Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 1030: Cứ thế xảo ngộ gặp người quen
Cập nhật lúc: 2025-12-27 17:10:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi vì là khu nhà ở mới xây, các tòa lầu còn mới, mang theo vài phần thở của thành phố, chẳng qua là cửa hàng ít, chỉ ở chỗ cửa lớn khu nhà là hai hợp tác xã cung tiêu lớn.
Chu Thời Huân giới thiệu với Thịnh An Ninh: "Chỗ còn xây thêm một cửa hàng nữa, từ cửa lớn hai trăm mét chính là trường học của căn cứ, hiện tại chỉ tiểu học và sơ trung, bọn nhỏ lên cấp ba thì còn trong thành phố. Đến lúc đó căn cứ xe đưa đón, mỗi tuần đều đưa đón về."
Thịnh An Ninh nhẩm tính một chút, đợi đến khi Chu Chu, Mặc Mặc và An An lên cấp ba thì là những năm chín mươi , lúc đó thành phố phát triển nhanh, e rằng ở đây cũng sẽ trường cấp ba.
Hơn nữa, đến lúc An An và các lên cấp ba, chừng bọn họ đều điều động trở về kinh thành .
Chu Thời Huân chỉ tay về phía một tòa lầu trắng cách đó xa: "Đó chính là bệnh viện căn cứ, bên trong nhiều khoa phòng, hôm đó lãnh đạo bệnh viện cũng chuyện với , em khoa nào?"
Thịnh An Ninh tòa lầu trắng, chắc là cao bốn tầng, tường trắng còn sơn khẩu hiệu màu đỏ, cách xa nên rõ cái gì.
" các bác sĩ ở căn cứ đều vô cùng lợi hại, tiền bối nào đặc biệt nổi tiếng ? theo đó học tập một thời gian ."
Cũng Thịnh An Ninh quá khiêm tốn, mà là cô thành tâm thành ý học hỏi.
Chu Thời Huân suy nghĩ một chút: "Hình như bác sĩ Chương lợi hại, đến lúc đó dẫn em qua đó, em cứ từ từ cần vội, nghỉ ngơi vài ngày ."
An An bố và cứ mải mê trò chuyện mà để ý tới , đôi mắt to quanh bốn phía, liền thấy đẩy xe đạp bán kem, lập tức vươn ngón tay nhỏ chỉ trỏ: "Mẹ ơi, ơi, kem kìa, ơi, con ăn cơ."
Thịnh An Ninh con, cúi nhéo nhéo cái má của tiểu nha đầu: "Con đúng là đồ ham ăn, xa thế mà cũng thấy , nhưng mà hôm nay trời nóng, chúng mua một que kem ."
Không ngờ rằng, trong lúc chờ mua kem, tình cờ gặp của Chung Viện là Tiền Mẫn.
Thịnh An Ninh còn chút kinh ngạc, nhưng trong nháy mắt phản ứng kịp, bọn họ đều việc ở căn cứ, chắc chắn cũng ở gần đây, thể gặp cũng bình thường, chỉ là ngờ ngày đầu tiên đến gặp .
Tiền Mẫn rõ ràng cũng thấy Thịnh An Ninh, nguyên bản chút chào hỏi, thậm chí đối với Thịnh An Ninh còn chút kiêng dè, cảm thấy khi cô đến, Chung Viện e là sẽ tìm cô, thế chẳng là cùng Tống Tu Ngôn liên hệ ?
Thế nhưng Thịnh An Ninh híp mắt sang, bà cũng thể vẻ như thấy, chỉ thể khách khí gật đầu với Thịnh An Ninh: "Cháu đến ? Đến từ lúc nào thế?"
Thịnh An Ninh vẫn híp mắt như cũ: "Cháu mới đến tối qua, còn đang định đợi nghỉ ngơi một ngày sẽ bái phỏng dì và chú Chung đây ạ."
Tiền Mẫn : "Cũng cần khách khí thế , các cháu mới đến chắc chắn nhiều chuyện bận rộn, còn mang theo ba đứa nhỏ nữa. Những lễ nghi cần thiết đó, thể miễn thì cứ miễn ."
Thịnh An Ninh thể sự hoan nghênh của Tiền Mẫn, nguyên nhân suy cho cùng vẫn là vì Chung Viện và Tống Tu Ngôn, mà cô là ủng hộ Chung Viện và Tống Tu Ngôn.
Thế nhưng cô vẫn dày mặt : "Không ạ, chúng cháu qua đây cũng quen ai. Hay là thế , đợi hai ngày nữa chúng cháu dọn dẹp nhà cửa xong xuôi, mời dì và chú Chung qua nhà ăn cơm nhé."
Không đợi Tiền Mẫn từ chối, Thịnh An Ninh dùng câu khẳng định: "Dì ơi, cứ quyết định như ạ, đến lúc đó dì đừng chê chúng cháu chuẩn đơn sơ nhé."
Tiền Mẫn lời nào khó , càng thể từ chối sự nhiệt tình của Thịnh An Ninh, chỉ thể miễn cưỡng gật đầu: "Vậy đến lúc đó phiền các cháu ."
Hàn huyên thêm vài câu, Tiền Mẫn chào tạm biệt rời .
Thịnh An Ninh híp mắt vẫy tay chào tạm biệt, bảo An An và Chu Chu, Mặc Mặc chào bà nội.
Tiểu nha đầu vì ăn que kem thích nên tâm trạng vô cùng , giọng cũng to khác thường, vẫy vẫy tay nhỏ hét lên: "Bà nội chào bà ạ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-1030-cu-the-xao-ngo-gap-nguoi-quen.html.]
Tiền Mẫn thập phần nản lòng mà rời .
Chu Hồng Vân cũng sự miễn cưỡng của Tiền Mẫn: "Đó là của Chung Viện ?"
Thịnh An Ninh gật đầu: "Cô, cô nhận ạ?"
Chu Hồng Vân : “Chung Nguyên trông giống thật đấy, hơn nữa lúc nãy cháu còn nhắc đến chú Chung. Có điều của Chung Nguyên hình như cũng tình nguyện đến nhà chúng ăn cơm cho lắm.”
Bà càng thấy kỳ lạ, Thịnh An Ninh nay đều là kiểu thèm để ý đến thì cô cũng tuyệt đối thèm đoái hoài đến đối phương, càng bao giờ đem mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh khác như thế .
Thịnh An Ninh hì hì : “Bởi vì bà đồng ý cho Chung Nguyên và Tống Tu Ngôn ở bên . Tuy rằng cháu Chung Nguyên và Tống Tu Ngôn ở bên thì nhất định hạnh phúc , nhưng cháu nghĩ nên cho hai một cơ hội. Chỉ chung sống mới rốt cuộc thích hợp . Hơn nữa hiện tại hai bọn họ đang lưỡng tình tương duyệt, nếu bây giờ cưỡng ép chia rẽ thì thật công bằng cho cả hai.”
Chu Hồng Vân thở dài một tiếng: “Trước Tu Ngôn chính là quá bướng bỉnh, cũng khó đắc cô gái như Chung Nguyên để ý.”
Thịnh An Ninh vì gặp Tiền Mẫn mà tâm trạng vui vẻ hơn ít: “Sau cũng thể gặp Chung Nguyên , cháu còn khá nhớ cô đấy.”
Từ khi Chung Nguyên rời , hai cũng liên lạc. Một là lúc đó Chung Nguyên vội vàng, Thịnh An Ninh quên xin địa chỉ, hai là hiện tại thông tin liên lạc bất tiện, liên lạc quá khó khăn.
Cho dù hỏi Chu Thời Huân xin địa chỉ thì thư từ qua cũng mất một hai tháng mới liên lạc , Thịnh An Ninh nghĩ đến thôi thấy mất kiên nhẫn .
Khu tập thể nhà tuy rằng khá lớn nhưng nơi thể dạo nhiều, ngoài mấy chỗ bán đồ thì cũng chẳng gì khác để xem. Mặt trời thì ngày càng độc hại.
Không đợi Chu Thời Huân , Thịnh An Ninh đề nghị mau ch.óng về nhà, tia cực tím ở vùng Tây Bắc mạnh, mà thời khái niệm kem chống nắng.
Chu Thời Huân càng ý kiến gì, cửa hàng thực phẩm phụ mua hai cân thịt, dự định về nhà gói sủi cảo.
Đến cửa khu nhà, liền thấy mảnh đất trồng rau thuộc về nhà ở ngay lối , rau hái sạch sành sanh, những giàn dưa chuột, ớt và cà tím còn giẫm đạp đến lộn xộn rối ren.
Chu Hồng Vân mảnh vườn lộn xộn, nhíu mày: “Cái như chứ, mảnh đất đang yên đang lành, xem tàn phá thành cái dạng gì . Sao trồng nhờ vườn rau nhà khác mà còn lý thế? Cho mà giờ thành cừu nhân luôn .”
Chu Thời Huân đưa miếng thịt trong tay cho Chu Hồng Vân: “Cô, cô và An Ninh đưa mấy đứa nhỏ về , cháu dọn dẹp vườn rau, đợi vài ngày nữa cô cứ trực tiếp trồng là .”
Thịnh An Ninh Chu Thời Huân đang tức giận. Một nay từng tính toán những việc nhỏ nhặt , e rằng cũng cho phát hỏa .
Cô chỉ thể dặn dò một câu: “Nắng gắt quá, nóng thì trở về nghỉ ngơi, đợi buổi chiều mát mẻ tiếp.”
Chu Hồng Vân nhà vẫn còn lầm bầm: “Thật sự từng thấy loại nào như , đất cho bà trồng một năm trời, hả, cuối cùng còn cho đòi chắc? còn tưởng sống ở đây đều là tố chất cao, ngờ vẫn hạng như thế.”
Thịnh An Ninh chỉ thể an ủi Chu Hồng Vân: “Ở mà chẳng loại thích chiếm tiện nghi như , chúng nuông chiều bà nữa, để bà chiếm tiện nghi là xong. Cô cũng đừng giận, đó Thời Huân cũng ngờ bà chuyện thế .”
Chu Hồng Vân hừ lạnh một tiếng, liền thấy ngoài cửa sổ đang chuyện với Chu Thời Huân, giọng lạ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh tò mò tới bên cửa sổ, thấy Chu Thời Huân đang bận rộn trong vườn rau, bên cạnh một đàn ông vóc dáng khá cao...
--------------------