Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1055: Đến tận cửa đòi con
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:11:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh thể gì đây, chỉ đành cầm tờ kết quả xét nghiệm rời . Dù đây cũng là bệnh viện đơn vị, cho dù quen thì cũng đủ loại mối liên hệ, tính đều là quen cả, ai cũng thể đắc tội.
Cô cầm tờ kết quả , Viên Ngọc Cầm vẫn đang bóng cây tán gẫu với một quen. Thấy Thịnh An Ninh, chị vẫy vẫy tay, với đối phương một tiếng bước nhanh về phía Thịnh An Ninh. Còn đến gần, chị sốt sắng hỏi: "Thế nào ? Có là chẩn đoán sai ? Em gì cứ trực tiếp với chị dâu, chị chịu đựng ."
Thịnh An Ninh vội vàng : "Chị dâu, chị đừng căng thẳng, nghiêm trọng đến thế . Có điều t.h.u.ố.c Lãnh chủ nhiệm kê chị cứ từ từ hãy uống. Nếu chị thực sự đau quá thì thể uống một viên t.h.u.ố.c giảm đau, loại t.h.u.ố.c uống nhiều sẽ lệ thuộc. Ngoài , em xem các chỉ của chị, lời khuyên của em là chị nên phẫu thuật."
Viên Ngọc Cầm sửng sốt một chút: "Vẫn phẫu thuật ? An Ninh, chị phẫu thuật, chị nửa khuôn mặt sụp xuống , như c.h.ế.t , chị sống còn ý nghĩa gì nữa?"
Thịnh An Ninh nắm lấy tay chị : "Hiện tại chị vẫn đang ở giai đoạn đầu, cần bỏ quá nhiều, vả còn sống mới hy vọng. Anh Mã còn cả Mã Khôn nữa, chị nghĩ cho họ chứ. Nếu chị còn nữa, họ bây giờ? Anh Mã đáng thương bao? Còn Mã Khôn thì ? Chị nhẫn tâm để nó nhỏ như mất ?"
"Hơn nữa bệnh của chị, điều trị sớm sẽ nguy hiểm đến tính mạng, cũng ảnh hưởng đến cuộc sống ."
Viên Ngọc Cầm cuối cùng cũng Thịnh An Ninh thuyết phục: "Vậy ý nghĩa của việc chị kiểm tra một nữa là gì? Chị còn tưởng bệnh viện tỉnh chẩn đoán nhầm cơ đấy."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh lắc đầu: "Không , chỉ là ở đây hai chỉ cũng cao, vẫn đạt đến tiêu chuẩn u.n.g t.h.ư."
Viên Ngọc Cầm yên tâm: "Chỉ cần u.n.g t.h.ư là . Ý em là t.h.u.ố.c đó Lãnh Khiết kê cần uống nữa đúng ?"
Thịnh An Ninh gật đầu: ", tạm thời đừng uống, nhanh ch.óng bệnh viện tỉnh phẫu thuật ạ."
Viên Ngọc Cầm đột nhiên : "An Ninh, vì , lời em chị đều theo. Em bảo chị phẫu thuật, chị liền thấy phẫu thuật cũng ; em bảo bệnh c.h.ế.t , chị liền thấy cả. Hơn nữa hai ngày nay em tới tìm chị, chị liền nghĩ chắc chắn vấn đề gì lớn, tâm tình bỗng chốc nhẹ nhõm hẳn. Chị nghĩ nếu là bệnh nguy hiểm đến tính mạng, chắc chắn em sẽ trì hoãn một phút nào mà đến tìm chị ngay ."
"Vừa chị đó cứ ngẫm , nghĩ bụng lẽ em chính là ý ."
Thịnh An Ninh ngây ngẩn cả , cô thực sự ý đó, chỉ là bệnh của Viên Ngọc Cầm đúng là c.h.ế.t , cũng bệnh bộc phát nặng, nên cô mới ưu tiên bận chuyện của Ôn Tranh .
nếu Viên Ngọc Cầm hiểu lầm, đồng thời thể nghĩ thông suốt, giữ tâm thái thì cũng là chuyện : "Chị dâu, chị cứ nên nghĩ như ."
Viên Ngọc Cầm tâm tình , định mua một con cá về nhà: "Đã nhiều ngày nấu cho bố con ông một bữa t.ử tế, mấy ngày nay lão Mã và đứa nhỏ cũng sống trong lo sợ cùng chị."
Thịnh An Ninh cũng định mua ít thức ăn, buổi tối gói sủi cảo cho bọn nhỏ ăn.
Cùng Viên Ngọc Cầm đến cửa hàng dịch vụ, Viên Ngọc Cầm cũng về chuyện của Ôn Trường Sơn, tuy quen nhưng vẫn nhịn mà xuýt xoa: "Trẻ như , đúng là sống lâu, tội nghiệp nhất là đứa nhỏ , chị dạo nó đều ở nhà em."
Thịnh An Ninh gật đầu: "Đứa bé ngoan, hiện tại nhà bên bận rộn chăm sóc nên tạm thời ở nhà em."
Viên Ngọc Cầm do dự một chút, vẫn nhịn khuyên giải: "Hai vợ chồng em đều bụng, đối với khác cũng nhiệt tình, nhưng về đứa nhỏ , các em vẫn nên suy nghĩ kỹ. Nhà em ba đứa con , nếu nuôi thêm một đứa nữa, áp lực sẽ lớn."
Thịnh An Ninh kinh ngạc: "Sao chị chúng em sẽ nhận nuôi đứa bé ?"
Viên Ngọc Cầm khẳng định: "Chị đoán mà, em và Chu Thời Huân tâm địa đều thiện lương. Bây giờ đứa nhỏ thành trẻ mồ côi, tuy còn một bà nội, nhưng bà nội đó chị cũng từng gặp qua, sức khỏe lắm, nếu dắt díu một đứa nhỏ qua ngày, e rằng gian nan."
Thịnh An Ninh cũng thẳng thắng: “ quả thực ý tưởng , chỉ là hiện tại vẫn nghĩ kỹ, hơn nữa còn xem ý tứ bên phía nhà họ Ôn thế nào.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1055-den-tan-cua-doi-con.html.]
Viên Ngọc Cầm sửng sốt một chút: “Nhà còn những khác ? Vậy khẳng định cần các cô , dù chuyện các cô nghĩ cho kỹ, nuôi thêm một đứa nhỏ cũng chuyện nhỏ, cũng đơn giản như nuôi con mèo con ch.ó.”
Thịnh An Ninh gật gật đầu: “Vâng , , sẽ hảo hảo cân nhắc.”
Hai mua thức ăn xong thì tách về nhà, Thịnh An Ninh còn cửa thấy trong nhà tiếng lạ, chút kỳ quái vì tầm nhà khách đến.
Mở cửa , liền thấy ghế sofa đang là Ôn Trường Giang và Trần Lệ Linh, bởi vì gặp qua ở tang lễ nên cô vẫn còn chút ấn tượng.
Mà hai đang kéo Ôn Tranh, Trần Lệ Linh còn cầm một nhất kiện áo ba lỗ mới ướm thử lên đứa nhỏ.
Ôn Trường Giang thấy Thịnh An Ninh cửa, vội vàng lên: “Chị dâu.”
Gọi xong chút gò bó cái gì, đỏ mặt Thịnh An Ninh.
Trần Lệ Linh liếc mắt bộ dạng tiền đồ của đàn ông nhà , lườm một cái, trong lòng bụng bảo , thấy phụ nữ thành phố xinh là đến lời cũng .
Trên mặt cô : “Chị dâu, chúng em chính là tới thăm đứa nhỏ, sẽ phiền đến chứ?”
Thịnh An Ninh mỉm , đều nhà mới hỏi phiền , đúng là chút thừa thãi.
Trần Lệ Linh vội vàng giải thích theo: “Chị cũng đấy, nhà chúng em xảy sự tình như , chúng em chính là đau lòng Lượng Lượng, đứa nhỏ từ nhỏ mất , theo trai em những năm nay cũng sống , bận rộn công tác, ở còn nhớ rõ một đứa con? Toàn bộ nhờ chồng em mang giúp.”
“Em thường xuyên , nếu trông nổi đứa nhỏ thì cứ gửi đứa nhỏ về nông thôn , nhà em cũng hai đứa nhỏ, vặn cùng bạn.”
Nói cô đầy vẻ đau lòng Ôn Tranh: “Nhìn đứa nhỏ nuôi dưỡng thế nào kìa, đều sắp sáu tuổi mà còn giống như một đứa nhỏ ba tuổi, gầy nhỏ, còn mập bằng con gái chị .”
An An lập tức vui: “Cháu mập, cháu chỉ là nhiều thịt một tý thôi, cháu lắm đấy.”
Trần Lệ Linh An An ngắt lời như , ngược đến , chỉ thể Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh chút hiểu mục đích hai tới đây, khách khí mời bọn họ xuống: “Hai chú thím thật sự là tâm , cứ xuống , buổi tối ở dùng cơm chứ?”
Cô chỉ là thử thăm dò một chút, giữ hai ăn cơm cũng là để hai lộ sơ hở, mới thể nhanh nhẹn giải quyết sự tình .
Trần Lệ Linh vội vàng lắc đầu: “Ăn cơm thì cần , chúng em còn việc, chúng em tới là dẫn Lượng Lượng trở về, cứ ở nhà chị mãi cũng quá phiền phức cho các chị . Hơn nữa em các chị tận ba đứa con, thêm một đứa nữa, trong nhà sẽ ầm ĩ đến lật trời .”
Thịnh An Ninh mỉm : “ thật sẽ , Lượng Lượng an tĩnh ngoan. Hơn nữa các cũng thể dẫn Lượng Lượng .”
Trần Lệ Linh sửng sốt một chút: “Tại ? Chúng em là chú thím của nó, cũng thể dẫn nó ?”
--------------------