Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1042: Ngày đầu tiên đi làm
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:11:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh rảo bước tới ban công, thấy Vương Hương Lan đang xách một cái thùng định cửa khu nhà, cô vội vàng cửa, chặn Vương Hương Lan ngay khi bà chuẩn mở khóa: "Vừa bà đổ cái gì cửa sổ nhà thế?"
Vương Hương Lan chẳng chút hoảng hốt, cái thùng trong tay bốc mùi hôi thối nồng nặc: "Chẳng là sắp đến mùa gieo trồng , đổ ít phân bón xuống đất thôi mà, ? Như cũng ?"
Thịnh An Ninh nén cơn buồn nôn vì mùi hôi thối, nhíu mày Vương Hương Lan: "Bà thể bón phân, nhưng khi đổ xong bà dùng đất lấp một chút, thể cứ thế đổ xong bỏ . Mùi quá lớn, đều bay hết trong nhà ."
Vương Hương Lan bày bộ mặt vô tội: "Nhà từ đến nay vẫn trồng trọt như thế, thành phố các cô hiểu ? Làm rau mới mọc . Hơn nữa, nếu mùi thì cũng chỉ mỗi nhà cô ngửi thấy, nhà cũng mùi mà. Cô nghĩ là cố ý nhắm cô đấy chứ?"
Thịnh An Ninh lạnh: "Chẳng lẽ ? Tốt nhất bây giờ bà mau lấy đất lấp mấy thứ đó ."
Vương Hương Lan nhất quyết lùi bước: "Cái cô thật là buồn , thấy nông thôn chúng dễ bắt nạt ? Trồng rau mà đến tưới phân cũng cho? Thế rau của còn cần trồng nữa ?"
Giọng bà cao vọt hẳn lên, chính là để hàng xóm láng giềng xung quanh thấy.
Thịnh An Ninh nhận căn bản thể giảng đạo lý với hạng , cô lùi đóng cửa phòng, tới đóng hết các cửa sổ ở phòng khách .
Chu Hồng Vân vui: "Cái là lý lẽ ? Bà thế thì chúng còn dám mở cửa sổ nữa ? Cái mùi mất bao nhiêu ngày mới tan hết , thấy bà chính là cố ý. Có vì chúng đòi đất nên bà vui ? đó là đất của chúng , chúng còn thể đòi ? Sao ở đây ngang ngược như chứ."
Càng nghĩ càng giận, bà định mở cửa: "Không , lý luận hẳn hoi với bà , xem rốt cuộc bà gì? Nếu cứ nhất quyết trồng rau kiểu thì cả cái tòa nhà đừng ai mong sống yên ."
Thịnh An Ninh vội vàng kéo Chu Hồng Vân : "Cô, cô đừng giận vội. Bà thì chỉ nhà chúng hại, mấy nhà tầng cũng dám mở cửa sổ, đến lúc đó tự khắc trị bà ."
Dù cô mới tới vài ngày nhưng cũng lầu những ai ở, cũng từng thấy hàng xóm tầng , vì quen nên cũng chào hỏi bao giờ.
Thế nhưng thể nhận , hàng xóm nữ ở tầng hai hề dễ chọc, hơn nữa còn chút thanh cao.
Cô tin lầu thể chịu đựng hành vi của Vương Hương Lan.
Đóng cửa sổ thì đỡ hơn nhiều, chỉ là bí bách một chút, Thịnh An Ninh và Chu Hồng Vân lau sàn thêm vài thì cũng .
như Thịnh An Ninh nghĩ, đến chập tối, trong tòa nhà đều tan sở trở về, liền thấy bắt đầu c.h.ử.i bới ở hành lang, hơn nữa còn chỉ đích danh Vương Hương Lan mà c.h.ử.i, bắt bà mau ch.óng dọn sạch mùi hôi thối ở vườn rau, nếu sẽ đem nước phân tạt nhà bà .
Vương Hương Lan rõ ràng sợ lầu, bà bồi cẩn thận, vô cùng nhanh nhẹn lấy đất lấp chỗ phân tưới lúc trưa.
Chu Hồng Vân ở trong phòng thấy mà líu lưỡi: " là vỏ quýt dày móng tay nhọn, phụ nữ lầu thấy vài đều tỏ vẻ thích tiếp chuyện ai, ngờ lợi hại như ."
Thịnh An Ninh bĩu môi: "Hạng như Vương Hương Lan, chắc chỉ Chu Thời Huân là bà là thế nào thôi, chứ cả cái tòa nhà chắc ai cũng , nên chẳng ai chiều theo bà ."
Chu Hồng Vân tò mò: "Thế lúc trưa cháu thu thập bà ? Lúc đó bà quá đáng , cháu thể nhịn ?"
Thịnh An Ninh lắc đầu: "Chúng mới đến, dù chúng lý thì cũng nên cãi với Vương Hương Lan, dù cũng sẽ thu xếp bà , chúng cũng cần tốn sức."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1042-ngay-dau-tien-di-lam.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Hồng Vân kinh ngạc Thịnh An Ninh, đột nhiên rộ lên: "Cô phát hiện bây giờ cháu thực sự vững vàng hơn nhiều, Triều Dương thật sự nên học tập cháu cho ."
Thịnh An Ninh : “Học tập cái gì chứ? cũng là vì bọn nhỏ đều ở đó, nếu mà cãi lên thì sẽ trở thành một tấm gương . Nói cũng , vẫn là hâm mộ tính cách của Triều Dương hơn, thù báo thù, vài phần ý vị khoái ý giang hồ.”
Chu Hồng Vân gật gật đầu: “Cháu thế là đúng. , ngày mai cháu sẽ bệnh viện báo danh, buổi trưa về nhà ăn cơm ?”
Thịnh An Ninh còn rõ ràng lắm, hơn nữa bệnh viện hiện tại buổi trưa còn nghỉ trưa, chỉ cần bệnh nhân là thể về nhà ăn cơm nghỉ ngơi, đây cũng là chuyện mà đều thể nghĩ tới. Sau cho dù là nghỉ trưa cũng chỉ thể ở bệnh viện nghỉ ngơi một chút, mà hiện tại vì gần nhà quá nên đại bộ phận đều sẽ về nhà.
“Ngày mai xem ạ, nếu bận quá thì con về .”
Dù cũng mới đến, khoa phòng cần quen nhiều, mà khối u đặc biệt là ngoại thần kinh ở bệnh viện cũng khoa chuyên môn, cho nên vị trí công tác của Thịnh An Ninh sẽ cơ động hơn nhiều.
An An ôm lấy Thịnh An Ninh: “Mẹ ơi, ngày mai bác sĩ ạ? An An cũng bác sĩ, dẫn An An ?”
Thịnh An Ninh lắc đầu: “Chuyện đó e là , là chứ chơi, cho nên thể dẫn An An theo. An An ở nhà với các , đến lúc đó Ôn Tranh sẽ đến chơi cùng các con.”
An An vặn vặn đôi tay nhỏ bé, là đắn đo suy nghĩ một hồi: “Đi ngoài chơi, Phong Tranh đến thì ngoài chơi, ở trong nhà chơi .”
Tiểu nha đầu trong lòng hiểu rõ lắm, nếu ở trong nhà chơi thì trai nhỏ cũng chỉ tập trung chơi xếp gỗ, nào tâm trạng cùng con bé chơi trốn tìm.
Thịnh An Ninh điểm điểm cái mũi nhỏ của An An: “Con đấy, bé tí thế mà tinh ranh như quỷ . Vậy đến lúc đó thì cùng Phong Tranh ngoài chơi, nhưng mà bắt nạt Phong Tranh nhé.”
An An lập tức hớn hở gật đầu: “Không bắt nạt ạ, An An thích Phong Tranh, bắt nạt Phong Tranh .”
Buổi tối, Chu Thời Huân trở về muộn, Thịnh An Ninh bận rộn tắm rửa cho ba đứa nhỏ nên cũng quên mất chuyện của Viên Ngọc Cầm. Đợi đến khi tắm rửa xong, xuống bận rộn những chuyện vui vẻ khác, càng là đem chuyện quên sạch sành sanh.
Sáng sớm hôm , Thịnh An Ninh ăn xong bữa sáng, Chu Hồng Vân dẫn ba đứa nhỏ quảng trường nhỏ chơi, cô cũng đơn giản thu dọn một chút bệnh viện.
Không ngờ ở cửa bệnh viện gặp hàng xóm tầng , hô một tiếng mới phụ nữ tên là Lãnh Khiết, cũng là bác sĩ của bệnh viện.
Hơn nữa còn là tay cừ khôi của phòng phẫu thuật bệnh viện.
Thịnh An Ninh đến văn phòng viện trưởng, Lãnh Khiết cũng ở đó.
Viện trưởng thấy Thịnh An Ninh tới thì vẫy vẫy tay, hòa nhã: “Đồng chí Tiểu Thịnh, cô đến đúng lúc lắm, mới với bác sĩ Lãnh về cô xong. Sau cô cứ ở cùng một văn phòng với bác sĩ Lãnh, nếu chỗ nào hiểu thì cứ hỏi bác sĩ Lãnh.”
Nói xong ông còn đặc biệt nhấn mạnh một phen: “Cô đừng thấy bác sĩ Lãnh tuổi lớn mà phẫu thuật cũng , đặc biệt sở trường về phẫu thuật ngoại khoa.”
Lãnh Khiết thản nhiên Thịnh An Ninh một cái: “Viện trưởng, ông quá khen , sớm đại danh của Tiểu Thịnh, nên là chúng học tập cô mới đúng. Dù cũng là sinh viên ưu tú, đến bệnh viện chúng coi như là nhân tài trọng dụng .”
--------------------