dùng giấy dầu bọc bánh bao , đó đặt ngăn kéo của chiếc cặp đeo chéo quân đội. Chiếc cặp quân đội dùng trong bộ đội quá lớn đối với An An, nhưng tiểu nha đầu thích, bởi vì Ôn Tranh cũng một cái giống hệt.
Chỉ là những ngày như trôi qua vài ngày, truyền tới tin dữ, Ôn qua đời.
Bà đột ngột, buổi tối ngủ vẫn còn khỏe mạnh, sáng dậy nổi. Vẫn là Ôn Tranh gọi tỉnh bà nội, chạy sang nhà hàng xóm gọi tới giúp, hàng xóm qua một cái, tắt thở .
Thịnh An Ninh vẫn , thấy tin tức, cô cùng Chu Hồng Vân tiên đưa ba đứa nhỏ đến trường, đó tới bệnh viện xin nghỉ.
Chu Hồng Vân đợi lúc bọn trẻ mặt ở đó mới nhịn mà tiếc hận: "Sao một đang yên đang lành, là luôn ? Chiều hôm qua chúng còn gặp mà, chuyện cũng vẫn bình thường, trông tinh thần còn hơn nữa."
Sống chung một thời gian cũng là tình cảm, hôm qua còn gặp, hôm nay còn, Chu Hồng Vân đoạn nhịn đỏ vành mắt: "Trước đó cũng bệnh gì, mất , Ôn Tranh bây giờ? Ai nha, nghĩ đến đứa nhỏ , lòng cứ thắt ."
Thịnh An Ninh suốt dọc đường chuyện, cùng Chu Hồng Vân đến căn nhà đơn vị phân cho Ôn Trường Sơn, trong phòng vây đầy . Ôn Tranh mặc đồ tang, lặng lẽ quỳ bên giường, mà giường, Ôn giống như đang ngủ say, gương mặt an tường.
Tang lễ của Ôn tổ chức đơn giản, thông báo cho Ôn Trường Giang và Trần Lệ Linh ở quê. Ôn Trường Giang và Trần Lệ Linh tuy rằng đối với già chỗ hài lòng, trong lòng oán hận, nhưng mất, bọn họ vẫn tới.
Họ dẫn theo một đám họ hàng ở quê lên, lóc gào thét đưa Ôn về quê an táng.
Chu Thời Huân theo, Thịnh An Ninh và Chu Hồng Vân cũng tiện cùng, chỉ thể dặn dò Chu Thời Huân, đợi khi lo xong tang lễ cho Ôn thì đưa Ôn Tranh trở về.
Thịnh An Ninh còn Ôn chống lưng, vợ chồng Ôn Trường Giang càng ưa Ôn Tranh, hơn nữa còn tiền trợ cấp, e rằng sẽ nuôi Ôn Tranh .
Chỉ là sợ họ hàng làng xóm nên mới c.ắ.n răng để Ôn Tranh , nhưng như , Ôn Tranh chắc chắn sẽ ngược đãi.
Chu Hồng Vân nghĩ đến Ôn Tranh đều cảm thấy đáng thương chịu nổi: "Đứa nhỏ thật sự đáng thương, từ nhỏ , bây giờ bố và bà nội đều , còn trong cùng một tháng. Chị xem , đầu quê nhất định sẽ Ôn Tranh mệnh cứng, khắc c.h.ế.t cha ."
Thịnh An Ninh cũng nghĩ tới điểm , thở dài một : "Chúng đón Ôn Tranh về nuôi, nhà cũng thiếu một miếng ăn của . Chỉ là đứa nhỏ trải qua nhiều chuyện như , e rằng khó thoát khỏi thế giới của chính ."
Nếu đổi là đứa trẻ khác, cô sẽ nảy ý định nhận nuôi, dù nuôi một đứa trẻ giống như nuôi một con ch.ó con mèo, mà là bồi dưỡng và giáo d.ụ.c, một chút ngược sẽ để thù hận.
Hơn nữa trong nhà còn ba đứa nhỏ, con đường trưởng thành, ai thể bảo đảm sẽ xử lý sự việc công bằng tuyệt đối?
đối mặt với Ôn Tranh, cô đành lòng bỏ mặc.
Ba ngày , Chu Thời Huân đưa Ôn Tranh trở về. Chỉ trong vòng ba ngày, Ôn Tranh vốn dĩ gầy nhỏ nay gầy một vòng, khuôn mặt nhỏ nhắn chút thịt nào, đôi mắt lộ đặc biệt lớn.
Thịnh An Ninh đau lòng nhưng thể biểu hiện ngoài, cô sợ Ôn Tranh nhạy cảm sẽ buồn, liền gọi An An cùng Ôn Tranh chơi.
An An thấy Ôn Tranh, khanh khách chạy tới, dùng sức ôm lấy Ôn Tranh: "Anh Phong Tranh ơi, về ? An An bây giờ toán , nhiều bài nha."
Trong lòng Ôn Tranh vốn dĩ đang buồn bã, chỉ vì bố và bà nội mất, mà khi còn ở quê, còn thấy thím với rằng là ngôi chổi, từ khi sinh khắc c.h.ế.t , giờ khắc c.h.ế.t cả bố và bà nội.
Cậu ngôi chổi là gì, cũng thế nào là khắc c.h.ế.t, nhưng thể hiểu ánh mắt của những đó đều mang theo sự hoảng hốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1061-them-mot-dua-tre-ma-thoi.html.]
Giống như là một con quái vật .
Buổi tối, lúc , thím còn chỉ tay trán , gương mặt dữ tợn gầm nhẹ: "Mày trở về gì? Bà nội mày cái đồ già chịu c.h.ế.t , mà đưa tiền trợ cấp cho chúng tao, còn chúng tao nuôi mày, mơ . Tao nuôi cái loại chổi như mày , nhất là mày nên cùng cái thằng bố c.h.ế.t tiệt với mụ già cùng c.h.ế.t cho rảnh."
Ánh sáng lờ mờ hắt lên biểu cảm vặn vẹo của Trần Lệ Linh trông giống hệt như lệ quỷ.
Ôn Tranh co rúm dám lời nào, trái tim nhỏ bé như đông cứng, thắt c.h.ặ.t thành một nắm, mãi cho đến khi rời cùng Chu Thời Huân vẫn hề buông lỏng.
Cậu sẽ , cũng , quá nhỏ, nhiều chuyện cách nào nghĩ thông suốt .
Cậu chỉ rằng, thế giới , sẽ bao giờ ai thương như bố và bà nội nữa.
Lúc , An An mềm mại ấm áp ôm lấy, dùng giọng non nớt thủ thỉ với , cơ thể vốn luôn như đóng băng của mới từ từ mềm .
Giống như sưởi ấm một chút, trái tim đang thắt c.h.ặ.t cũng dần dần thả lỏng.
An An chẳng hề , vẫn vui vẻ : "Mẹ , sẽ ở nhà em, chúng là bạn , thể cùng học, An An ngoan, lên lớp sẽ ồn ào nhé."
Ôn Tranh mím môi An An, nghiêm túc gật đầu.
Thấy Ôn Tranh phản ứng, Thịnh An Ninh thở phào một , gọi Chu Chu và Mặc Mặc cũng chơi cùng Ôn Tranh, bốn đứa trẻ trong phòng ngủ cùng xếp gỗ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Lúc Thịnh An Ninh mới hỏi Chu Thời Huân, tang lễ của Ôn thuận lợi ? Anh đưa Ôn Tranh về khó dễ gì ?
Chu Thời Huân lắc đầu: "Không ai khó cả, đưa Ôn Tranh , vợ chồng Ôn Giang Trường đồng ý nhanh ch.óng."
Trần Lệ Linh còn hớn hở: "Ôn Tranh theo các em chắc chắn là hơn ở với bọn chị , điều kiện quê xem, cả năm trông chờ ông trời, nếu Ôn Tranh ở , chẳng ăn no nữa."
Chu Thời Huân cũng thấy những lời bàn tán ở quê, cũng hiểu rõ nếu để Ôn Tranh đó thì sẽ chẳng cuộc sống gì.
Cho dù Thịnh An Ninh chuyện nhận nuôi Ôn Tranh, cũng sẽ đề nghị, chẳng qua là thêm một đứa trẻ, dù thế nào cũng thể nuôi lớn .
Anh thể trơ mắt con của chiến hữu ngược đãi mà quản.
Thịnh An Ninh hừ lạnh: "Biết ngay họ là hạng như mà, cứ để Ôn Tranh ở nhà chúng , tiền lương của hai chúng cũng đủ nuôi bốn đứa nhỏ, đầu nhận thêm việc lách gì đó cũng thể kiếm thêm tiền."
Bây giờ cô thể danh chính ngôn thuận gửi bài cho các tạp chí y học, với trình độ của cô, lấy tiền nhuận b.út là chuyện dễ dàng.
Chu Thời Huân gật đầu: "Anh cũng ý đó, lúc về còn gặp chiến hữu của Trường Sơn, họ cũng sợ Ôn Tranh nuôi nên cùng nuôi dưỡng thằng bé đấy."
Ôn Tranh cứ như bắt đầu cuộc sống tại nhà Thịnh An Ninh, chỉ là đứa trẻ càng trở nên ít hơn, cũng chỉ An An cứ luôn ở bên cạnh líu ríu ngừng thì mới thể thỉnh thoảng phản hồi một chút.
Thịnh An Ninh cứ lo lắng, cứ tiếp tục như , tâm lý đứa trẻ liệu nảy sinh vấn đề gì .
--------------------