Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1045: Chỉ cần chị đồng ý, anh ấy ngay cả mạng cũng sẽ đưa cho chị
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:11:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Viên Ngọc Cầm ly hôn, Mã Ngọc Thành bỗng chốc luống cuống thần hồn, biện giải, chỉ thể liên tục : “ ly hôn, đồng ý.”
Thịnh An Ninh thấy Viên Ngọc Cầm xong chuyện ly hôn thì vành mắt đỏ bừng, chỉ vì tính cách mạnh mẽ nên mới cố sức nhịn để nước mắt rơi xuống, cô vội vàng đẩy đẩy Chu Thời Huân, hiệu đưa Mã Ngọc Thành ngoài .
Để hai tách cho tĩnh táo .
Chu Thời Huân dậy tới vỗ vỗ vai Mã Ngọc Thành, hai cùng bên ngoài.
Thịnh An Ninh tới kéo Viên Ngọc Cầm xuống: “Chị dâu, chị xuống tĩnh táo một chút , chuyện lớn bằng bao nhiêu mà tăng lên đến mức ly hôn ? Có chuyện gì thể xuống hảo hảo ?”
Nước mắt Viên Ngọc Cầm đột nhiên rơi xuống, gồng quá mệt mỏi, lúc chị chống đỡ nữa, lau nước mắt : “Những đó thể đổi trắng đen bừa như , Mã Ngọc Thành cái gì cũng tin. Chúng vợ chồng mười năm, mà tin , những năm đó vất vả như thế, cũng từng ghét bỏ .”
“ tuy rằng từng đối tượng, cũng từng chuyện hồ đồ, thế nhưng con cũng hai chữ liêm sỉ thế nào. Đã kết hôn thì chắc chắn sẽ cùng sống những ngày tháng thiết thực. Những năm lời tiếng nhiều, nhưng cũng từng như , dạo gần đây một đoạn thời gian luôn nghi thần nghi quỷ.”
“Đối tượng của , hiện tại lãnh đạo ở thành phố, nhưng chuyện đó thì quan hệ gì với ? Hơn nữa là đàn ông năm đó vì để học mà trèo cao đá . Viên Ngọc Cầm cũng cần thể diện, hiện tại cho dù về quỳ xuống cầu xin , cũng sẽ đồng ý.”
Càng nghĩ càng khó chịu, nước mắt chảy càng dữ dội hơn.
Thịnh An Ninh dựa trực giác tin tưởng những lời Viên Ngọc Cầm : “Chị dâu, ý của cả, để ý hơn chuyện một buổi tối chị ở nhà, chị cùng giải thích rõ ràng là ? Chị càng , càng sẽ nghĩ ngợi lung tung. Đây tin chị, mà là ở chỗ chị nhận cảm giác an .”
Viên Ngọc Cầm sửng sốt một chút, nhíu nhíu lông mày: “Cảm giác an ? Cái gì là cảm giác an ? hôm đó chỉ là về nhà đẻ, còn cứ hỏi, đó chẳng là hoài nghi ở bên ngoài vụng trộm với ? nếu về nhà đẻ, chắc chắn cũng tin.”
Thịnh An Ninh thấy ánh mắt Viên Ngọc Cầm thoáng d.a.o động, hỏi một câu: “Chị thật sự về nhà đẻ ?”
Viên Ngọc Cầm thể tưởng Thịnh An Ninh: “Cô ý gì? Không lẽ cũng tin những lời bên ngoài chứ?”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh vội vàng lắc đầu: “ nếu mà tin những lời bên ngoài thì hôm nay đến nhà chị . Chị dâu, chị với một câu thật lòng , chị bệnh viện kiểm tra thể ?”
Nếu Viên Ngọc Cầm chịu nguyên nhân đêm đó trở về, thì chắc chắn xảy chuyện gì đó. Nếu thật sự về nhà đẻ, chị chắc chắn cũng sớm rõ với Mã Ngọc Thành, đến mức hai nhao nhao mà cứ chịu giải thích thêm một câu.
Sắc mặt Viên Ngọc Cầm trắng bệch một chút, há há miệng, nhưng một chữ cũng .
Thịnh An Ninh thể khẳng định là đoán đúng: “Chị dâu, nếu chị bệnh thì thể với cả, vợ chồng chuyện gì thể xuống hảo hảo thương lượng? Anh cũng sẽ vì chị bệnh mà ghét bỏ chị .”
Viên Ngọc Cầm cúi đầu, trầm mặc một hồi lâu, ngẩng đầu khổ Thịnh An Ninh: “An Ninh, chịu , là bởi vì lão Mã cũng dễ dàng, khó chịu. thà rằng cứ cùng cãi vã ồn ào thế , thể ly hôn là nhất, cứ coi như là một đàn bà xa .”
“Thế nhưng, lúc thật sự hoài nghi , nhịn mà khó chịu, hiểu lầm với . Chuyện bệnh, cô ? Cô đừng với lão Mã, chờ đầu bệnh viện kiểm tra thử xem.”
Sau đó chị với Thịnh An Ninh lý do vì đêm đó chị trở về.
Vốn dĩ cô đưa lên thành phố khám bệnh, kết quả ở bệnh viện tình cờ gặp đối tượng . Gã đàn ông đó chặn cô để chuyện, giải thích đủ điều, còn bày bộ dạng đầy vẻ thâm tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1045-chi-can-chi-dong-y-anh-ay-ngay-ca-mang-cung-se-dua-cho-chi.html.]
Điều khiến Viên Ngọc Cầm cảm thấy buồn nôn, lẽ chính màn trong khu tập thể thấy, cho nên mới trở về bậy bạ.
điều càng trùng hợp hơn là, buổi chiều lúc chờ xe khách, Viên Ngọc Cầm gặp gã đàn ông đó, hai tranh chấp vài câu, trong lúc đó còn sự lôi kéo về tay chân.
Lúc Viên Ngọc Cầm bỗng chốc cảm thấy một trận choáng váng ngất , chờ đến khi tỉnh là sáng sớm ngày thứ hai, hơn nữa còn tỉnh ở trong bệnh viện.
Viên Ngọc Cầm đưa tay thề: " và tên vương bát đán đó thật sự một chút quan hệ nào, cũng xảy bất cứ chuyện gì. Lúc ngất xỉu sợ c.h.ế.t nên vội vàng đưa bệnh viện. ở bệnh viện ngủ cả đêm, lúc đó cũng ở đấy, là bảo về nhà đừng cái gì cả."
"Còn nữa, tên vương bát đán đó còn với là quên , bệnh thể chăm sóc . cần chăm sóc ? Anh còn thể bỏ tiền cho khám bệnh, cho dù c.h.ế.t cũng sẽ dùng tiền của ."
"Cho nên, An Ninh, , là thế nào, hơn nữa nghĩ ly hôn cũng , để khó chịu."
Thịnh An Ninh nhíu mày: "Chị dâu, chị đối với cả như là công bằng. Chị là vì cho , thế nhưng chịu cho chân tướng, nếu sẽ càng tự trách hơn đấy."
"Còn nữa, lúc chị kiểm tra bác sĩ thế nào? Là vấn đề ở ?"
Viên Ngọc Cầm khổ sở một chút: "Nói trong đầu thể mọc thứ gì đó, cụ thể bệnh viện bên cũng kiểm tra , bảo bệnh viện tỉnh. Thế nhưng Mã Khôn còn nhỏ, nếu cứ thế mà , trong khu tập thể càng sẽ năng nữa."
Thịnh An Ninh đến đây chút hiểu mạch não của Viên Ngọc Cầm: "Vậy chị càng rõ ràng với cả chứ! Chị bệnh, cùng chị khám bệnh, đây chẳng là chuyện bình thường ? Người ngoài thì còn gì?"
Thấy Viên Ngọc Cầm vẫn là một khuôn mặt đầy vẻ khó xử: "Chị là vì tiếc tiền?"
Viên Ngọc Cầm vẻ mặt đắng chát: "Sao thể tiếc? Anh Mã những năm dễ dàng gì, chỉ nuôi con , mà còn lo cho cả một gia đình lớn ở quê. Người ngoài đều hai chúng xứng đôi, sớm muộn gì cũng ngày sẽ bỏ chạy. Thế nhưng ai Mã thế nào, trông , nhưng trách nhiệm, đối với ."
"Kết hôn bao nhiêu năm nay, từng với một câu nặng lời nào. Buổi sáng ngủ dậy đều cơm bưng nước rót sẵn, tan ca về cũng từng để tay chân nghỉ ngơi, việc vệ sinh trong nhà , quần áo giặt."
" nhẫn tâm kéo lụy chứ?"
Viên Ngọc Cầm càng giọng càng thấp xuống, còn mang theo tiếng nghẹn ngào.
Mã Ngọc Thành đột nhiên , đỏ mắt vợ: "Em bệnh tại ? Anh dù bán m.á.u cũng sẽ chữa bệnh cho em."
Viên Ngọc Cầm đầu chồng, nên lời, chỉ nước mắt rơi càng dữ dội hơn.
Mã Ngọc Thành cũng chẳng màng tới Chu Thời Huân đang theo phía , lao tới ôm lấy Viên Ngọc Cầm: "Sao em với chứ, ngày mai chúng khám bệnh ngay, dù đập nồi bán sắt, cho dù là bán m.á.u, cũng cứu em."
Thịnh An Ninh dáng vẻ của Mã Ngọc Thành, đột nhiên nhớ tới , từng với cô rằng, Chu Thời Huân là một , nếu cô bằng lòng, ngay cả mạng cũng sẽ đưa cho cô...
--------------------