Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1048: Thanh mai trúc mã, lưỡng tiểu vô sai

Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:11:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh xem xong liệu, an ủi Viên Ngọc Cầm: “Chị dâu, ngày mai chị đến bệnh viện kiểm tra một nữa, đợi kết quả sẽ xem cho chị.”

 

Nói xong cô vội vàng trấn an Viên Ngọc Cầm: “Chị dâu, chị đừng vội lo lắng, cảm thấy cái chút chênh lệch với những gì . Số liệu của chị hình như vẫn đến mức u.n.g t.h.ư, điều trị bảo thủ chắc là .”

 

Mắt Viên Ngọc Cầm sáng lên, tuy trong lòng tin nhưng lúc một câu như , giống như thấy cọng rơm cứu mạng: “An Ninh, thật sự thể ? Nếu như , cần phẫu thuật nữa ?”

 

Thịnh An Ninh : “Chị đừng vội, ngày mai chị đến kiểm tra một nữa, mới thể cho chị kết quả. Bất quá, chị dâu , cái thể bảo chứng .”

 

Viên Ngọc Cầm liên tục gật đầu: “ , mà.”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Lời của Thịnh An Ninh vẫn tác dụng, cả Viên Ngọc Cầm đều tỏ nhẹ nhõm hơn nhiều.

 

Chị trò chuyện với Thịnh An Ninh mấy câu: “Vậy cô cứ bận , cũng về nhà một chuyến, nhiều ngày gặp Mã Khôn, cũng đứa nhỏ nhớ .”

 

Thịnh An Ninh suy nghĩ một chút vẫn nhắc nhở Viên Ngọc Cầm một câu: “Chị dâu, chị cũng chuyện hẳn hoi với Mã Khôn, đừng để nó những lời đồn thổi bên ngoài ảnh hưởng, nó dù cũng là một đứa trẻ, bất kỳ khả năng phán đoán nào.”

 

Viên Ngọc Cầm gật đầu, chân thành cảm ơn Thịnh An Ninh: “An Ninh, cảm ơn cô.”

 

Trong cái đại viện , chẳng ai thật lòng đối với chị , đều tin những lời đồn đại thị phi , cho nên đều đeo kính màu mà chị , ghét bỏ chị , khinh bỉ chị , xem trò của chị .

 

Trước chị cho tới bây giờ cũng để ý, tính cách quật cường, mang theo vẻ tùy ý, chỉ cần bản sống vui vẻ là , hà tất để ý đến cách của những trọng yếu đó.

 

Thế nhưng khi bệnh, chị đột nhiên cảm thấy tịch mịch, ngoài nhà , đối tượng nào thể trút bầu tâm sự.

 

Mà sự quan tâm của Thịnh An Ninh khiến chị như cảm nhận một luồng sáng, hóa thế giới ngoài nhà thì vẫn còn ấm áp.

 

 

Thịnh An Ninh để tâm đến bệnh tình của Viên Ngọc Cầm, dọc đường cứ cân nhắc về nhà xem sách một chút, còn hồi tưởng kỹ xem từng tiếp xúc qua bệnh lệ tương tự .

 

Hòa nhập thế giới quá lâu, ký ức của đời nhiều thứ mờ nhạt, cho nên hảo hảo suy nghĩ mới .

 

Mang theo tâm sự về nhà, Chu Hồng Vân đón ba đứa nhỏ về, ngay cả Ôn Tranh cũng ở đây, ngược Ôn mẫu thì mặt.

 

Thịnh An Ninh tới xoa xoa cái đầu nhỏ của Ôn Tranh: “Tiểu Ôn Tranh cũng tới , hôm nay học tập thế nào, An An quấy rầy ?”

 

Câu An An hiểu, cô bé phồng má vui: “An An lời, quấy rầy mà, Ôn Tranh, An An lời ?”

 

Nói xong cô bé chớp chớp đôi mắt to Ôn Tranh, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ cầu xin sự khẳng định.

 

Ôn Tranh im lặng một chút, đó nghiêm túc gật đầu: “An An ngoan, em ồn ào.”

 

Đôi mắt to của An An cong cong, lập tức vui vẻ rộ lên.

 

Chu Hồng Vân ở một bên : “Hai đứa nhỏ tình cảm thật , thông gia thì mấy.”

 

Thịnh An Ninh nhíu mày, ngăn cản Chu Hồng Vân: “Cô ơi, đừng khai những lời đùa như nữa. Bây giờ chúng còn nhỏ hiểu, nhưng khi lớn lên , sẽ vì những lời đùa mà trở nên thẹn thùng, đó dần dần cách, ngược cho một đôi bạn trở nên xa cách.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1048-thanh-mai-truc-ma-luong-tieu-vo-sai.html.]

“Bây giờ chúng chỉ đơn thuần là thích đối phương, ý thức về giới tính, cho nên lớn chúng cũng thể dẫn dắt chúng về phương diện , quá sớm nhồi nhét cho chúng những thứ nên thuộc về lứa tuổi của chúng.”

 

Chu Hồng Vân ngẩn : “ thì nghĩ nhiều như , chỉ là thấy cô xem An An và Ôn Tranh tuổi tác thích hợp, dáng dấp đều đẽ, cùng lớn lên, nếu thể thanh mai trúc mã chẳng .”

 

Thịnh An Ninh gật đầu: “ hiểu ý của cô, chỉ là hiện tại bọn nhỏ còn quá nhỏ, thích hợp để những chuyện . Hơn nữa dù trong lòng ý tưởng như cũng thể mặt bọn nhỏ. Đợi khi chúng lớn hơn một chút, phân biệt nam nữ, những lời trêu chọc sẽ khiến chúng cảm thấy tự ti, thậm chí là hổ. Đến lúc đó bọn nhỏ sẽ thể vô tư lự mà chơi cùng nữa.”

 

Chu Hồng Vân suy nghĩ một hồi thấy cũng lý: “Sau sẽ nữa, cũng để họ đem An An trò đùa.”

 

Thịnh An Ninh gật đầu, cô vẫn hy vọng bọn nhỏ lớn lên trong một môi trường sạch sẽ, còn về việc đến tuổi dậy thì nảy sinh tình cảm thanh mai trúc mã , đó là chuyện của .

 

Hơn nữa thời vẫn còn một hủ tục , đó là hở chút đem những đứa trẻ chẳng hiểu sự đời trêu chọc, kiểu như để đứa đứa con dâu ?

 

Những lời đùa giỡn như , Thịnh An Ninh thích. Cô cảm thấy đây chính là đang sớm gieo rắc đầu bọn nhỏ một loại ám .

 

Thịnh An Ninh đầu một vòng, hỏi Chu Hồng Vân: “Bà nội Ôn Tranh tới? Cô dẫn Ôn Tranh qua đây, bà nội Ôn Tranh ?”

 

Chu Hồng Vân gật đầu: “Bà , bà về giải quyết chút việc, còn nếu cần về quê một chuyến thì thể gửi Ôn Tranh ở nhà chúng . Về quê mất một ngày, đường dễ , bà sợ dẫn theo Ôn Tranh sẽ thằng bé chịu tội.”

 

Thịnh An Ninh ý kiến gì: “Cứ để thằng bé ở nhà chúng , cần khách khí như , bà cứ thong thả lo việc là .”

 

Chu Hồng Vân liên tục gật đầu: “ cũng như , bảo bà cần vội, dù nhà ba đứa nhỏ, thêm một đứa nữa cũng . Hơn nữa trẻ con đông càng dễ trông.”

 

An An hiểu, chạy tới ôm Thịnh An Ninh : “Mẹ ơi, ơi, Phong Tranh hôm nay đến nhà ngủ ạ? Có hôm nay đến luôn ? Vậy buổi tối Phong Tranh thể ngủ với con ?”

 

Thịnh An Ninh nhéo cái má nhỏ của An An: “Không , Ôn Tranh chỉ thể ngủ với các thôi, con là cô gái nhỏ, thể ngủ cùng tiểu nam hài .”

 

An An nghĩ một hồi, bỗng nhiên hiểu : “Có vì An An cái đuôi nhỏ, còn Phong Tranh cái đuôi nhỏ, nên thể ngủ cùng ạ?”

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc An An: “Con học mấy thứ thế?”

 

Ôn Tranh ở bên cạnh dù cũng lớn hơn một chút, thẹn thùng, thấy lời An An thì đỏ bừng mặt.

 

An An hì hì: “Con vệ sinh cùng Phong Tranh nên thấy ạ.”

 

Thịnh An Ninh đỡ trán: “Lần nhà vệ sinh nam, cũng bạn nam vệ sinh, như hổ lắm, ?”

 

Chỉ sợ ba đứa nhỏ quá sớm hiểu chuyện, Thịnh An Ninh sớm cho ba em tắm riêng, vệ sinh cũng , ngờ tiểu nha đầu ở trường vẫn chạy xem lung tung.

 

An An thấy biểu cảm của chút nghiêm túc, nghiêng đầu suy nghĩ một chút gật đầu: “Lần con nữa, nhưng tại trai cái đuôi nhỏ mà An An ạ?”

 

Thịnh An Ninh dở dở : “Bởi vì An An của chúng là con gái mà, đó chính là khu biệt giữa con trai và con gái. mà đây là bí mật, ngoài nhé.”

 

An An vội vàng bịt cái miệng nhỏ nhắn , trợn tròn mắt , sức lắc cái đầu nhỏ, biểu thị sẽ giữ bí mật .

 

Thịnh An Ninh mỉm ôm lấy An An, cô bé ngốc , dáng vẻ thật sự là quá khả ái ...

 

--------------------

 

 

Loading...